
nõn như ngọc trai...Đúng là vô cùng nữ tính.
Quý Bạch vui vẻ ngẩng đầu nhìn Hứa Hủ, cô nhân viên bán hàng cũng lộ rõ ánh mắt chờ đợi. Hứa Hủ chau mày: "Hơi trẻ con." Sau đó, cô chỉ tay lên đôi dép màu đen mà cô để ý trước đó: "Tôi muốn thử đôi kia."
Quý Bạch: "..."
Cô bán hàng: "...Đôi đó trông hơi già."
Hứa Hủ: "Không, là nghiêm chỉnh."
Đôi dép màu đen trưởng thành đi vào chân Hứa Hủ, cũng toát ra vẻ đẹp riêng. Hứa Hủ hài lòng đi thanh toán. Cô bán hàng vẫn tiếc hiệu quả của đôi xăng đan lam nhạt. Còn Quý Bạch đứng bên cạnh trầm mặc.
Mua xong giày dép, Hứa Hủ nhận được điện thoại của Hứa Tuyển, hẹn cô cùng ăn tối. Hôm nay Hứa Hủ đạt được thu hoạch lớn, bước đầu loại trừ khả năng Quý Bạch là đồng tính, chức năng tình dục có vấn đề hay quan hệ bừa bãi. Thái độ của anh trong cuộc sống rất lành mạnh hòa nhã. Thế là Hứa Hủ vui vẻ từ biệt Quý Bạch, không một chút lưu luyến.
Quý Bạch lái xe rời khỏi trung tâm thương mại. Vài phút sau, anh quay đầu trở lại, tìm đến cửa hàng giày đó. Cô bán hàng nhìn thấy anh liền mỉm cười. Quý Bạch thản nhiên lấy đôi xăng đan màu lam nhạt: "Cô ấy thay đổi ý kiến."
Về đến nhà, Quý Bạch cất đôi xăng đan vào tủ giầy. Nhìn đôi dép nhỏ bé tinh tế đặt giữa đống giày da giày thể thao đàn ông, Quý Bạch bất giác mỉm cười.
Thành phố lên đèn
Hứa Tuyển ngồi đợi trong phòng ăn yên tĩnh, được thắp
sáng bởi ngọn đèn dịu dàng. Một lúc sau, Hứa Hủ xách túi giày, đeo tai nghe màu
trắng thong thả đi vào.
Xem ra, tâm trạng của cô nhóc này hôm nay không tồi.
Hai anh em ăn cơm một lúc, Hứa Tuyển hỏi: “Rốt cuộc
em nhìn trúng đối tượng như thế nào?” Hôm trước Hứa Hủ chỉ nhắc một câu rồi ngậm
miệng.
Hứa Hủ: “Có kết quả em sẽ nói cho anh biết.” Theo
quan điểm của Hứa Hủ, khi tình hình còn chưa sáng sủa, không nhất thiết kinh động
đến nhiều người.
Hứa Tuyển liếc cô một cái, cười cười: “Nói thật
lòng, anh không tán thành em yêu đồng nghiệp. Chưa bàn đến chuyện cảnh sát có
thích hợp hay không, vấn đề lớn nhất của tình yêu văn phòng là mọi người ngẩng
đầu không gặp cúi đầu cũng gặp. Nếu không đạt kết quả, sau này sẽ rất khó xử.”
Hứa Hủ gật đầu: “Em cũng nghĩ tới điều này, vì vậy
trước khi nắm chắc anh ấy có chấp nhận em hay không, em sẽ không để các đồng
nghiệp biết.” Ngừng một giây, cô nói tiếp: “Em cũng không để anh ấy biết.”
Nghe Hứa Hủ nói vậy, Hứa Tuyển xót xa trong lòng.
Anh hỏi: “Em có dự định cụ thể gì không? Có cần anh dạy em?”
Hứa Hủ đặt thìa canh xuống bàn: “Anh thử nói xem
nào.” Tuy cô không tán thành cuộc sống cá nhân của Hứa Tuyển, nhưng xét về mặt
quan hệ nam nữ, anh quả thực lão luyện hơn cô nhiều.
Hứa Tuyển không lập tức phát biểu ý kiến, mà quan
sát tỉ mỉ em gái từ đầu đến chân: “Đầu tiên, đàn ông đều là sinh vật có tính thị
giác, anh chàng cảnh sát nhỏ bé của em cao thượng chính trực đến mức nào cũng
không ngoại lệ, trừ khi cậu ta không phải là đàn ông. Em gái anh rất ưa nhìn,
nhưng bộ dạng này...” Hứa Tuyển liếc qua áo sơ mi của Hứa Hủ: “Mặc đồ kiểu
office lady không thể làm nổi bật đặc trưng riêng thu hút đàn ông trên người
em.”
Hứa Hủ: “Đặc trưng riêng của em là gì?”
“Non nớt, mềm mại và sạch sẽ, rất dễ kích thích ham
muốn bảo vệ của người đàn ông.” Hứa Tuyển từ tốn trả lời: “Em càng thích hợp với
lối trang điểm giữa thiếu nữ và phụ nữ. Nếu đi theo phong cách thuần khiết dễ
thương, chắc chắn em sẽ hạ gục vô số đàn ông.”
Hứa Hủ tưởng tượng trong đầu óc, chau mày.
Hứa Tuyển nói tiếp: “Mặc đồ, trang điểm là bước đầu
tiên. Bước thứ hai, em đừng bao giờ chủ động theo đuổi đàn ông, sẽ mất giá đấy.
Em thạo việc phân tích như vậy, em hãy phân tích xem cậu ta thích mẫu phụ nữ
như thế nào, có hứng thú và sở thích gì. Sau đó em lặng lẽ hùa theo sở thích của
cậu ta, thu hút sự chú ý của cậu ta. Không dễ dàng đạt được mới càng quý giá,
đây là đức tính bẩm sinh của đàn ông. Còn một điểm quan trọng nhất, em phải học
cách tỏ ra yếu thế, không một người đàn ông nào thích phụ nữ gặp bất cứ chuyện
gì cũng mạnh hơn mình.”
Hứa Hủ im lặng không lên tiếng. Hứa Tuyển liếc gương
mặt u ám của cô, bổ sung một câu: “Anh chỉ vẽ ra phương hướng cho em, chắc chắn
không sai. Còn cụ thể tiến hành thế nào cần dựa vào sự lĩnh ngộ của em, em hãy
cân nhắc đi.”
Hứa Hủ ngẩng đầu: “Anh nói rất có lý, nhưng em sẽ
không làm theo những điều anh chỉ dẫn.”
Hứa Tuyển ngẩn người, Hứa Hủ nói tiếp: “Em có cách của
em.”
***
Buổi tối hôm đó về nhà, Hứa Hủ đi ngủ sớm. Sáng hôm
sau, cô thức dậy từ sớm, nấu một nồi cháo thịt bò nóng hổi. Đây là món Quý Bạch
thích, cô cũng thích ăn.
Phương thức theo đuổi phụ nữ của Quý Bạch, đầu tiên
là khoanh vùng hoạt động, đưa đối tượng vào phạm vi dưới đôi cánh của mình. Sau
đó, anh từng bước thu hút, từng bước chiếm hữu, cho đến khi ‘nước chảy thành
sông’. Trong tình yêu, anh giống một con sói, hơi kiêu ngạo, hơi xảo quyệt, và
rất nhiều sự bá đạo, mặc dù không thể hiện rõ ràng.
Còn phương thức yêu thích và theo đuổi người khác của
Hứa Hủ vô cùng đơn giản, chính là đối xử tốt với người đó.
Thành tâm thành ý, đối xử tốt bằng tất cả k