Người Chồng Máu Lạnh

Người Chồng Máu Lạnh

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329475

Bình chọn: 10.00/10/947 lượt.

khách mời nào không?” Hắn hỏi.

“Không có.” Lê Duệ Húc trả lời.

“Như vậy, ai là người làm chứng?”

“Không có.”

“Vậy người thân của cậu ở nước ngoài cũng đến chứ?”

“Không có.”

“Vậy ai thấy các cậu kết hôn?”

“Cha sứ…” “Cậu gọi đó là kết hôn sao?” Vệ Thần không nhịn được hét lớn, đây là kết hôn sao? Sao lại có cảm giác giống như đi họp, cũng làm theo ý mình quá rồi.

Lê Duệ Húc quang sang nhìn thoáng qua cơn giận của Vệ Thần, con mắt nhỏ lại, cậu có rằng, cô ấy xứng sao?

Một câu, khiến cho Vệ Thần rơi vào trầm lặng, sự tức giận vừa rồi,

toàn bộ chuyển thành đồng tình, đồng tình đối với cô gái kia. Thật sự là một con thỏ đáng thương, Lê Duệ Húc, người này, tuyệt đối không có khẳ

năng làm một người tốt.

“Húc…” Vệ Thần đặt tay lên vai Duệ Húc, Duệ Húc nhìn thấy tay hắn,

trong mắt léo lên một cái, dường như không thích tay hắn động chạm như

vậy.

Tay Vệ Thần đặt trên vai hắn dùng thêm sức, cũng không thèm để ý sự cảnh cáo trong mắt hắn.

“Húc, nếu có thể, đừng quá tàn nhẫn với cô ấy, dù sao cô ấy cũng vô

tội, một cô gái vô tội bị cậu lập mưu, cô ấy không làm gì sai cả.” Vệ

Thần rốt cuộc rời tay khỏi vai Duệ Húc, nhìn thấy sự lơ đễnh trong mắt

hắn, hắn biết lời nói của hắn là vô ích, Húc người này, từ trước tới nay đều làm theo ý mình, cho tới bây giờ cũng không đem cái gì đặt trong

mắt, mà những việc hắn làm, từ trước đến nay hắn chưa bao giờ nghĩ là

sai cho dù có tổn thương người khác.

Hắn có cảm giác, một ngày nào đó, Duệ Húc sẽ vì tính cách này mà hối hận vô cùng, chỉ là hiện tại mặc kệ hắn nói gì, Duệ Húc đều không chịu

nghe.

Hắn quay đầu lại nhìn, nhìn thấy căn biệt thự trước mắt càng ngày càng nhỏ cho đến khi biến mất.

Tô Tử Lạc, chúc cô hạnh phúc, những gì hắn có thể làm cũng chỉ có như vậy.

Tô Tử Lạc ngẩng đầu lên, nhìn thấy ánh nắng chói chang bên ngoài,

rất nhanh muốn tới đêm, cô nhìn chiếc nhẫn trong tay mình, nhẹ nhàng

xoay tròn, đem mặt trên thành mặt dưới, mắt dưới thành mặt trên.

Cô cầm đôi đũa, ăn một chút đồ ăn trên bàn, cảm thấy rất vô vị, cô

cũng không có đói lắm, cũng không có thèm ăn gì, nhưng cô vẫn cố gắng

ăn, cô vấn muốn sống tiếp.

Cô đem bát đũa rửa sạch, cất vào trong tủ sau đó trở lại phòng mình, cô đi tới trước căn phòng đầu tiên của tầng hai, dừng lại, cô nhìn khóa cửa màu đỏ sậm, khẽ mím môi, xoay người.

Hai người dù sao vẫn là người lạ, cái chung cũng chỉ là tờ giấy hôn thú. Những thứ khác, cái gì cũng không có.

Căn phòng kia rất rộng, rất lớn, cô ngồi ở trên giường, chôn đầu

mình vào gối, cứ như vậy chờ đợi thời gian từng giây từng phút trôi qua, thứ cô có thể làm cũng chỉ có thế.

Không có ai biết, cô gắt gao nhắm chặt hai mắt, trên mặt cô, từng

giọt nước mắt lăn dài rơi xuống, sau đó biến mất trong không khí.

Vũ Nhiên… Môi của cô khẽ động, cái tên kia vẫn khiến cho cô đau đớn.

Đêm, cực kì im lặng, trong phòng mùi hoa hồng thoang thoảng, cô

ngẩng đầu lên, sắc mặt tái nhợt, tiều tụy, chậm rãi đứng lên, đi tới bên cửa sổ, nhìn biển hoa bên ngoài. Nơi này nếu trồng thêm nhiều hoa lục bình sẽ tốt hơn, cô lầm bầm nói, ánh mắt lại không có chút thần thái.

Cô đi ra ngoài, bên ngoài vẫn không có bóng người, cô xuống tầng,

trực tiếp đi tới phòng bếp, cô vẫn còn biết mình đang làm gì, cần gì.

Rửa rau, thái rau, ánh mắt cô trống rỗng, ngón tay vẫn tiếp tục công việc, đột nhiên, ngón tay cô khẽ động, cúi đầu, thấy một dòng máu nhỏ

trên đầu ngón tay, cô đã cắt phải tay mình, chẳng qua cảm giác đau đớn

lại không có.

Bởi vì, nơi này của cô, trái tim cô, nơi này, rất đau.

Cô làm mấy món ăn, miệng vết thương ngâm nước trắng bệch ra, cô vẫn

không có chút cảm giác, có phải ai khi quá đau đớn cũng trở nên như thế, có lẽ cô nghĩ nhầm rồi, không lâu sau nữa, cô sẽ biết, đau thương ngày

hôm nay không bằng một phần vạn so với về sau.

Tiếng cửa vang lên, người cô khẽ run, quay đầu lại, nhìn thấy người

đàn ông kia đi đến, hai chân thẳng tắp, mỗi bước đi đều rất hoàn mĩ. Hắn thản nhiên nhìn qua Tô Tử Lạc, sau đó bước thẳng lên tầng.

“Xin hỏi.” Tô Tử Lạc đứng lên, hai tay để phía sau, cô có chút khẩn

trương, không biết phải đối mặt với người chông xa lạ này như thế nào.

“Nếu như không có chuyện, đừng quấy rầy tôi.” Tiếng nói lạnh như

băng truyền tới, cũng khiến Tử Lạc chật vật, cô không biết mình muốn làm gì, cô chỉ muốn hỏi, hắn có muốn ăn chút gì do cô làm không?

Môi của cô khẽ mấp máy, cuối cùng cũng không nói gì, có thể hắn

không cần, tất cả mọi thứ nơi này đều không phải thế giới của cô, thân

phận người đàn ông này đối với cô vẫn không rõ ràng, có một điều cô hiểu được hắn sẽ không ngược đãi chính mình.

Cô lại nghĩ nhầm một lần nữa rồi, Lê Duệ Húc hắn cái gì cũng hơn người, nhưng hắn lại rất thích ngược đãi bản thân mình.

Cô thở dài một hơi, hôm nay cô làm rất nhiều đồ ăn, làm cho hai

người ăn, không biết một mình cô có thể ăn hết được không, không ăn hết, thực sự rất lãng phí, hôm nay cô còn muốn đi làm, lấy một thân phận

khác, nhưng cô vẫn là Tô Tử Lạc, không phải sao?

Cô đi vào trong bếp, chuẩn bị bê đồ ăn ra, sau đó ăn một mình.

Lê Duệ Húc


The Soda Pop