
ớc đi, lát nữa tôi và cô ở chung một tổ là được, có gì thì sau này sẽ dạy bù cho chồng của cô." Hứa Tử Ngư gật đầu một cái, cầm lấy y phục vừa định rời đi, lại nghe thấy có người ở ngoài cửa gọi :"Tiểu Ngư."
Cửa phòng bị đẩy ra, Đào Duy Hiên ngọc thu lâm phong khoác cái áo bác sĩ màu trắng đi đến đây. Đã một đoạn thời gian không gặp, hắn có chút gầy, nhưng vẫn có cái không thay đổi đó chính là nụ cười ấm áp trước sau như một.
"Duy Hiên, sao anh lại tới đây." Hứa Tử Ngư kinh ngạc.
"Mới vừa rồi ở cửa bệnh viện có trông thấy em, cho nên đến đây xem một chút." Đào Duy Hiên nhìn toàn thân của cô một chút hỏi :"Sao rồi, có cần anh giúp gì hay không?"
"Không có việc gì đâu, không cần phiền anh đâu, em với cô y tá ở chung một tổ là được rồi. Chẳng phải anh còn phải trực sao?" Hứa Tử Ngư khách khí nói xong, nhìn qua phía cô y tá hy vọng cô giúp mình giải vây, ai ngờ cô y tá lại không như cô mong muốn.
Trong phòng học toàn bộ đàn ông và phụ nữ bụng bự đều dùng ánh mắt không lý giải được mà nhìn hai người bọn họ, cô gái này mới vừa rồi còn nói chồng không có tới, ngay sau đó lại có một bác sĩ đẹp trai đến, ánh mắt của hai người cũng uyển chuyển và quanh co như vậy, trong đó nhất định là có gian tình nha!
"Hôm nay anh trực ca sáng, giờ đã tan ca." Đào Duy Hiên cười, một mặt đi tới bắt tay với nữ y tá, rồi nói :"Bác sĩ Lý, làm phiền cô, hôm nào tôi mời cô đi ăn cơm."
Bác sĩ Lý phụ trách khóa học này mỉm cười gật đầu, xoay người nhìn Hứa Tử Ngư nói :"Nếu bác sĩ Đào muốn tôi giúp một tay, tôi nghĩ cô Hứa cũng không cần quá khách khí. Tiểu Lưu còn phải giúp tôi một tay nữa, hai người mau đi thay quần áo đi." Nói đùa sao, mặc dù mình đã kết hôn rồi, nhưng làm sao có thể để bác sĩ Đào đi học cái đó chứ, đó cũng là một loại hưởng thụ cuộc sống nha.
"Àh?" Hứa Tử Ngư thấy ánh mắt thiết tha của mọi người, Đào Duy Hiên vẫn là một bộ dáng giúp bạn không tiếc cả mạng sống, rốt cuộc Hứa Tử Ngư nói :"Vậy cũng được, lại phải làm phiền anh, Duy Hiên."
"Ngốc quá, nói lời khách sáo với anh làm gì chứ?" Đào Duy Hiên nhìn y tá nói :"Tiểu Lưu sao vậy? Làm phiền cô lấy đồ cho tôi thay nhé."
"A, ừh, đúng rồi!" Y tá biến thành hoa si phản ứng có chút chậm, vội vàng đem bộ đồ XXL đã chuẩn bị sẵn cho Tống Lương Thần mà đưa cho Đào Duy Hiên.
Hứa Tử Ngư từ phòng thay quần áo đi ra ngoài, nhìn thấy Đào Duy Hiên cô cũng hé miệng mà cười. Bởi vì đồ XXL của Tống Lương Thần mặc lên người của hắn, nhìn có chút hơi khoa trương.
"Tiểu nha đầu." Đào Duy Hiên sờ đầu của cô, cười nói :"Đi thôi!"
Hứa Tử Ngư sửng sốt một chút, vội vàng gật đầu. Kỳ lạ, rõ ràng tướng mạo của hai người hoàn toàn bất đồng, nhưng sao cô cứ mãi lẫn lộn giữa hắn và Thích Uy lẫn lộn đây.
Mọi người đều đã đến đông đủ, khóa huấn luyện bắt đầu khai giảng.
"Hoan nghênh các bậc cha và mẹ tương lai đã đến dự đông đủ, như vậy bắt đầu từ hôm nay chúng ta sẽ bắt đầu theo học khóa huấn luyện tiền sinh sản, trong một tháng này mọi người sẽ cùng nhau học tập cách chuẩn bị làm cha làm mẹ trong thời gian sắp tới. Như vậy nội dung của ngày hôm nay chính là dưỡng thai. Thật ra thì dưỡng thai đối với các bậc làm cha làm mẹ của xã hội hiện đại cũng không còn xa lạ gì, hiện tại còn có thể nói là một loại khuynh hướng rất phổ biến, mà phương thức dưỡng thai cũng có rất nhiều cách, bao gồm âm nhạc dưỡng thai, ngôn ngữ dưỡng thai, vuốt ve dưỡng thai, tâm tình dưỡng thai, ăn uống dưỡng thai, hoàn cảnh dưỡng thai. . . . . ."
Bác sĩ thao thao bất tuyệt nói về nội dung dưỡng thai, các bậc cha và mẹ vừa lắng nghe vừa ghi chép. Đào Duy Hiên nhìn thấy Hứa Tử Ngư đang nghiêm túc nghe, có chỗ nào không nhớ kịp thì ghi vào cuốn sổ tay, dáng vẻ nghiêm túc này thật sự rất giống như một bà mẹ trẻ vậy. Lần đầu tiên gặp mặt, nhìn cô còn giống như một đứa trẻ thích khóc nhè nữa, có lẽ đây chính là tình mẫu tử chăng, có thể khiến cho người ta trở nên thành thục và lớn lên trong suy nghĩ.
Đến khi bác sĩ hướng dẫn cách vuốt ve để dưỡng thai, bác sĩ còn yêu cầu những ông bố cùng thực hành phối hợp với các bà mẹ. Trong đó Đào Duy Hiên ở bên cạnh cũng phải làm theo yêu cầu của bác sĩ, bác sĩ bắt đầu dạy mọi người phương pháp làm thế nào để vuốt bụng và nói chuyện cùng bảo bảo. Hứa Tử Ngư đỏ mặt nhìn Đào Duy Hiên, Đào Duy Hiên mang theo bộ mặt phớt tỉnh nhìn về phía Hứa Tử Ngư mà nói :"Cũng như nhau thôi, cứ xem anh như là cậu của bảo bảo đi, tiểu bảo bảo để cậu sờ một chút có được hay không?"
Hứa Tử Ngư khì khì cười một tiếng, đến đây tảng đá ở trong lòng cô mới được buông xuống, Đào Duy Hiên chỉ là đến giúp mình một chuyến mà thôi, là mình đã suy nghĩ quá nhiều. Vì vậy sau đó động tác của hai người phối hợp lưu loát hơn trước nhiều, Đào Duy Hiên là bác sĩ khoa ngoại, cho nên học mấy cái kỹ xảo này đối với hắn chỉ là chuyện nhỏ, hai người nhận được không ít lời khen từ bác sĩ Lý.
Buổi học dưỡng thai kết thúc, bên ngoài gió thổi rất mạnh, còn có sấm chớp liên hồi ở phía chân trời, tiếng sấm đi theo sau giống như rồng đang đánh trống vậy, mới hơn năm giờ mà trời đã tối đen. Mấy ông bố đều dìu các bà mẹ ra cửa b