
sạch sẽ, lá cây bên đường càng thêm xanh tươi , hoa càng thêm thắm . Tứ Phương ôm Lại Văn, chậm rãi nhẹ bước . Đột nhiên nghe thấy Lại Văn hét lên một tiếng, hóa ra váy của cô bị gió mạnh thổi bị tốc lên cao , cô vội vàng đưa tay che lại . Tứ Phương lấy ô trong tay đưa cho Lại Văn, ngồi xổm xuống trước mặt cô , đem vạt váy của cô buộc lại thành một cái nơ. Lại Văn cúi đầu nhìn, Tứ Phương đem vạt váy của cô cột thành bốn cái nơ nhỏ , làm bên trong váy phình lên , chỗ vạt váy lại được buộc chặt , nhìn giống như một nụ hoa. Bây giờ dù gió có thổi đến như thế nào cũng không thể tốc lên được . Tứ Phương đứng lên lấy cầm lại ô, ôm Lại Văn tiếp tục đi, nhưng lại đưa tay đặt ở trên đùi cô . Lại Văn không được tự nhiên nhìn quanh bốn phía, “Đừng để tay ở đó ” “Bị gió thổi thì làm sao bây giờ?” “Giờ gió có thổi nữa cũng không bị hất lên được đâu .” “Nhưng lỡ vẫn bị thôi lên thì làm sao bây giờ?” Lại Văn không nói gì, bị anh ôm trở về nhà. Buổi sáng Lại Văn thức dậy, Tứ Phương đã không còn ở trên giường. Vị trí ngủ của anh đặt một bó hoa gardenias* trắng ,được bó lại bằng những dải băng màu trắng đơn giản, phảng phất một mùi thơm tinh tế. Lại Văn vui vẻ cầm lấy, để lên môi hôn . Đúng lúc Tứ Phương đi vào , ngồi ở bên giường nhìn cô cười . Lại Văn ôm lấy anh “Anh hái khi nào vậy ?” “Anh hái chúng sau khi dậy ” “Sao anh dậy sớm vậy?” “Em phải kiếm tiền nuôi anh ,tất nhiên anh phải dậy sớm chuẩn bị bữa sáng cho em rồi .” “Thật sao , em nên cảm ơn anh thế nào đây ?” Tứ Phương đặt cô ở dưới thân , hôn lên đôi môi ngọt ngào “Anh thích lời cảm ơn như vậy .” Lại Văn nằm ở trong lòng anh cười khanh khách. Buổi tối Lại Văn gọi điện thoại cho Tứ Phương, cô đã đưa đơn xin từ chức, đồng nghiệp trong nhóm muốn mời cô ăn cơm. Tứ Phương muốn cô ăn xong hãy gọi cho anh, anh sẽ đi đón. Tứ Phương đi qua đi lại chờ đợi điện thoại của cô , sau đó lại gọi, cũng không thấy cô bắt máy . Đến mười giờ , Tứ Phương đã nóng lòng như lửa đốt , mới nhận được điện thoại của cô . Là đồng nghiệp của cô gọi tới , nói cô đã bị họ chuốc quá chén , nên muốn anh tới đón cô về , bên tai vang lên thứ âm nhạc đinh tai nhức óc, xem ra là ăn cơm xong lại đi KTV . Tứ Phương đi vào ghế lô, bên trong mấy người phụ nữ đã uống đến mức lảo đảo , có người vẫn không ngừng hát, có đã đang ngủ ở trên sô pha, Lại Văn cũng uống say, nhưng cô vẫn cầm lấy micro hát không ngừng , cô hát ”Khó có thể. . . Quên. . . lần đầu , lần đầu gặp anh , một đôi, một đôi…” Tứ Phương đi qua , đem micro trong tay cô để lại trên bàn , đỡ cô lên lưng mình , đi ra ghế lô. Lại Văn mơ hồ, dựa vào trên lưng anh , trong miệng vẫn hát không ngừng , “Một đôi, một đôi…” Tứ Phương nhẹ nhàng hỏi “Một đôi gì?” Lại Văn làm sao biết anh hỏi gì , cô say đã đến mức hồ đồ , lại rầm rì vài tiếng, dựa vào bên vai anh ngủ. Về nhà, Lại Văn vẫn mù mịt không thấy tình . Những người đó rốt cuộc chuốc cho cô bao nhiêu rượu a, Tứ Phương thầm oán. Anh mở nước vào bồn tắm, điều chỉnh độ nóng, ôm Lại Văn đến phòng tắm, cởi quần áo giúp cô , ôm cô ngồi trên người, cùng vào bồn tắm lớn. Sau khi ngồi xuống dựa vào bồn tắm lớn liền đem cơ thể của cô dựa sát vào anh . Anh lấy bọt biển cho chút sữa tắm, nhẹ nhàng chà lau trên cơ thể trắng nõn của cô , hết sức chăm chú, không chừa bất cứ ngõ ngách nào . Có đôi khi dừng lại, cầm lấy bầu ngực của cô nhìn kỹ, tuy trên đấy vẫn còn dấu vết hôn đo đỏ , anh vẫn đặt nụ hôn sâu lên mấy dấu vết này. Lại đem nơi bí ẩn mềm mại của cô nhấc lên , để có thể nhìn một cách rõ ràng hơn, anh nhẹ nhàng vuốt ve hoa tâm của cô , buổi sáng làm có chút hung mãnh , phía dưới còn có sưng lên một chút, anh dùng tay ôn nhu vuốt ve tẩy trừ, ngón tay vói vào trong nhẹ nhàng trượt, giống như cố gắng rửa bằng hết . Cẩn thận tắm rửa xong , nhìn đến dục vọng của bản thân cũng đã cứng rắn lên, vươn lên thẳng tắp, anh khẽ cười , cô thật sự là xuân dược của anh . Đem cô ôm đến phía dưới vòi hoa sen xả nước, rồi dùng khăn tắm sạch sẽ bao toàn thân Lại Văn lại , đặt lên trên giường. Tìm máy sấy tóc của cô, lại từ trên bàn trang điểm kiếm mấy đồ trang điểm, tìm thấy lọ kem dưỡng da của cô , đổ ở trong lòng bàn tay xoa nhẹ , chậm rãi xoa nhẹ trên khuôn mặt cô , tay chân , trên người, anh toàn tâm toàn ý làm chuyện này,cũng giống như lúc bình thường cô làm vậy, nhẹ nhàng vỗ vào làn da, để cho làn da chậm rãi hấp thụ . Bôi kem xong, anh tìm thấy cái váy ngủ màu trắng mà anh rất thích , giúp cô mặc vào. Làm xong mọi việc , anh ôm lấy cô nằm trên giường , hôn nhẹ lên khuôn mặt nhỏ nhắn trắng hồng, đem bàn tay nhỏ bé của cô cầm lấy phần dục vọng của chính mình. Sau đó dùng hai chân kẹp lấy bàn tay nhỏ bé của cô, anh nhẹ nhàng than thở một tiếng, nhắm mắt lại, ôm cô sát vào ngủ. Lại Văn buổi sáng tỉnh lại phát hiện tay cô đang bị hai chân Tứ Phương kẹp lấy, trong tay nắm lấy dục vọng mềm của anh. Mà Tứ Phương còn đang ngủ, tay anh lại cầm lấy bầu ngực cô . Lại Văn thật sự không biết vì sao anh còn đang ngủ mà lại có thể cầm lấy nó như vậy . Cô thật sự muốn làm chuyện xấu , lấy bàn tay ma sát dục vọng của anh, lại dùng ngón