
g bàn phím lao xao, nói mau, có phải em lại
thức đêm trộm lên mạng không?”
Lương Tiếu Mạt nhanh chóng xem lại nhật ký điện thoại, quả nhiên ở phần cuộc gọi đi hiện lên số điện thoại của anh.
Thì ra điện thoại vừa mới bị mông cô ngồi xuống, có khả năng không
cẩn thận ấn gọi, đương nhiên mọi âm thanh sẽ bị anh nghe thấy hết.
Tính toán thời gian, hiện tại vừa vặn là buổi sáng ở Anh quốc, khó trách anh lại nhận điện thoại.
Cô có chút ảo não, bản thân mình rõ ràng rất ít khi làm gì sai, nhưng vì sao mỗi lần phạm lỗi đều bị anh túm được thế.
Vì không muốn bị anh mắng mỏ, cô vội vàng giải thích là mình không hề thức đêm lên mạng, còn nói khi đang có con nhỏ, làm sao cô có thể làm
việc nhàm chán này.
“Vậy tại sao anh lại nghe được tiếng tách tách?” Quý Triết Nam hiển nhiên không tin lời giải thích của cô.
“Tách tách? Ồ, em nghĩ đó là cái đồng hồ báo thức em mới mua đó……”
“Đồng hồ báo thức mà lại phát ra tiếng như thế?”
Đối mặt với những lời chất vấn có khí thế bức người trên điện thoại
kia, Lương Tiếu Mạt bối rối không biết làm thế nào, “Ai nha, từ hồi anh
đi Anh quốc công tác, em và cục cưng đều nghĩ đến anh đến nỗi ngủ không
được !”
Dù sao thời gian cách ngày anh về nước chỉ còn có hai ngày, nói dối
lúc này cũng không có quá mức, huống chi, mấy ngày anh rời đi, cô quả
thật rất nhớ thương anh.
Điện thoại bên kia đột nhiên trầm mặc, qua một hồi lâu mới nói:“Thật sự nghĩ như vậy?”
“Thật sự thật sự, con ở trong bụng cũng vừa mới nói cho em, nó rất
nhớ cha, ngay cả nằm mơ cũng mơ thấy cha sớm từ Anh quốc trở về, kể
chuyện xưa cho nó nghe đấy!”
Hi! Dùng tiểu bảo bối trong bụng giả truyền thánh chỉ, chiêu này thật không sai đi.
“Bây giờ anh sẽ trở lại đây kể chuyện xưa cho cục cưng của chúng ta luôn……”
Thời điểm đang nói chuyện cùng Quý Triết Nam, Lương Tiếu Mạt đột
nhiên nghe thấy tiếng mở cửa, cô còn tưởng rằng trong nhà có kẻ trộm,
đang chuẩn bị gọi điện thoại báo nguy, liền nhìn đến vẻ mặt mỏi mệt của
Quý Triết Nam, mang theo túi hành lý LV xuất hiện ở trước mặt cô.
Cô cầm điện thoại sửng sốt một hồi lâu, mới bỏ điện thoại qua một bên, đầu nhào vào trong lòng anh.
“A — không phải em đang nằm mơ chứ, anh lại về nước trước hai ngày!”
Quý Triết Nam đầu tiên cười, nhưng khi anh nhìn thấy chiếc bút nằm
bên cạnh chiếc máy tính trên giường, cùng đống văn kiện và tư liệu,
khuôn mặt tuấn tú chậm rãi trầm xuống.
Lương Tiếu Mạt vừa ngẩng đầu lên, vừa vặn thấy được vẻ mặt biến hóa
của anh, trong lòng biết mình đã thảm rồi, vì trốn tránh sự răn dạy và
trừng phạt, cô vội vàng tắt chiếc máy tính, nhét đống văn kiện vào trong một cái túi to, lớn tiếng ồn ào, “Em cũng không dám nữa, em cam đoan
đây là lần cuối cùng.”
Thấy khuôn mặt tuấn tú của anh vẫn tối sầm chẳng phân biệt được cảm
xúc của anh, cô mặt dày mày dạn vùi trong lòng anh, làm nũng nói: “Anh
không cần tức giận đâu, không có anh ngủ bên người em, người ta có chút
không quen, cho nên mới muốn tìm việc để làm, em thề với anh, về sau
thật sự không dám nữa.”
Quý Triết Nam thân thể vốn đang đau mỏi hết sức, hiện tại lại nghe
được lời nói dịu dàng nhỏ nhẹ làm nũng của cô, cơn tức nhất thời rút đi
không ít, anh nhẹ nhàng xoa xoa mái tóc ngắn rối bời của cô, bất đắc dĩ
nói: “Em thật sự nhớ anh?”
“Đương nhiên là thật!”
“Con cũng nhớ anh?” Ánh mắt liếc về phía bụng bằng phẳng của cô.
Lương Tiếu Mạt nghịch ngợm cười, xoa xoa bụng nhỏ của mình, “Anh thử
tưởng tượng xem sao?” Nói xong, khuôn mặt nhỏ nhắn lại vùi vào ngực anh, “Mới chỉ xa nhau có mấy ngày, nhưng em cảm thấy như đã cách nhau lâu
lắm rồi ấy, thì ra bất tri bất giác trong lòng, em đã yêu anh ở mức
khủng bố đến vậy rồi.”
Khuôn mặt tuấn tú của anh rốt cuộc cũng giãn ra, sủng nịnh vuốt ve tấm lưng của cô, ôn nhu nói: “Đứa ngốc này!”C
Hôm nay Lương Tiếu Mạt vừa mới đi vào phòng kế hoạch, đã chợt nghe
thấy tiếng nghị luận của các đồng nghiệp, nói phó tổng công ty đã trở
lại.
“Phó tổng? Người nào cơ?”
Quản lí Cao xinh đẹp cầm đầu hội Bát Quái, lập tức khinh bỉ liếc mắt
nhìn cô, “Quý Thừa Du, em họ của tổng tài, cũng chính là cháu của tổng
tài tiền nhiệm, cô sẽ không ngốc đến mức ngay cả nhân vật này cũng không biết chứ?”
Lương Tiếu Mạt cảm thấy thực uỷ khuất, cô cần gì phải biết người đó chứ!
Bất quá cái tên Quý Thừa Du này làm cho cô cảm thấy quen tai đến dị
thường, hình như trước đây mới nghe qua ai nhắc đó tới, chỉ là cho đến
bây giờ vẫn chưa từng gặp mặt.
“Sở dĩ anh ta có thể trở thành phó tổng của công ty là vì trong tay
nắm tới 28% cổ phần của tập đoàn Quý thị, nghe nói đó là tiền của bác
ruột tổng tài hiện giờ, cũng chính là do phụ thân của phó tổng sau khi
qua đời để lại cho anh ta.”
“Đúng vậy, nói đến vị phó tổng này, tôi cũng chỉ mới gặp qua đúng một lần ở công ty, anh ta lớn tuổi tổng tài hai tuổi, tuy rằng bề ngoài so
với tổng tài còn kém hơn một chút, nhưng tuyệt đối cũng là một đại soái
ca ngàn năm khó gặp nha!”
“Nhưng mà……”
Nghe nhóm đồng nghiệp rôm rả bàn luận về vị phó tổng này, Lương Tiếu
Mạt cảm thấy có chút nghi hoặc, “Các người anh