pacman, rainbows, and roller s
Nghịch Lửa

Nghịch Lửa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325010

Bình chọn: 8.5.00/10/501 lượt.

Thu bị anh áp sát vào bức tường lạnh lẽo, hai chân cuống cuồng bấu chặt vòng eo cường tráng, một tay anh nâng toàn thân cô, tay kia mở khóa vòi sen.

"Hãy tắm cùng tôi." Bạch Thuật Bắc cắn cắn vành tai Lâm Vãn Thu, giọng nói trầm khàn, phả ra hơi rượu nồng, đầu lưỡi trơn ướt lướt qua vùng cổ trắng.

Nhiệt độ dòng nước ấm áp, muôn vàn giọt nước nhỏ, chảy xuống thân hai người. Nhiệt độ trong phòng mỗi lúc mỗi cao, sắp dung hòa cơ thể hai người.

Váy ngủ của Lâm Vãn Thu nhanh chóng ướt nhẹp, dán sát đường cong thân thể, tôn lên tuyệt tác của tạo hóa. Màu trắng biến thành trong suốt, khoe ra hai hạt đào hồng, mọc trên đồi tuyết trắng.

Cô ngượng ngùng hạ mi mắt, thỏ thẻ “Dạ” một tiếng.

Anh đặt cô xuống, hai cánh tay chống đỡ vách tường sau lưng cô, đôi mắt anh sáng quắc, bạo dạn yêu cầu: "Giúp tôi cởi quần áo."

Lâm Vãn Thu giơ tay cởi từng chiếc cúc, y phục trên người anh đều đã ướt sũng, lớp vải màu trắng dính sát người, lộ ra những bắp thịt săn chắc, căng tràn.

Toàn bộ cúc áo đã được cởi ra, đầu ngón tay cô run rẩy, lòng bàn tay đụng vào những múi bụng rắn chắc, chỗ lồi chỗ lõm, sờ lên cực kì khoan khoái.

Ham muốn lấp đầy trong đôi mắt người đàn ông, khuôn mặt người phụ nữ hoàn toàn cháy sạch

Ánh mắt Bạch Thuật Bắc nhìn cô hau háu, mọi tế bào trong cơ thể như đang vẫy vùng đòi sự giải phóng, muốn lập tức quấn lấy người con gái trước mặt.

Anh giữ chặt gáy cô, nụ hôn mãnh liệt dữ dội kéo đến, Lâm Vãn Thu ngước mặt, thuận theo sự đòi hỏi của anh, ngoan ngoãn đưa ra đầu lưỡi cùng anh dây dưa.

Cơn say khiến anh choáng váng, hơi thô bạo nhấc người cô lên, chen mình vào giữa hai bắp đùi của cô.

Cách lớp quần lót, tay anh khuấy đảo vài cái, nơi mềm mại đã sớm nhầy nhụa trơn ướt. Không có bất kì động tác chuẩn bị nào, anh trực tiếp xé nát chiếc quần lót, dưới sự kinh ngạc của cô, mạnh mẽ đâm vào.

Anh dường như rất yêu thích tư thế này, ép cô sát tường, khóa chặt hông cô, hung mãnh chuyển động.

Y phục trên người Lâm Vãn Thu vừa ướt vừa xộc xệch, thân thể càng lúc càng nóng. Chiếc áo sơ mi trắng hờ hững treo trên người Bạch Thuật Bắc, phần giữa lộ lớp da thịt màu đồng bền chắc, vài giọt nước dính lấm tấm trên lồng ngực rộng, bật lên nét quyết rũ của phái mạnh . Mái tóc ngắn ứ đọng dòng nước ấm, từng giọt chảy qua chính giữa hàng chân mày, khiến đôi mắt hẹp dài khẽ nheo lại.

Lâm Vãn Thu ôm cổ anh, rụt rè dâng đôi môi thơm ngát.

Anh bất giác đình chỉ động tác, ngưng mắt nhìn cô đang mút mát môi mình. Động tác vụng về lại ngây ngô trúc trắc, thế nhưng tựa như cây đuốc đỏ, vẩy từng đốm lửa khắp trái tim anh.

Lâm Vãn Thu cảm nhận được cự vật của anh, đang không ngừng lớn mạnh trong thân thể mình, hình như Bạch Thuật Bắc thích cô chủ động lấy lòng anh.

Được cổ vũ, Lâm Vãn Thu tăng thêm dũng cảm, dùng đầu lưỡi trơn mịn, cẩn thận miêu tả viền môi Bạch Thuật Bắc, từ từ đi xuống, mút mạnh hầu kết của người đàn ông.

"Học từ đâu?"

Anh bóp mạnh chiếc mông vểnh của cô, dùng sức nhấn vào, Lâm Vãn Thu bất ngờ bị đau, chau mày: "Đau, nhẹ một tí, anh…anh thích không?"

Đôi mắt cô ánh lên niềm khao khát, háo hức muốn được anh tán thưởng. Những việc này cần chi phải học, đều là bản năng trong tình yêu. Khi đã yêu một người, bạn luôn cam tâm tình nguyện làm tất cả mọi việc để họ được vui vẻ, hạnh phúc.

Bạch Thuật Bắc không hồi đáp, thả một chân cô xuống, đem chân kia giắt trên khuỷu tay anh. Lâm Vãn Thu bị anh mở thật rộng, nhưng bên trong vẫn nhiệt tình cắn nuốt lửa nóng của anh.

Bạch Thuật Bắc khom người nhìn hai bên cửa động mềm mại, liên tục khép khép mở mở, co rúm khít khao, tựa hồ muốn lấy mạng anh.

Bạch Thuật Bắc thừa nhận, anh đối với Lâm Vãn Thu, quá nửa là dục vọng. Cô là người phụ nữ duy nhất mà anh quan hệ. Ở phương diện tình dục, anh rất kén chọn, vô cùng thích sạch sẽ, tuyệt đối không cẩu thả, không bậy bạ đến mức hứng là lên. Mấy năm nay, Lâm Vãn Thu cũng không có tình cảm mập mờ với bất cứ người đàn ông nào, điều này khiến anh hài lòng.

Đặc biệt, thân thể của bọn họ cực kì hòa hợp, đem lại cho anh khoái cảm tràn trề. Quả thật Lâm Vãn Thu chính là sự lựa chọn chính xác dành cho anh.

Lúc ở quán bar, Bạch Cẩn Tây có hỏi: "Anh vẫn nhớ đến Cố An Ninh? Nếu như cô ấy trở lại, có lẽ sẽ không còn là Cố An Ninh của ngày xưa nữa."

Bạch Thuật Bắc làm sao không hiểu đạo lý này, không cần nói đến Cố An Ninh, chính anh đã không còn là Bạch Thuật Bắc của quá khứ.

Chỉ là, trong lòng có vài cảm xúc khác lạ mà anh không thể xác định. . . . . .

Người con gái trong ngực lầu bầu một tiếng, Chân thon dài gác lên người anh. Bạch Thuật Bắc nghiêng đầu nhìn cô, lúc nãy, anh muốn cô hai lần, kết quả…cô oanh oanh liệt liệt ngất xỉu khi anh sắp đến cao trào. Thể lực cô chả ra hồn, toàn yếu với kém, tay anh véo nhẹ vòng eo gọn, bỗng nhiên cảm thấy đau lòng.

Ngày trước, anh chưa từng nhìn kĩ cô, bây giờ tỉ mỉ quan sát, phát hiện một điều, nỗi chán ghét của anh đã nguôi ngoai rất nhiều, nhìn thân thể cô gầy gò, tong teo, thật sự có chút thương cảm.

Anh không tìm hiểu cặn kẽ gia đình cô, chắc là khó khăn lắm đây, nên mới gầy teo gầ