Duck hunt
Nếu Như Anh Không Là Thiên Thần

Nếu Như Anh Không Là Thiên Thần

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324230

Bình chọn: 10.00/10/423 lượt.

nhận được những ánh mắt ấm áp và trìu mến của tất cả các bạn trong lớp, khác hẳn với những ngày đầu khi tôi vừa vào lớp.

Thực hạnh phúc.

Chúng tôi đều ngồi vào bàn, và trước mắt tôi là chiếc bánh kem chocolate cắm 16 cái nến.

Phải, hôm nay tôi sẽ chính thức bước sang tuổi 16.

Tôi dần lãng quên sinh nhật của mình...Vì rất lâu rồi tôi không tổ chức sinh nhật...

Mọi người bắt đầu cất vang tiếng hát, bài hát " Happy Birthday" ngân

vang trong căn phòng nhỏ ấm áp ngọn nến, và còn ấm áp bởi trái tim của

những người bạn mà tôi đã dần yêu quý trong lòng.

Thực ấm áp.

_Mau thổi nến đi ! - Khi bài hát kết thúc, mọi người thúc giục tôi.

Hai mắt tôi trong veo nhìn vào những chiếc nến ánh vàng, chúng khiến mắt tôi lòa đi vì hạnh phúc.

_ Phù !

Và 3 điều ước ngày sinh nhật.

Đôi mi tôi khép nhẹ, thầm nghĩ 3 điều ước ...

Lúc tôi còn rất nhỏ, tôi ước có đồ chơi mới, học giỏi hay một điều ước ngớ ngẩn nào đó của trẻ con mà tôi nghĩ ra được...

Tôi ước gì bây giờ nhỉ ?

Khi tôi vừa nhắm mắt... Hình ảnh đó...

Hình ảnh chiếc cánh thiên thần trắng toát vỗ nhẹ trong gió...

Hình ảnh về đôi mắt hổ phách trong veo, đầy mạnh mẽ...

" 6 ngày nữa, Thiên Du sẽ trở về Thiên Đường"

A...

Tôi vội mở mắt, thì tự lúc nào hai mắt đã cay cay đẫm lệ...

Tại sao ? Tại sao hình ảnh đó lại khiến cho tôi đau khổ sợ hãi như thế chứ ?

_ Cậu làm sao vậy Stella ? - Mọi người lo lắng hỏi khiến tôi thoáng giật mình thoát khỏi những hình ảnh kia...

_ Không...không sao ... Chỉ là mình quá cảm động thôi - Tôi vội dụi mắt, gượng cười cho các cậu ấy yên lòng.

_ Cậu đã ước gì vậy ? - An An - Cô bạn xinh xắn với giọng nói trong veo cất tiếng vui vẻ hỏi.

_ Mình ước ... ước - Tôi ngập ngừng bối rối, vì lúc nãy tôi chưa kịp ước gì cả.

Đột nhiên, hình ảnh đôi cánh thiên thần kia lại hiện lên trong đầu, khiến tôi lơ đễnh nói :

_ Mình ước ... Trên đời này đừng có Thiên Thần...

Tất cả đều đồng loạt im lặng, khó hiểu nhìn tôi, rồi An An nghiêng đầu thắc mắc :

_ Tại sao ? Chẳng phải Thiên Thần mang đến hạnh phúc cho con người sao ?

Tôi mỉm cười nhẹ, nghĩ đến tên Thiên Du... lại bâng quơ nói mà không suy nghĩ :

_ Vì Thiên Thần luôn tỏ ra hoàn hảo trong mắt người khác, chẳng phải như vậy rất giả tạo sao ? Nêu như trên đời này toàn là Thiên Thần, toàn là

những con người hoàn mỹ thì sẽ như thế nào ? Chắc hẳn sẽ rất vô vị ...

Mình dám cá với các cậu là Thiên Đường chắc hẳn sẽ rất rất chán ... Họ

mang đến hạnh phúc cho người khác, nhưng họ có hạnh phúc không ?

" Họ mang đến hạnh phúc cho người khác, nhưng họ có hạnh phúc không ? "

_ Hihi, cậu vui tính thật đó Stella ... - Mọi người đều khúc khích cười.

...

Buổi tiệc sinh nhật của tôi diễn ra với những nụ cười và kết thúc cực kì tốt đẹp. Tôi tạm gác lại những u sầu mấy ngày qua mà hòa đồng cùng vui

vẻ với những người bạn tưởng chừng không bao giờ có thể trở thành bạn mà giờ đây lại thân thiết như thế này...

Tôi chắc chắn sẽ nhớ mãi ngày hôm nay...

Trên tay ôm đống quà mà các bạn dồn cho, tôi khổ sở chập chững bước đi

làm sao cho chúng không rơi xuống, nhưng thực khó khăn a...

" Bộp... " - Một chiếc hộp quà rơi xuống đất khiến tôi phải đứng lại,

định cúi xuống nhặt thì một cánh tay khác nhanh chóng nhấc hộp quà lên.

_ Để tôi cầm cho - Thanh Nhân giật lấy đống quà trên tay tôi.

_ Ờ, cảm ơn - Tôi nói.

Chúng tôi sắp xếp lại những món quà, mau chóng rời khỏi quán Angel để tôi kịp về nhà sớm.

Khi ra đến cửa thì bắt gặp 2 người bạn quen thuộc đã đứng đợi ở đó từ lúc nào.

_ Ủa hai cậu ... Chưa về sao ? - Tôi ngạc nhiên nhìn Thanh Tâm và Thanh Nghĩa.

Tôi đã từng rất sợ ánh mắt của bọn họ, nó khiến tôi sởn gai ốc.

Nhưng giờ cô gái xinh đẹp Thanh Tâm đã trở nên dịu dàng. Còn Thanh Nghĩa tuy vẫn lạnh lùng nhưng thái độ cũng đã trở nên cải thiện hơn lúc

trước, chỉ có điều là cậu ta hơi ít nói.

_ Chúng tôi đang đợi cậu - Thanh Tâm nhìn tôi mỉm cười nói.

Để tiện nói chuyện, chúng tôi quyết định trở vào trong quán ngồi. Và hội bàn tròn giữa 2 nam 2 nữ bắt đầu với những ánh mắt chằm chằm của 3

người bọn họ.

Ặc, sao tôi thấy bất an thế này ?

_ Các...các cậu có gì mau nói đi - Tôi nhẹ giọng.

Thanh Nhân nhấp một ngụm cafe nhỏ, rồi điềm đạm mở lời :

_ Thực ra... có lẽ đã đến lúc cậu nên biết chuyện này ...

_ Chuyện gì ?

Thanh Nhân, Thanh Tâm và Thanh Nghĩa đưa mắt nhìn nhau, rồi Thanh Tâm chậm rãi nói :

_ Chắc cậu .. cũng đã biết Trần Thiên Du lớp 12A1 ... Hay nói cách khác là bảo mẫu của cậu ...Là Thiên Thần ?

Nhắc đến cái tên đó ...Tim tôi lại đập mạnh một nhịp...

Họ cũng biết hắn ta sao ?

_ Đúng vậy ... - Tôi nói.

_ Cậu đã từng nghe qua " Tứ Thanh Thiên Thần" chưa ? - Thanh Tâm tiếp tục.

Cụm từ này ... Hình như bọn người vô lại đó có nhắc đến.

Tôi theo phản xạ gật đầu.

_ Chúng tôi...chính là " Tứ Thanh Thiên Thần" ... - Thanh Nghĩa im lặng bấy lâu giờ lại cất tiếng lãnh đạm.

HẢ????

Bọn...bọn họ cũng là Thiên Thần ?!

Tứ ...Thanh ?

Thanh Nhân, Thanh Tâm, Thanh Nghĩa...

Thì ra ...

Tôi trợn to mắt, kinh ngạc nhìn một lượt :

_ Các cậu...là Thiên Thần ?!

Bọn họ đồng loạt gật đầu.