XtGem Forum catalog
Nghề Làm Phi

Nghề Làm Phi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324210

Bình chọn: 9.00/10/421 lượt.

vài thứ, lòng mới yên tâm.

Phúc Bảo không từ chối được, đành phải nhận lấy. Nói chuyện thêm một lát, Phúc Bảo mới đứng lên: “Đại nhân, phu nhân, nô tài cũng nên về cung rồi, ở lại quá lâu không tốt.”

Trang đại nhân và Trang thái thái không thể giữ lại, đành tự mình tiễn đoàn người ra khỏi phủ, nhìn xe ngựa đi xa dần, nước mắt Trang thái thái lại một lần nữa chảy ra.

***

Chuyện Hoàng thượng ban thưởng cho nhà mẹ đẻ của Chiêu phi đã lan đi rất nhanh khắp cung, các phi tần khác vừa ước ao vừa đố kỵ, nhưng cái bụng không được bằng người ta, thủ đoạn nắm giữ tâm Đế vương cũng chẳng bằng, Hoàng thượng tình nguyện đi sủng ái Trang Lạc Yên như vậy, bọn họ cũng đành ngóng nhìn mà thèm muốn thôi.

Đến trừ tịch, Trang gia lại được Hoàng thượng thưởng chữ “Phúc” và món ăn may mắn, mọi người trong cung đều đồng loạt mang một vẻ “quả thế” rất kỳ dị, còn các nô tài trong cung đều ra sức đối đãi khách khí với người của cung Hi Hòa.

Ngày đầu năm mới, ba vị chủ tử lớn nhất cung nhận triều bái của mọi người. Vì bụng Trang Lạc Yên càng lúc càng lớn nên được đặc cách bỏ qua hầu hết các hoạt động, thậm chí cả lễ quỳ lạy cũng miễn, chỉ cần lộ mặt ở lần tụ hội sau cùng là đủ.

Các quan viên thế gia đều tự lý giải băn khoăn của Hoàng thượng, nay con nối dòng của người rất thưa thớt, Chiêu phi có thai vừa được đế sủng lại vừa có xuất thân cao, vậy nên khó tránh khỏi đối xử với đứa nhỏ này càng thêm cẩn thận, nếu bào thai này là một hoàng tử, nhà họ Trang ngày sau nhất định sẽ phất lên rất nhanh.

Trang Lạc Yên bưng một bát sữa nấu với hạch đào và đậu phộng, uống từng ngụm nhỏ, một lúc lâu mới chỉ hết nửa bát, nàng nhìn mưa tuyết càng lúc càng lớn ngoài cửa sổ, hơi mất kiên nhẫn đặt bát xuống: “Dọn đi đi.”

Vân Tịch đang đứng một bên vội đưa bát cho một cung nữ rồi cẩn thận điều chỉnh đệm dựa sau lưng Trang Lạc Yên: “Nương nương có chỗ nào khó chịu sao?”

“Không việc gì,” Trang Lạc Yên chống thắt lưng chầm chậm đứng dậy, bào thai trong bụng ngày càng lớn, nàng sinh hoạt cũng ngày càng bất tiện, ban đêm thai máy ngủ không ngon, ban ngày không thể ngồi lâu không thể ngủ lâu, tay chân không sưng phù nhưng thỉnh thoảng vẫn bị chuột rút, đau muốn khóc.

Gần đây phòng bếp liên tục ninh các loại canh xương bồi bổ cho nàng, khiến nàng uống canh nọ canh kia nhiều đến muốn ói ra rồi. Hôm nay mới là mùng Ba đầu năm, nhưng cái mà nàng cảm nhận được không phải niềm vui năm mới mà là buồn bực trong lòng không nói ra được.

Vân Tịch biết phụ nữ có thai dễ cáu giận, liền cẩn thận đỡ Trang Lạc Yên: “Nương nương, nô tì nghe nói trong cung có vài nghệ nhân làm ảo thuật mới vào, hay là gọi bọn họ đến thiên điện diễn cho người xem một lát?”

“Cũng được.” Trang Lạc Yên gật đầu, cố nén cảm giác bực dọc trong lòng, để mặc Vân Tịch đi sắp xếp mọi thứ.

Chốc lát sau, các nghệ nhân làm ảo thuật đã đến, những người này đều thông minh, biết Chiêu phi có thai, bọn họ mặc những bộ đồ quái dị, không diễn những trò mạo hiểm mà chỉ biểu diễn vài trò thú vị trong dân gian.

Được một chốc, thấy Chiêu phi bị bọn họ chọc cười vui vẻ, cả đám liền càng hăng say diễn. Trong nhạc phủ có không ít ca cơ vũ cơ và nghệ nhân các môn khác, biểu diễn mà được các vị chủ tử tán thưởng chính là phúc khí lớn lao, người diễn ảo thuật như bọn họ vốn tay nghề chẳng được đánh giá cao, nay được lọt vào mắt Chiêu phi nương nương, sao lại chẳng hãnh diện?

Nghệ nhân biểu diễn ảo thuật xuất thân từ dân gian luôn có phong thái thoải mái hơn, diễn cũng sinh động hơn hẳn những nghệ nhân của cung đình, Trang Lạc Yên xem xong một tuồng, tâm trạng đã tốt lên rất nhiều, nói với người dẫn đầu: “Các ngươi diễn rất khá, quay về nghĩ thêm vài trò lý thú nữa, lần tới bổn cung còn muốn gọi các ngươi tới diễn.”

Thủ lĩnh nghe nói vậy, mừng rỡ vô cùng, vội quỳ sụp xuống không ngừng dập đầu tạ ơn.

“Đừng dập đầu nữa, các ngươi cũng cực khổ nhiều.” Trang Lạc Yên ra hiệu cho bọn họ đứng lên, bảo Vân Tịch thưởng ít bạc cho họ, mới nói tiếp, “Hồi trước còn ở ngoài cung bổn cung cũng từng gặp nhiều nghệ nhân diễn ảo thuật, lấy mệnh kiếm lời, những khổ đau trong đó, những người như chúng ta không thể lĩnh hội được.”

Mấy nghệ nhân nghe Trang Lạc Yên nói vậy đều kích động lắp bắp, trong lòng thầm nghĩ, Chiêu phi nương nương này thật ôn hòa lại nhân từ, thảo nào Hoàng thượng sủng ái đến thế.

“Nương nương, vừa rồi có tin truyền đến, huynh trưởng của Thục quý phi đã bị Hoàng thượng nhốt vào thiên lao rồi.” Lúc này, Thính Trúc vội vã đi đến, thở hổn hển nói, “Bây giờ Thục quý phi đang quỳ trước cửa cung Kiền Chính, cầu kiến Hoàng thượng đấy.”

“Cái gì?!” Trang Lạc Yên đứng lên, hơi kinh ngạc nhìn Thính Trúc, Thục quý phi chỉ có một đại ca, chính là người từng dâng tấu tố cáo đại ca nàng, sao Hoàng đế lại đột ngột ném y vào thiên lao? Giờ mới mùng Ba Tết, còn chưa khai triều nữa, vị Tô đại nhân này phạm lỗi lầm tày trời gì mà chọc Hoàng đế hạ mệnh lệnh như vậy?

Từ khi nghe Thính Trúc nói câu đầu tiên, mấy nghệ nhân ảo thuật đã vội vã xin lui ra, trong phòng chỉ còn lại người của Trang Lạc Yên. Nàng cau mày băn kho