
ờn giận. “Tiểu tiện nhân,
mau cùng nữ nhi của ta xin lỗi, nói ngươi không bao giờ gian díu cùng
nam nhân của nàng.”
Một bên Giang Mộ Hạ vẻ mặt cao ngạo giơ mũi lên, một bộ chờ xem Giang Thùy Tuyết không còn thể nào đắc ý.
“Ta không cho là ta đã làm qua chuyện có lỗi, còn có, ta không cần
nam nhân ai muốn ai thì tự mà nhặt lấy đi, đừng mà gây loạn mượn tội
danh đổ tội cho người ta gia tăng trò cười, nếu ta thật sự muốn cướp, nữ nhi ngươi có thể tranh với ta sao? Nàng bất quá tốt nghiệp từ tại
trường trung học hạng ba đệ tử hạng ba, mà ta lấy là văn bằng chính
thức.”
Nàng không muốn cùng Giang Mộ Hạ so sánh với nhau, nhưng bọn hắn
khiến cho nàng không thể không phản kích, nàng đáp ứng qua mẫu thân,
tuyệt không để cho chính mình bị khi dễ.
“Chết tiệt xú nha đầu, ngươi dám nói nữ nhi của ta không bằng ngươi, xem thử ta xé xác cái miệng thối này của ngươi ──”
Không trải qua giáo dục gì, Tống Ánh Từ liền đáng giận nói nhà bọn họ bằng cấp không cao, lúc trước nàng chính là thua ở gia thế cùng học
thức không bằng người, trơ mắt nhìn hương trưởng nịnh nọt nghênh đón
người nhà Hạ gia, lại đối với chuyện khi nàng sắp lâm bồn ( sắp sinh ) cũng chẳng quan tâm, còn gọi người hầu dùng chổi đem nàng quét ra, nói
nhà bọn họ không thu thứ vô dụng, chuyên môn thu dụng những kẻ biết leo
trèo quyền thế những loại rác đắt tiền.
Cứ nghĩ sau khi chịu đựng qua nỗi khuất nhục, nàng nhất thời đầy một
bụng lửa giận liền nổi trên gương mặt, không hề còn chút lý trí nào tiến lên phía trước, giơ bàn tay lên đã nghĩ muốn cho người trước mắt một
cái tát ──
“A! Nhộn nhịp quá nhộn nhịp nha! Tam cô lục bà đều đến đây, hôm nay
là có hội chùa hay là các cô các mẹ đi cúng tổ, như thế nào không có các phụ thân theo bồi, vương bát đã quên tặng mỹ nhân của ta lược ngà, thế
nhưng cũng có thể đạt tới hiệu quả máu lưu đầy mặt dùng được……”
Tống Ánh Từ cánh tay giơ cao ở giữa không trung, không có cơ hội hạ
xuống, một cái đại chưởng thình lình kiềm lấy các đốt ngón tay tại cổ
tay của nàng, làm cho nàng không thể bỏ xuống được, cũng vô pháp nhúc
nhích, giơ lên trên cao .
Giang Thùy Tuyết vốn tưởng rằng khó thoát khỏi ăn một cái tát đang
chờ cảm giác đau đớn phát sinh, thế nhưng bên tai không truyền đến âm
thanh dự định mà gần như lại là tiếng cười đùa cợt hi ha, nàng lâm vào
trạng thái ngẩn ra.
Bất quá trạng thái trong bộ dáng nhẫn nhục chịu đựng của nàng, lại
thêm hành vi không chút phản kháng chọc người nào đó tương đối bất mãn,
trong đôi mắt xinh đẹp bốc lên hai ngọn lửa giận nhem nhóm, cơn tức ứa
ra giống như tân như bị bỏng.
Cũng chính bởi vì hơi nóng bốc lên, trong phổi tựa như bị thiếu dưỡng khí, giận dữ đến nỗi muốn giết người, hắn cũng bất quá chỉ tới trễ 10
phút, thiếu chút nữa ân nhân cứu mạng ngốc nghếch phải chịu khổ vì độc
thủ!
Này vài năm công tác trị an càng ngày càng tệ, ngay cả kẻ bắt cóc đều có thể quang minh vào nhà cướp giựt tiền sát hại tính mệnh người ta,
dưới lầu bảo vệ hẳn nên đuổi việc toàn bộ, đổi cho đội lục chiến hoặc
là thành viên tổ đột kích đến đảm nhiệm công tác bảo hộ công nhân viên,
vừa thấy có người xấu xâm nhập ngay lập tức cầm lấy nã thủ, lại dùng
chuông báo động, xem thử ai còn dám làm xằng làm bậy, trong mắt không
thể không có luật pháp kỉ luật.
“Ngươi…… Ngươi là ai, mau thả tay ta ra ……” Đau, đau…… Tay nàng sắp bị chặt đứt.
“Di? Bà bà vẻ mặt dữ tợn không biết ta, xem ta hôm nay dung mạo như
thiên tiên cũng hiểu được ta là tiên nhân hạ phàm, mau lấy ba cây hương ( nhang ) đến vái cúng, để ta phù hộ cho các ngươi bình an.” Hắn thật sự là xinh
đẹp khó có thể ghét bỏ, mỗi người nhìn thấy hắn đều đã kìm lòng không
đậu mà yêu thượng hắn.
“Ngươi là điên tử, người đâu! Mau đưa nàng đuổi ra ngoài.” Điên nữ
nhân này thật sự làm chuyện không nên làm, cư nhiên kêu nàng bà bà?!
“Dục! Dục! Dục! Càng muốn diễn kịch phim cổ trang, còn người nữa a!
Ta thấy ngươi mặc phục trang đồ đen, ngươi là có thể làm bao thanh
thiên, ta sẽ giúp ngươi kêu uy ~ võ.” Ha! Xi đánh giầy lúc này thật sự
phát huy công dụng.
“Ngươi…… Ngươi đang làm cái gì?! Dừng tay, mau dừng tay, đừng trét
lên trên mặt của ta, bảo vệ…… Gọi bảo vệ…… Các ngươi tất cả đều chết
sạch, không nhúc nhích……” Hương vị gì vậy? Thật khó nghe thấy.
Không phải chết sạch, mà là bị người tới “Sắc đẹp” mê hoặc, xem tới
nỗi hai mắt choáng váng, trong lúc nhất thời đã quên công tác.
Ngay cả con trai của nàng Giang Cuối Xuân hai mắt đều muốn phát sáng, mắt không chuyển nhìn chằm chằm khuôn mặt tuyệt mỹ kia của Đường Thần
Dương, thanh âm xung quanh mình hoàn toàn nghe không thấy, trong mắt chỉ tồn tại có mỗi mỹ nhân.
“Chậc! Chậc! Từ từ lão bà, cũng có một phen phong tình khác nha, tuy
rằng cằm hơn ba tầng thịt, bộ ngực rủ xuống nghiêm trọng, thắt lưng phì
dầu trơn ( mỡ ý ) phong phú, nhưng
là đại sư ta có bàn tay khéo giỏi nhất là thuật hóa trang, bảo đảm ngươi có thể lên làm phu nhân tù trưởng Châu Phi.” Người muốn ăn mặc, phật
muốn kim trang, nhan sắc quả thực không giống bình thường.
“Không…… Không cần lại đồ…… Ngươ