Polaroid
Ngủ Bên Cạnh Giáo Sư

Ngủ Bên Cạnh Giáo Sư

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321882

Bình chọn: 10.00/10/188 lượt.

“Lương Hạ, con mau đưa tiền lương tháng này cho mẹ đi, lần này nhất định sẽ trúng!”.

“Lừa ai thế, bao nhiêu năm qua bố mẹ kiếm không đủ tiền mua nổi một lọ nước

tương! Đánh chết con cũng không mang tiền đóng học đưa cho hai người!”.

…À…………

“Đừng mong trộm được tiền của con!”.

Lương Hạ nhất thời kích động bật dậy, phát hiện chỉ là một cơn ác mộng, tinh

thần mới dần ổn định trở lại, cô mơ thấy bố mẹ đòi tiền không được, thừa dịp cô đang ngủ vào trong phòng trộm tiền!

Đợi một chút, đây

không phải là phòng của mình! Lương Hạ ngây ngô nhìn giấy dán tường rực

rỡ, giường êm ái, đây là khách sạn! Tinh thần vừa mới bình tĩnh lại

cuống lên! Che mặt hé nửa con mắt nhìn xung quanh, Lương Hạ trợn tròn

mắt, có hai từ cực hợp với tình hình bây giờ --- Trần truồng.

Chính thức kết thúc kỳ thi cuối kỳ đại học năm hai, trước khi được nghỉ hè,

nhóm bạn trong lớp của Lương Hạ tổ chức ăn mừng. Bởi vì chi phí trừ vào

tiền quỹ lớp, không đi là thiệt thòi lớn, vì vậy bạn trẻ Lương Hạ không

thể không có mặt, ngồi ngoan ngoãn trên dãy ghế dài trong quán rượu Tô

Hà.

Thật lòng Lương Hạ không muốn chơi trò ‘thử thách mạo hiểm’

cùng các bạn học, cô càng không có tâm trạng chơi đùa, nhưng mấy bạn học hết cưỡng bức lại dụ dỗ khiến Lương Hạ đành phải tham gia, nhưng trời

đất thay đổi, cuối cùng cũng đã đến lượt cô chịu phạt rồi!

“Nói

thật đi”. Trước mấy người độc miệng thật sự không thể có kết cục tốt

đẹp, Lương Hạ cũng không muốn miệng chạm miệng hoặc là sờ mó ngực của

người khác.

“Ai muốn nghe lời nói thật lòng hả, chúng tớ đều biết Ai thích Cố Thần rồi!”. Thi Ân là người đầu tiên hét lên, cô là lớp

trưởng, cũng là người thủ lĩnh, mở miệng một câu: “Thử thách phải cực kì mạo hiểm!”.

Vừa nghe đến hai chữ Cố Thần, máu nóng toàn thân cô xông lên tận óc không được tự nhiên: “Cực kì mạo hiểm thì cực kì mạo hiểm!”.

“Nhìn thấy anh chàng đẹp trai bên kia không?”. Thi Ân chỉ vào một người con

trai mặc áo tím cách đó không xa: “Cậu đi đến mời anh ta một ly rượu

đi!”.

“Oa a….!”. Đám bạn học nhao nhao đùa giỡn, cách đây không

lâu bọn họ cũng đã từng được nhìn Lương Hạ diễn trò, hôm nay lại có

chuyện vui rồi.

Lương Hạ thở dài, nhanh chóng thông cổ họng, hít sâu một hơi: “Chờ!”.

Mặc dù cô không phải là người dễ dãi, nhưng cũng chẳng phải là người bảo thủ.

Dưới ánh mắt thích thú của bạn học, Lương Hạ đi về phía anh chàng đẹp trai kia: “Khụ khụ, xin chào”.

Quý Trạch Tuấn nghe thấy có người gọi liền chậm rãi ngẩng đầu,mày kiếm anh

tuấn, mũi cao thẳng, môi mỏng vừa đủ, bây giờ đang ở trước mặt Lương Hạ.

Bởi vì những người khác ở góc khuất nên không nhìn rõ gương mặt Quý Trạch

Tuấn, chỉ có thể nhìn thấy Lương Hạ vẫn đứng ngốc ở nơi đó không nhúc

nhích: “Xuy xuy…….” Thi Ân phát ra âm thanh muốn nhắc nhở Lương Hạ hành

động nhanh lên.

Lương Hạ cũng không phải là cô nàng mê trai,

huống chi trong lòng cô đã sớm có đối tượng, nhưng lúc nhìn thấy Trạch

Tuấn vẫn khó tránh khỏi bị mê hoặc. Ám hiệu của Thi Ân vượt qua Lương Hạ truyền vào trong tai Trạch Tuấn

“Mời cô đi ra khỏi đây”. Hôm

nay tâm trạng của Quý Trạch Tuấn rất kém, khoé mắt anh liếc về một đám

người sau lưng Lương Hạ, liền biết ngay ý đồ của cô đến để làm gì, nếu

không phải dáng dấp của Lương Hạ không tệ thì giọng nói của anh sẽ còn

khách khí hơn nhiều.

Lương Hạ mới chào hỏi một tiếng đã bị người

ta từ chối, ngượng ngùng, ngay lập tức đỏ bừng cả khuôn mặt, chán nản

quay về ghế dài.

“Làm sao làm sao thế?”. Thi Ân thấy Lương Hạ quay về lập tức kéo cô lại hỏi.

Lương Hạ trở về với ánh mắt bất lực.

“Trước mặt bọn mình cậu đừng có làm qua quít nha, nếu không đem chuyện tỏ tình với Cố Thần tuần trước nôn hết ra đi!”. Bà tám dùng khẩu khí chế giễu

dần dần kích thích thần kinh căng thẳng của Lương Hạ.

Việc tốt

không ra khỏi cửa, chuyện xấu truyền xa ngàn dặm không sai một chữ,

chuyện cô tỏ tình với Cố Thần tất cả mọi người đều đã biết hết, còn

thỉnh thoảng bị mọi người lấy ra bàn tán. Xem ra bằng bất cứ giá nào, cô cũng phải ngóc đầu lên được.

Lần này cô không nói gì uống một

ngụm rượu mạnh, giơ tay tháo dây buộc tóc xuống, tóc đuôi ngựa đơn giản

lập tức biến thành suối tóc đẹp đẽ, đây là thứ duy nhất trong ba nghìn

bản lĩnh mà cô có được lúc này: “Vừa nãy chỉ là thử thăm dò một lần

không phải là thật!”. Nói xong đi về phía Quý Trạch Tuấn.

Quý

Trạch Tuấn nghe được tiếng bước chân của Lương Hạ, chán ghét ngẩng đầu

lên, còn chưa kịp nói đã bị Lương Hạ chặn miệng,rượu bất thình lình tiến công vào miệng Quý Trạch Tuấn, trong cơ thể mùi cồn dâng trào, nhất

thời đã quên mất phải đẩy Lương Hạ ra.

Thi Ân và một đám người

đứng phía sau nhìn thấy cảnh tượng này thì trợn tròn mắt, rất nhanh đã

kịp phản ứng: “Chạy mau chạy mau!”. Trước đó bọn họ đã đánh cược, nếu ai mà không hoàn thành nhiệm vụ mạo hiểm thì sẽ phải lên sân khấu nhảy

thoát y, nếu ngược lại, thì những người khác đều phải lên sân khấu nhảy

thoát y.

Thời điểm Lượng Hạ đụng phải đầu lưỡi Quý Trạch Tuấn mới giật mình thu lưỡi lại, cô cư nhiên lại có thể không biết xấu hổ, lập

tức đẩy Quý