Snack's 1967
Người Tình Bí Mật Của Tổng Giám Đốc Ác Ma

Người Tình Bí Mật Của Tổng Giám Đốc Ác Ma

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3213330

Bình chọn: 9.5.00/10/1333 lượt.

bất đắc dĩ.

"Muốn lên giường nữa không?" Đồng Bội hất cằm, có chút kiêu hỏi.

Người phụ nữ liền vội vàng lắc đầu, khoát tay, xoay người rời đi.

Loáng thoáng có thể nghe thấy trước khi đi cô ta nói một câu, "Còn tưởng là cậu ấm nào đó, đúng là lãng phí vẻ đẹp của tôi"

Phương Chính Đông hơi khom người, tựa vào ngực Đồng Bội.

Lúc này cô mới phát hiện ra bộ dạng hèn mọn bỉ ổi của anh, vội vàng hất anh ra, "Anh đang làm gì đấy"

Phương Chính Đông kéo cô lại, "Không phải cô nói tôi là chồng cô sao?"

"Tôi... tôi chỉ là muốn chọc tức người phụ nữa kia thôi"

"Không được, nói lời phải giữ lời, hôm nay thanh danh của tôi đều bị cô hủy hoại mất rồi, từ nay về sau tôi làm sao có thể quen được với con gái, cho nên, cô phải có trách nhiệm với tôi"

"Trách nhiệm? trách nhiệm thế nào?" Đồng Bội vội vàng bảo vệ trước ngực.

Phương Chính Đông giơ tay, nâng mặt Đồng Bội, không nói lời nào hôn lên môi cô.

Đồng Bội trố mắt một lúc, trong đầu hoàn toàn trống rỗng.

Đây... đây là nụ hôn đầu của cô.

Một lát sau, Phương Chính Đông buông cô ra, khóe mắt tràn đầy ý cười: "Đồng Bội, từ nay về sau em chính là người phụ nữ của anh"

Anh không tùy tiện hôn phụ nữ, nhưng một khi đã hôn thì người phụ nữ đó chính là của anh.

"Anh! Khốn kiếp!" Đồng Bội vung tay lên, chuẩn bị giáng xuống thì bị Phương Chính Đông bắt được.

"Mặc dù anh thích phụ nữ bướng bỉnh, nhưng cũng đừng quá mức nha"

Đồng Bội tức giận rút tay về, "Chuyện của chúng ta để nói sau, hôm nay tôi tìm anh là có chuyện muốn hỏi, nếu như anh trả lời khiến tôi hài lòng, tôi sẽ đồng ý sự theo đuổi của anh, còn nếu tôi không hài lòng, Phương Chính Đông tốt nhất anh nên có hành động đúng mực với tôi"

Cô từng rung động với Phương Chính Đông, nhưng khi biết anh ta là một tên công tử trăng hoa, mặc anh ta theo đuổi thế nào, cô đều không đồng ý.

Hôm nay, vì người chị em tốt Băng Dao, cô có thể trả bất cứ giá nào. Phương Chính Đông ôm vai Đồng Bội, "Chuyện gì? Ngồi xuống rồi hãy nói."

Đồng Bội đập vào tay anh, chán ghét nói: "Bỏ bàn tay bẩn thỉu của anh ra."

Phương Chính Đông rụt tay lại, nhún vai bất đắc dĩ.

"Chỗ này ầm ĩ như vậy, chúng ta đổi chỗ khác yên tĩnh hơn."

"Được, bên trong có phòng cho thuê." Anh chỉ chỉ phía sau.

Đồng Bội trừng mắt nhìn "Đi theo tôi ra ngoài, quán cà phê yên tĩnh hơn."

Hai người vào một quán cà phê, được Đồng Bội đặt phòng riêng trước đó.

Phương Chính Đông đi vào, căn phòng được trang trí rất lãng mạn, khóe miệng anh khẽ cong lên, "Chẳng phải cũng là thuê phòng đó sao."

Vừa dứt lời, liền bị ánh mắt coi thường của Đồng Bội quét qua.

Gọi hai ly cà phê, Đồng Bội đợi người phục vụ đi ra.

Thấy Phương Chính Đông bày ra dáng vẻ phóng túng ngạo ngược, cô nhịn không được quát lớn: "Anh đứng đắn một chút không được sao? Tôi có chuyện nghiêm túc muốn nói với anh." Cùng lúc đó ở dưới bàn cô đá một cái thật mạnh vào chân anh.

"Oái…" Phương Chính Đông đau đến nhe răng trợn mắt, vội vàng xoa chân

"Được rồi, nói chuyện nghiêm túc đi, chắc anh biết lý do Băng Dao và Ngự Giao ở cùng nhau đúng không?" Cô đi thẳng vào vấn đề.

Phương Chính Đông biến sắc, vội vàng bưng ly cà phê cúi đầu uống... hình như đang muốn che giấu điều gì đó.

"Anh từng nói với tôi rằng... những chuyện của Ngự Giao anh đều biết."

"Tôi đâu biết gì đâu." Phương Chính Đông giật mình ngó lơ xung quanh.

"Anh không nói, đúng không? Tôi đi đây, từ nay về sau chúng ta không còn cơ hội chơi đùa với nhau rồi." Đồng Bội cầm túi xách, chuẩn bị đứng lên.

"Đợi đã" Phương Chính Đông giữ chặt tay cô, cô quay đầu trừng mắt uy hiếp, anh gật đầu, "Ok, ok tôi nhận thua."

Đồng Bội ngồi trở lại ghế, chờ Phương Chính Đông lên tiếng, thế nhưng anh ta xoay vặn cả nửa ngày, chỉ nói được một câu: "Thật ra lý do hai người đó ở bên nhau rất đơn giản, chính là lưỡng tình tương duyệt. Do lúc đầu Doãn Băng Dao không biết Ngự Giao là chồng chưa cưới của Tô Y Thu. Thực ra, lý do không có gì đặc biệt."

Phương Chính Đông cố ý nhấn mạnh cụm từ "lý do không có gì đặc biệt", ngược lại càng khiến Đồng Bội thêm nghi ngờ.

Cô nhanh trí đứng lên bước đến, ngồi xuống bên cạnh Phương Chính Đông, nhẹ nhàng ghé sát cơ thể anh, đột nhiên giọng nói trở nên dịu dàng khiến anh rùng mình một cái.

"Chính Đông, anh nói cho em biết đi, từ nay về sau hai chúng ta đều là người một nhà, tối hôm nay..."

Không biết trong đầu Phương Chính Đông đang tưởng tượng điều gì, chỉ thấy trên khuôn mặt anh từ từ nở nụ cười tươi như hoa.

Người anh em à, tôi rất xin lỗi cậu.

Anh quay đầu về phía Đồng Bội, nghĩa khí nói: "Được, anh sẽ nói tất cả cho em biết! Nhưng em phải tuyệt đối giữ bí mật."

"Ok! Không thành vấn đề"

"Chắc em biết Thẩm Gia Hạo đúng không?"

"Ừm, em có nghe Y Thu nói, mới biết được thì ra Thẩm Gia Hạo là em trai Ngự Giao."

"Trước đây Thẩm Gia Hạo theo đuổi Doãn Băng Dao, nhưng bị cô ấy lạnh lùng từ chối, nghe bạn học Thẩm Gia Hạo nói, người con gái đầu tiên cậu ta thích chính là Doãn Băng Dao, hơn nữa còn thích từ rất lâu rồi, sau khi bị từ chối do quá đau lòng nên đã xảy ra tai nạn xe."

"Ừ, việc xảy ra tai nạn em cũng biết