XtGem Forum catalog
Này, Buông Cô Ấy Ra!

Này, Buông Cô Ấy Ra!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322202

Bình chọn: 7.00/10/220 lượt.

Ngày Diệp Sơ ra đời, đúng vào lúc lập xuân, tục ngữ có câu “Năm mới bắt đầu bằng mùa xuân, xuân sang vạn vật đều tái sinh”, cho nên mẹ cô liền lấy tên này đặt cho cô bé.

Lúc Diệp Sơ mới sinh, không gian vô cùng yên tĩnh. Yên tĩnh đến mức theo như mẹ Lưu Mỹ Lệ của cô nói thì : “Chỉ sơ suất một chút, con đã ra đời, cũng không kịp kêu lên một tiếng nào.”

Ở quê của bọn họ, mọi người có quan niệm, trẻ sơ sinh khi ra đời khóc càng to thì sẽ càng dễ nuôi.Không biết có phải trùng hợp hay không mà lúc học tiểu học,Diệp Sơ lại vô cùng khó nuôi. Khi cô vừa mới ra đời đã bị ốm, hằng ngày bà nội đều phải ôm cô đến bệnh viện.Nhiều đến nỗi mà, mọi y tá trong bệnh viện đều đã quen mặt cô.Nếu mấy ngày liên tiếp không thấy cô xuất hiện, họ còn cảm thán: “Ôi, Tiểu Diệp Tử mấy ngày nay không đến nhỉ? Thật nhớ con bé quá đi.”

Bạn nhìn xem, đây là lời mà một y tá bệnh viện nên nói sao?

Có điều, người nhà Diệp Sơ cũng không để ý.Họ đều là những người hiền lành, không để tâm những câu nói của mấy y tá kia.Dù sao cuộc sống cũng vốn chẳng vui vẻ gì, không bằng cứ sống vô tư lự cho qua ngày.

Diệp Sơ cứ như vậy lấy bệnh viện làm nhà.Cho đến khi cô tròn ba tuổi,có một lần vì dùng penicillin(*)quá liều mà cô bé bị dị ứng.

Trích dẫn:(*)Penicillin là một trong một nhóm kháng sinh thu được từ nấm Penicillium hay được điều chế. Alexander Fleming đã tình cờ phát hiện ra penicillin vào năm 1928 nhưng phải 10 năm sau thì penicillin mới được nhà hoá sinh người Anh gốc Đức Ernest Chain và nhà nghiên cứu bệnh học Úc Howard Florey và một số nhà khoa học khác nghiên cứu kỹ. Penicillin sát trùng bằng cách giết vi khuẩn và hạn chế sự sinh trưởng của chúng.



Lúc đó, điều kiện gia đình không được khá giả,nếu không dùng được penicillin thì có thể đổi sang dùng thuốc khác, nhưng chi phí sẽ rất cao. Cha mẹ ông bà vô cùng lo lắng, sợ rằng bệnh tình của cô cứ tiếp tục như vậy, sẽ khiến cho gia đình lâm vào cảnh khủng hoảng kinh tế.

Nói tới là lại thấy có chút kì lạ.Bất chợt trong thâm tâm, mẹ của cô nảy sinh một suy nghĩ : ngày hôm sau, Diệp Sơ sẽ không phải tới bệnh viện nữa.

Rồi đến ngày thứ ba, ngày thứ tư…. cho đến tận một tháng sau, Diệp Sơ cũng không hề bị ốm lần nào nữa. Một thời gian sau, bà nội bắt đầu sốt ruột, không phải đứa bé này bị bệnh đến nỗi không lên tiếng nổi nữa chứ?

Cả nhà buồn rười rượi,nửa đêm ôm Diệp Sơ đi bệnh viện.Đến nơi cũng không ai nói đứa bé bị bệnh gì, để mặc bệnh viện kiểm tra tổng quát từ lớn đến nhỏ.Cuối cùng bác sĩ đưa ra kết luận: “Già trẻ nhà này định đùa giỡn với bệnh viện có phải không? Đứa bé này hoàn toàn khoẻ mạnh, chỉ là do gia đình tẩm bổ quá mức, nên hơi thừa cân.”

Từ đó về sau, Diệp Sơ có biệt danh, Diệp Siêu Nặng.

Diệp Siêu Nặng có một tật xấu,đó là không thể nhận dạng mọi người. Lúc được ba tuổi,cô bé lại đi gọi bà hàng xóm là mẹ, gọi bác đưa báo mỗi ngày là ba,khiến cho mẹ cô vô cùng buồn bực : sao mình lại sinh ra đứa con gái ngay cả ba mẹ cũng nhận lầm chứ?

Có điều, tật này của Diệp Siêu Nặng cũng không hẳn là hoàn toàn xấu. Ít ra thì dì Vương hàng xóm được cô gọi là mẹ kia,cũng rất yêu thích cô.

Dì Vương vẫn luôn ao ước có được một đứa con gái.Ba mươi tuổi dì mới có thai, lại sinh ra một thằng cu, chỉ hận không thể lấy kéo cắt thằng cu thành con gái.

Thật không ngờ, cô bé mũm mĩm hàng xóm vừa gặp mặt liền gọi mình là mẹ,khiến dì Vương vô cùng phấn khởi, âm thầm suy tính nhất định sau này phải cưới cô bé về cho con trai mình.

Cho nên, trước lúc lên bảy tuổi, Diệp Sơ là thanh mai trúc mã với con trai dì Vương nhà hàng xóm.Cậu bạn trai nhỏ của cô chính là - Thẩm Nam Thành.

Thẩm Nam Thành kia từ nhỏ đã là một tên nhóc đầu gấu nổi danh khắp trấn.Nhưng cậu nhóc này lại rất vâng lời mẹ, bị bà mẹ nhà cậu ngấm ngầm tiêm nhiễm, cuối cùng cậu cũng thật sự coi Diệp Sơ là vợ tương lai của mình.

Trước lúc bảy tuổi,xung quanh có đứa trẻ nào dám cười nhạo Diệp Sơ béo, đều bị Thẩm Nam Thành đánh cho một trận.

Điều này cũng khiến cho từ nhỏ Diệp Sơ không sao có nổi một người bạn. Bởi tất cả những đứa trẻ xung quanh đều sợ cô, rất sợ lỡ lời nói sai gì đó, sẽ bị Thẩm Nam Thành đuổi theo đánh dập mông.

Không có bạn bè, Diệp Sơ không thể làm gì khác hơn,cô đành phải chơi với Thẩm Nam Thành.Nhưng chơi cái gì đây? Hầu hết tất cả trẻ con đều thích chơi trò gia đình.

Diệp Sơ đóng vai mẹ, Thẩm Nam Thành đóng vai ba, chú chó Tiểu Hoàng nhà Thẩm Nam Thành kia là con.

Nếu tương lai sau này,Diệp Sơ thật sự sinh một cậu con trai, , để nó biết được trên nó còn có một ca ca là chó, chắc nó sẽ không kiềm nổi mà mua một khối đậu hũ về đập đầu tự tử cho xong.

Nhìn thì thấy ở ngoài cậu nhóc Thẩm Nam Thành đánh nhau có vẻ rất lợi hại, nhưng khi về đến nhà cậu nhóc liền ngoan như một chú thỏ con.Cha cậu đánh cho một trận,cậu cũng không dám lên tiếng kêu