Người Đàn Bà Bị Bán

Người Đàn Bà Bị Bán

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323565

Bình chọn: 7.00/10/356 lượt.

ính là vì bố của bố đẻ con với ông ngoại đều là những người may mắn sống sót trong vụ thảm sát đó. Mẹ cố tình giấu nhẹm thân thế thực sự của con là để tránh những phiền phức sau này.

Nghe xong những điều mà mẹ nói, tôi đờ người ra vì kinh ngạc. Thật không ngờ mẹ đã cất giữ quá nhiều chuyện trong lòng, càng không thể ngờ thân thế của mình lại phức tạp đến như vậy. -Mẹ, nghe mẹ nói vậy con hiểu ra rồi. Con và anh cả không phải là anh em ruột. Ông nội và ông ngoại con, kể cả ông nội của anh cả đều là những người may mắn sống sót. Chẳng ai trong số họ muốn nói ra điều bí mật này với con cháu là bởi vì không muốn con cháu mình sẽ gặp phải họa sát thân, có đúng không ạ? Mẹ khẽ gật đầu rồi nói tiếp: -Nghe ông ngoại con nói, ông và ông nội của con, còn cả ông nội của Kim Quý đều là một trong những người đã lên kế hoạch tuyệt thực bãi công năm ấy. Khi đó, còn có hai người cũng cùng lên kế hoạch này, năm người họ lần lượt lấy biệt danh “Kim”, “Mộc”, “Thủy”, “Hỏa”, “Thổ” để liên lạc với nhau. Ông nội của Kim Quý là “Kim”, ông nội của con là “Mộc”, ông ngoại của con là “Thổ”- giờ tôi đã biết cả ba người đều là những người sống sót sau vụ thảm sát ấy. Ông ngoại tôi chỉ có một cô con gái duy nhất là mẹ tôi, như vậy cũng có thể coi là đã để lại dòng máu của mình trên đời rồi, cả Kim và Mộc cũng đã có người nối dõi, chỉ có điều không biết là Thủy và Hỏa có thoát khỏi tai họa năm ấy không, bọn họ đã có người nối dõi hay chưa? -Mẹ, mẹ nói trong thời gian con không có nhà anh đã xảy ra chuyện, có phải là chuyện có liên quan đến cái bí mật kia không? Mẹ lặng lẽ gật đầu. Mẹ không trực tiếp trả lời câu hỏi của tôi mà bắt đầu nói từ mâu thuẫn bao nhiêu năm nay giữa bố dượng và Kim Quý.

Hơn hai mươi năm trước, anh cả Kim Quý vì đem lòng yêu thương một cô gái tên Linh Nhi ở thôn Triệu Bảo Tử nhưng lại bị bố mẹ Linh Nhi không cho cưới Linh Nhi nên đã tức chí vào núi đào vàng để kiếm thật nhiều tiền.

Bố (tức là bố dượng của tôi) không hề truyền lại bí quyết bắt mạch vàng cho đứa con trai độc nhất của mình bởi vì ông không muốn Kim Quý tiếp tục theo nghề đào vàng nữa. Sở dĩ bố có suy nghĩ này là bởi vì bố của bố đã kể lại những thời khắc khủng khiếp khi ông thoát ra khỏi cõi chết cho con trai mình nghe và dặn dò cẩn thận không được cho con cháu sau này tiếp tục vào núi đào vàng.

Sau trận thảm sát khủng khiếp ấy, đám quan binh canh giữ trên núi cũng lẳng lặng biến mất. Trước đây một bộ phận của mỏ vàng bị địa chủ của vùng, nói cụ thể hơn cũng chính là tổ tiên của Kim Vượng, kẻ đã lừa bán Lan Lan đến nhà chúng tôi độc chiếm. Lúc đó ông nội là tá điền cho nhà Kim Vượng. Bố của Kim Vượng đã ngọt nhạt thuyết phục ông nội dẫn người lên núi đào vàng cho hắn, chỉ hơn chục năm sau đó giúp cho nhà Kim Vượng phát tài lên trông thấy.

Bố từ nhỏ đã theo ông nội đi đào vàng ở trong mỏ, nắm được bí quyết bắt mạch vàng của ông nội. Sau khi ông nội qua đời, vì kế sinh nhai bố đành phải tiếp tục đào vàng thuê cho nhà Kim Vượng. Những kẻ đi đào vàng chẳng mấy ai được sống sót. Mặc dù đi đào vàng thuê cho nhà Kim Vượng vẫn tốt hơn nhiều so với đi đào vàng cho quan phủ trước đây, những người đào vàng thuê có thể kiếm được chút thù lao nho nhỏ để nuôi sống gia đình, nếu chẳng may gặp tai nạn hầm mỏ cũng có được chút bồi thường gọi là an ủi, nhưng thực ra cũng có không ít người bỏ mạng. Điều này chính là một minh chứng cho câu “chết vì tham của”. Mà bố tôi lại tận mắt nhìn thấy tài sản của nhà Kim Vượng bị chính phủ tịch thu hết sau khi giải phóng, một gia đình giàu có nhất vùng phút chốc trở nên khánh kiệt.

Vì vậy mặc dù tiền bạc là quý nhưng bố tôi rất xem thường nó. Trong mắt của ông, vàng bạc không thể mang đến đại phú đại quý mà có khi còn gây ra đại họa cho con người. Ông đặt tên cho con trai mình là Kim Quý không phải là muốn con mình phát tài phát lộc mà là muốn cảnh tỉnh bản thân mình không được tham lam. Nhưng dụng ý của ông lại bị phần lớn mọi người hiểu nhầm. Trong lòng bố còn cất giữ một bí mật rất ít người biết đến, cái bí mật đó chính là bí mật mà bố đẻ của bố chính miệng nói ra, đương nhiên điều bí mật ấy có liên quan đến sự kiện đẫm máu xảy ra cuối đời nhà Thanh kia.

Đám binh lính nhà Thanh đã tàn sát vô số những kẻ đi đào vàng vào nửa đêm, còn đem vùi xác của họ dưới đống đất đá. Thế nhưng trừ những người may mắn sống sót trong trận tàn sát ấy ra, chẳng có ai biết được bọn họ đã từng chôn giấu một lượng vàng lớn, càng không ai biết chỗ chôn giấu ấy nằm ở đâu.

Lúc đó đám binh lính nhà Thanh sau khi ra tay đã đem vứt hàng ngàn tử thi vào cái hang động mà chính những người đào vàng đã đào ra khi mới bắt đầu đến đây đào vàng, sau đó đặt thuốc nổ để đánh sập cái hang. Những linh hồn bất hạnh ấy đã bị chôn vùi trong cái hang mà chính tay mình đã đào ra.

Về sau lúc đào vàng thuê cho nhà Kim Vượng, ông nội đều cố ý tránh xa cái “ngôi mộ” khổng lồ ấy, tìm kiếm một vài cái mỏ nhỏ lẻ khác để khai thác. Mặc dù ông biết rằng ở “ngôi mộ đá” đó có chôn vùi rất nhiều những hạt vàng đã được luyện thành nhờ mồ hôi công sức của biết bao kẻ bất hạnh n


Snack's 1967