
kia hiện lên trong đầu, lưu lại phỏng chừng sẽ hộc
máu.
“Đợi một chút, ép buộc phát sinh hành vi tình dục mới gọi là cưỡng dâm, ngày hôm qua là do cô tự cởi quần áo của chính mình quyến rũ tôi, cũng có thể cho là cô tình tôi nguyện”. Quý Trạch Tuấn hai mắt
nheo lại nhìn Lương Hạ, trái lại với lời nói bình tĩnh, chính là đang
che giấu nội tâm hốt hoảng.
“Vậy hả?”. Lương Hạ bĩu môi, mình quả thật vừa say liền lộ nguyên hình, anh hình như làm luật sư, vậy chắc
chắn nhiều lời cũng vô ích: “Về sau đi đường gặp tôi cũng không cần phải chào hỏi, nhưng mà đoán chừng tôi cũng sẽ không đụng phải cái loại
người giàu có đẹp trai như anh đâu”.
Quý Trạch Tuấn nhìn cô không quay đầu lại rời khỏi phòng, khoé miệng khẽ nhếch lên, sống được 26 năm đây là lần đầu tiên xảy ra tình một đêm, quả nhiên ngay đến cả họ tên
đối phương là gì cũng không biết, chỉ nhớ rõ cảm giác với cô không tệ,
thanh âm không tồi, không tồi.
Đứng dậy tắm rửa để tẩy đi mùi
rượu, đột nhiên điện thoại di động vang lên, Quý Trạch Tuấn vừa cầm lên
nhìn, quả nhiên là tin nhắn của Nguỵ Linh.
[ Có rảnh rỗi không, ra ngoài uống một một ly cà phê?'>
Thật sự là không rảnh, hôm nay luật sư Hành muốn gặp mặt, nhưng mà là tin nhắn của Nguỵ Linh.
[Có, nhưng không muốn gặp cô'>
Điện thoại di động đang im lặng lại vang lên, Quý Trạch Tuấn cũng đi ra khỏi phòng, tuy không phải là lần đầu tiên đến khách sạn này, nhưng đây là
lần đầu tiên trả phòng mà không có phụ nữ đi cùng.
Lương Hạ giống quả hồng bị hỏng thẩn thờ đi dọc đường tới cửa hàng bánh ngọt, hôm nay vẫn còn phải đi làm.
Chu Hàn và Lương Hạ đều học cùng chuyên ngành, làm quen ở trường học, cùng
làm ở cửa hàng bánh mì này, tính cách rất hợp,làm thuê quả thật rất vui
vẻ, có thể coi như là người bạn thân nhất. Ngày hôm qua Lương Hạ tụ tập
cùng bạn học, Chu Hàn đã thay cô trực nửa ngày, vốn tưởng rằng cô cảm
kích mà mang đồ ăn sáng đến hiếu kính với cô, kết quả cái gì cũng không
có, gương mặt đã hoá thành than đứng trước mặt.
“Tiểu Hàn tử, tớ
419 rồi!”. Lương Hạ tội nghiệp nhìn Chu Hàn, bây giờ tiệm bánh chưa có
người ngoài, là cơ hội tốt để nói chuyện.
“A..” Chu Hàn đang lơ đễnh lau cửa kính, đột nhiên giống như nhớ ra câu cô vừa nói: “Cái gì?!”. Quý thị là công ty
luật đứng đầu ở thành phố Y, luật sư Quý Hành Minh là người điều hành và sáng lập ra, có quyền lực mạnh mẽ trong kinh doanh còn được gọi là bàn
tay khổng lồ, kể cả tiếp nhận án tử đã được gõ xuống đều chiến thắng một cách dễ dàng, đã được gắn biệt hiệu: “Tướng Quân Bách thắng” không hề
nói quá.
Trong kì này này tạp chí << Couple>> giới
thiệu về đôi vợ chồng hoàn hảo Quý Hạng Minh và vợ Diêu Lệ Cẩm, ngành
luật sư trong thành phố Y không phải là không phổ biến, nhưng để giống
như Quý Hạng Minh và Diêu Lệ Cẩm mỗi người đều có thế lực địa vị riêng
thì cũng không nhiều lắm, khiến cho mọi người không khỏi ghen tị gia thế của bọn họ, một chính trị gia, một doanh nhân, kết hợp lại thì vừa đẹp.
Đối mặt với gia đình quyền thế, đương nhiên phóng viên muốn đào bới tin tức không ngừng nghỉ, con trai độc nhất của Quý Hạng Minh và Diêu Lệ Cẩm là Quý Trạch Tuấn cũng đi theo sự nghiệp của bố mẹ mình, trong ngành luật
cũng có danh tiếng,nhưng mà trong một vụ kiện về kinh tế gây chấn động
toàn thành phố lại bị thua trong tay luật sư Ngụy Linh.
Nếu đúng
là lần đầu tiên Quý Trạch Tuấn thua kiện, tất nhiên sẽ khiến dư luận
khắp nơi chú ý, ngay cả Ngụy Linh cũng bị mọi người đem ra mổ xẻ. Nếu
hai người chỉ là đối thủ bình thường thì không sao, lại lựa chọn một mối quan hệ phức tạp, khiến cho các phương tiện truyền thông cắn chặt không tha.
Quán cà phê phong cách và trang nhã, Nguỵ Linh mặc váy đen
ngồi ở trong góc chơi trò chơi di động, cô muốn hẹn Quý Trạch Tuấn ra để nói chuyện, không nghĩ đến sẽ bị từ chối, đây là lần đầu tiên anh từ
chối làm một việc gì.
Bọn họ từng là bạn cùng lớp, bạn thân,
người yêu, đồng nghiệp……nhưng bây giờ lại là đối thủ cạnh tranh thật sự, khiến cho Nguỵ Linh băn khoăn lo lắng.
Ngồi một lúc lâu, uống
ngụm cà phê cuối cùng, Nguỵ Linh đứng dậy, với tư cách luật sư cố vấn
mới của tập đoàn An Sinh, lại có thể chiến thắng vụ án lớn nhất trong
năm, đương nhiên nổi tiếng, đêm nay còn phải tham gia bữa tiệc chúc mừng do đích thân La tổng vì cô mà chuẩn bị.
Bởi vì kỳ nghỉ hè, không ít người về nhà người thân ở vùng gần đây, ngay cả tiệm bánh cũng bị bỏ rơi, ngoại trừ bà chủ và ông chủ làm bánh mì ở phía sau, trước cửa hàng chỉ còn có Lương Hạ và Chu Hàn.
Kể từ buổi sáng lúc Lương Hạ nói ra câu kia, bây giờ Chu Hàn còn chưa có thể trở lại bình thường, 419 có nghĩa là tình một đêm, Lương Hạ thế nào lại muốn chơi tình một đêm với
người khác. Nhưng chuyện đã xảy ra, Chu Hàn nhất định phải phấn chấn để
an ủi bạn tốt đứng dậy.
“Tiểu Hạ tử, đầu cậu còn đau không? Có muốn tớ xin bà chủ cho cậu về nghỉ ngơi không?”.
Lương Hạ nằm bò trên quầy bán bánh, vẻ mặt mờ mịt nhìn ra bên ngoài: “Không đau, cậu đừng lo lắng”.
“Bác trai bác gái mua vé số vẻ mặt của cậu cũng không tuyệt vọng đến mức
này, tớ dĩ nhiên l