Người Tình Bí Mật Của Tổng Giám Đốc Ác Ma

Người Tình Bí Mật Của Tổng Giám Đốc Ác Ma

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3213074

Bình chọn: 10.00/10/1307 lượt.

i thì sao?" Anh cắt ngang lời cô, quát khẽ: "Tại sao dạo này cô luôn lờ tôi đi? không phải đã nói là sẽ ngồi xe tôi đi làm rồi sao? Tại sao luôn không chịu nghe điện thoại của tôi? Tại sao không cho tôi tới đón Tiểu Diệc? Tại sao muốn trốn tránh tôi?" Mấy ngày nay, anh sắp bị hành hạ đến điên rồi, anh thà để cô đánh cô trửi, cũng không muốn cô lạnh lùng như thế này.

Tiết Noãn Nhi đột nhiên xoay người, ngẩng đầy lên nhìn, không còn vẻ mặt dịu hiền khi nãy: "Anh không cảm thấy mấy câu tại sao mà anh vừa hỏi đã vượt quá giới hạn tình bạn thông thường sao? Cho dù tôi đông ý làm bạn với anh, nhưng anh đã làm những gì? Vợ của anh thì sao? Ngạn Bằng, tôi có thể rất vui vẻ làm bạn với anh, nhưng tốt nhất giữa chúng ta vẫn nên duy trì một khoảng cách, hiện giờ trong công ty đồn đại ầm ĩ, còn vợ anh nữa, cô ấy là rất tốt tại sao anh muốn tổn thương cô ấy? Anh gần gũi với tôi như vậy chỉ khiến vợ anh và tôi khó chịu mà thôi"

Trong đáy mắt anh thoáng hiện lên nét bi thương "Tôi khiến cô khó chịu sao?"

"Tôi..." cô suy nghĩ một chút, tàn nhẫn nói: "Đúng vậy, anh khiến tôi rất khó chịu, hiện giờ mọi người trong công ty đều nói.... đều nói...."

"Nói gì?" Anh nhìn cô chăm chú.

"Nói..." Cô ấp úng không nói ra.

"Nói gì?" Anh bước từng bước tới gần sát cô, ép hỏi.

"Nói con tôi là con riêng của anh."

Ngự Giao ngẩn người, khóe miệng cong lên mỉm cười: "Bọn họ nói hay lắm, chứng tỏ tôi và cậu nhóc kia có duyên."

"Không hay! Rất không hay" Tiết Noãn Nhi tức giận nói:"Điều đó khiến tôi rất xấu mặt, hơn nữa vợ anh biết sẽ rất đau lòng. Tổng giám đốc! tôi xin anh, đừng quấy rầy cuộc sống của tôi nữa"

Khi nghe thấy mấy tin đồn kia, cô rất lo lắng, sợ nếu Ngự Giao biết Tiểu Diệc là con đẻ của anh ta, sẽ trách cứ cô luôn giấu giếm, cuối cùng sẽ cướp Tiểu Diệc từ trong tay cô. Cô không cho phép chuyện như vậy xảy ra, Tiểu Diệc là nguồn sống duy nhất của cô.

Nụ cười nơi khóe miệng của anh cứng đờ, đưa mắt nhìn cô mấy giây, hốc mắt hơi đỏ. Đột nhiên xoay người quay lưng về phía Tiết Noãn Nhi, trong khoảng khắc xoay người đó, một giọt nước mắt đã chảy xuống. Giọt nước mắt trong suốt chảy xuôi trên gương mặt tuấn mỹ cương nghị, khiến người ta đau lòng gấp bội. Cố gắng hít sâu một hơi kiềm chế những khổ sở trong lòng: "Được! Tôi biết rồi"

Tiết Noãn Nhi nhìn bóng lưng to lớn lạnh lùng của anh, cúi đầu: "Vậy tôi ra ngoài trước...."

Cửa phòng làm việc vừa khép lại, Ngự Giao lập tức hét lên một tiếng, tức giận vung tay đấm xuống bàn làm việc, mặt bàn liền bị lõm xuống một chút. Đôi mắt phiếm hồng tràn đầy đau đớn.

Ngự Giao quả nhiên nói được làm được, bắt đầu từ sau ngày hôm đó thật sự không tới tìm cô, cũng không tới thăm Tiểu Diệc. Anh cứ nghĩ rằng, mấy ngày qua không chỉ có một mình anh vui vẻ, mà cô cũng vui vẻ. Nhưng không ngờ, chỉ là tự mình đa tình mà thôi.

Có nhiều khi, anh cũng rất mâu thuẫn, muốn buông tay để cô được tự do, lại có khi muốn giữ chặt cô ở bên cạnh mình, dù bị cô chán ghét nhưng ít nhất mỗi ngày đều có thể nhìn thấy cô, biết cố sống có tốt hay không.

Nhưng bây giờ, anh thầm tự nói với bản thân, không thể tiếp tục lưu luyến nên buông tay, cho nên cho cô những thứ cô muốn.... Sau khi hạ quyết tâm đưa ra quyết định này, trong lòng Ngự Giao trở nên thông suốt thoải mái hơn, cuối cùng anh hiểu được một đạo lý, thì ra khi thực sự yêu một người, không nhất định phải nhốt người đó ở bên cạnh mình, mà là để cho người mình yêu được hạnh phúc. Bởi chỉ khi người mình yêu được hạnh phúc, nhìn thấy người đó mỉm cười, mình mới cảm thấy được vui vẻ và hạnh phúc.

Buổi trưa Phạm Khiết Phàm tới gọi Ngự Giao cùng đi ăn cơm trưa, anh từ chối, cầm áo khoác một mình rời khỏi công ty.

Phương Chính Đông nhìn theo đầy tức giận, hiện giờ thời gian của Giao đều dùng để quan tâm tới Tiết Noãn Nhi mà thôi.

"Khiết phàm" Lang Long từ phía sau vỗ nhẹ lên bả vai cô: "Giao đâu?"

"Vừa vào thang máy chuyên dụng dành cho tổng giám đốc, không biết đi đâu nữa có vẻ rất vội vàng, tớ lên mời cậu ấy đi ăn trưa cùng, cậu ấy cũng từ chối"

"Vậy chúng ta ăn cùng nhau đi"

"Đành vậy thôi"

Hai người cùng tới nhà ăn trong tập đoàn, khi dùng cơm Phạm Khiết Phàm luôn có vẻ thất thần. Lang Long lấy tay quơ quơ trước mặt cô.

Phạm Khiết Phàm không nhịn được đẩy tay anh ra, "Cậu làm cái gì đó?"

"Tớ thấy cậu ngồi ngây ra đến mức đút nhầm thức ăn lên mũi đó"

Phương Chính Đông nhìn xung quanh, ghé sát lại nhỏ giọng hỏi: "Cậu có biết rốt cuộc Giao muốn làm gì không?"

"Muốn làm gì là sao?" Lang Long hỏi

"Hiện giờ cậu ấy đã biết thân phận của Doãn Băng Dao, nhưng lại làm bộ như không biết gì, không phải cậu ấy đã tìm cô ta rất nhiều năm rồi sao? Nhưng bây giờ lại im lặng như vậy, hoàn toàn không giống với cách xử sự của cậu ấy" Phương Chính Đông nói ra nghi hoặc trong lòng.

Dựa theo tính cách của Ngự Giao trước đây, sau khi biết thân phận của Doãn Băng Dao, nhất định sẽ lập tức vạch trần, sau đó bất chấp thủ đoạn cho dù là thủ đoạn hèn hạ nhất cũng sẽ đem Doãn Băng Dao giữ chặt bên cạnh. Đó mới là tác phong của Giao, để đạt được thứ mình muốn, cậu ấy có


Old school Swatch Watches