
ười một tiếng: "Xin hỏi anh là?"
Thiên ca ngẩng đầu, cau mày: "Anh nói anh tên là Trịnh Nhân Xuyên? Muốn cùng vợ Tiểu Huệ của tôi xem mắt sao?"
Trịnh tiên sinh cười: "Còn chưa có phối hợp."
Thiên ca đứng dậy: "Vậy hôm nay anh tới cửa là có ý gì?"
Trịnh tiên sinh cảm thấy có lực áp bức rồi, hiển nhiên là đến từ người đàn ông trước mặt này, mặc dù không biết thân phận của anh ta gì, chỉ là hình như anh ta đối với mình có địch ý, hơn nữa địch ý này cùng Tiểu Huệ có liên quan. Có lẽ anh đoán được cái gì, vì vậy trực tiếp mở miệng: "Tôi từ nơi bác đã hiểu được đại khái về Tiểu Huệ, nói thật cô ấy rất phù hợp điều kiện của tôi, lần trước cô ấy chưa từng xuất hiện, tôi rất tức giận, chỉ là cô ấy ở trong tin tức nhắc tới muốn cùng tôi hẹn thời gian lần nữa, tôi muốn nếu như có lí do thích đáng, tôi có thể tha thứ cho chuyện lần trước cô ấy thất lễ."
Thiên ca nở nụ cười, lắc đầu: "Tôi sẽ nói cho anh biết tại sao lần trước cô ấy không đi gặp anh, là bởi vì tôi sao?"
Trịnh Nhân Xuyên gật đầu: "Cám ơn anh nói cho tôi biết, chỉ là coi như bác tôi giới thiệu đáng tin nhất, nếu như cô ấy cũng không có ý kiến gì, tôi nghĩ tôi còn rất hy vọng có thể cùng cô ấy kết hôn ."
Kết hôn? Ánh mắt của Thiên ca trong nháy mắt giống như mắt mèo lóe sáng ban đêm, bắp thịt toàn thân anh cũng bắt đầu băng bó chuẩn bị tiến vào trạng thái chiến tranh: "Anh cũng quá qua loa đi, cũng không gặp qua người, chưa từng hỏi ý kiến của cô ấy liền bắt đầu muốn vấn đề kết hôn? Tôi xem tuổi của anh cũng không nhỏ đi, gấp kết hôn như vậy chẳng lẽ là có vấn đề gì?" Trong lúc nói chuyện, anh quan sát thân thể Trịnh Nhân Xuyên, nhất là một bộ vị của anh ta.
Trịnh Nhân Xuyên sửa lại tây trang một chút, đồng thời cố gắng khống chế tâm tình: "Vị bằng hữu kia, anh hình như còn chưa nói cho tôi biết anh là ai, trạng thái không đối xứng như vậy, tôi không thể tiếp tục trao đổi với anh."
Thiên ca để quả táo xuống, đưa tay dính nước táo ra: "Xin chào, lần đầu tiên gặp mặt, tôi tên là Kỷ Thiên Hàng, là bạn trai của Tiểu Huệ."
Trịnh Nhân Xuyên nở nụ cười: "Như sấm bên tai, vui mừng gặp mặt."
Thiên ca cau mày, vị họ Trịnh này, nhân huynh thật sự là hư, nghe xong giới thiệu còn có thể nói ra như sấm bên tai. Nhưng mà anh không có rảnh đi tận cứu vấn đề tâm lý của người nọ, mục đích của anh rất rõ ràng: "Anh có thể yên tâm, Tiểu Huệ sẽ không gặp lại anh, nếu như anh thật sự vội vã muốn kết hôn, anh có thể cầm điều kiện của anh đi đại lý hôn nhân xem mắt, nơi đó có thể cùng nhanh chóng tìm đến đối tượng anh cần kết hôn."
Trịnh huynh cười: "Xin lỗi, tôi có chút hoài nghi lời của anh, nếu như cô ấy thật đã có bạn trai, tại sao còn có thể liên lạc với tôi, có phải hay không cô ấ cố ý kết thúc quan hệ của các người? Dĩ nhiên đây chỉ là suy đoán của tôi, tôi vốn không nên nói ra, chỉ là anh đã thẳng thắn như thế, tôi cũng không thể giấu giếm phải không? Tôi vẫn hi vọng cùng cô ấy gặp mặt, do cô ấy nói cho tôi biết rốt cuộc là tình huống gì, như vậy tôi cũng vậy làm bước tính toán tốt."
Thiên ca buông tay: "Mặc dù theo ý tôi rất không cần thiết, nhưng anh kiên trì. . . . . . Đúng rồi, anh không để ý lần sau là tam nhân hành chứ?"
Vừa tan học, Tiểu Huệ liền bị Tiết cô nương kéo về nhà, nói là có trò hay để nhìn. Vào cửa trước, Tiết cô nương còn liên tục cường điệu: "Lọ Lem, cậu nhất định làm xong chuẩn bị tâm tư nguyên vẹn đi, sau đó thấy cái gì cũng đừng giật mình, bình tĩnh xem cuộc vui là tốt rồi."
Tiểu Huệ vỗ trán: "Tiết cô nương, rốt cuộc cô muốn nói cái gì, chẳng lẽ là trong nhà tôi có người ngoài hành tinh rồi hả ? Còn là Thiên ca hóa thân Siêu nhân điện quanh quái thú từ nhỏ?"
Tiểu Tiết im lặng, mở cửa: "Chính cậu xem đi."
Tiểu Huệ liếc mắt nhìn, xì cười: "Không có người ngoài hành tinh nha, cũng không có Tiểu Quái Thú, không tệ, Địa Cầu vẫn an toàn."
Tiểu Tiết không thể tin vọt vào chung quanh đi dạo một vòng, nhìn chằm chằm Thiên ca trong phòng khách xem ti vi: "Anh ta đâu? Chẳng lẽ anh đã đem anh ta. . . . . ." Cô làm một động tác chém đầu, sau đó sợ hãi co lại đến bên cạnh Tiểu Huệ.
Thiên ca xoay đầu lại: "Ngại quá, tay tôi trượt đánh vỡ mấy cái ly."
Mấy cái? Không phải một cái, là mấy cái? Thiên ca ơi, mấy cái ly vốn có thể giải thích là tay trượt sao? Tiểu Tiết rốt cuộc cười, cô biết chiến cuộc vẫn có chút lưu lại chứng cứ.
Tiểu Huệ hí mắt, vấn đề bồi thường cẩn thận phải tính toán, sổ nợ của Kỷ Thiên Hàng thật là thê thảm không nỡ nhìn rồi. . . . . .
Quả Táo Quân thở phì phò mở cửa, một cước sâu một cước nông mà đi hầm hừ: "Người nào không có đạo đức công cộng như vậy, đem miếng thủy tinh cứ như vậy ném ở chốn công chúng, quá thiếu đạo đức rồi. . . . . ."
Cậu ấy còn chưa mắng xong thấy Thiên ca đã xoay đầu lại, cẩn thận theo dõi chân cậu ấy, nét mặt kia vô cùng nhức đầu.
Tiểu Huệ từ phòng bếp ra ngoài: "Dọn dẹp thủy tinh sao?"
Quả Táo Quân kêu rên: "Còn chưa có."
Tiểu Huệ: "Cậu yên tâm, sẽ có người trả tiền thuốc men." Cô quay đầu, mỉm cười, "Kỷ đại gia, làm phiền anh mang theo dụng cụ dọn dẹp đi xử lý một chút đi. Còn có phiền toái đi