Người Vợ Ở Riêng

Người Vợ Ở Riêng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322800

Bình chọn: 9.5.00/10/280 lượt.

ư bị giẫm lên cái đuôi, lập tức bật dậy nói: "Tôi không có thẹn thùng, chỉ cần là phụ nữ đều có đại di mụ, cái này có gì mất mặt chứ? Đại di mụ không đến mới mất mặt."

Bùi Thần Dật gật đầu không làm khó cô, giúp cô đem y phục cột lại bên hông, che lại cái mông của cô.

"Ừm, cái kia...." Nhã Huyên có phần mất tự nhiên, sờ sờ cái mũi, ánh mắt cũng không nhìn về phía Bùi Thần Dật: "Cảm ơn nha." Nói xong cô lập tức nghiêng đầu đi, dừng ở bức tường trắng.

Cũng không biết từ khi nào, bực bội trong lòng Bùi Thần Dật đã tan mất, xem người phụ nữ trước mặt khuôn mặt đỏ bừng, tâm trạng anh dường như tốt hơn nhiều, cho dù lúc trước có tạo ra trò chơi hot nhất trên mạng, cũng ko cảm thấy thoái mái như lúc này, giống như ăn cái gì đó mềm mềm, dai dai, sau đó vị ngọt tràn đầy khoang miệng

Từ khi Trần Phàm trở về đem nguyên văn lời Bùi Thần Dật thuật lại cho Tiết Duệ Uyên nghe, Tiết Duệ Uyên liền lo lắng đề phòng cả ngày

Đến ban đêm, Tiết Duệ Uyên tắm rửa xong mở ra thư mục anh dùng để lưu bảo bối . . . trống rỗng

Anh vỗ ngực, trong tay nắm chặt cái USB, hừ hừ, Bùi Thần Dật, ông đây ko sợ cậu, ta còn có bản dự trữ, anh sung sướng cắm USB vào máy, mở thư mục trong USB

Còn chưa kịp kích vào bất kỳ bộ phim nào, màn hình máy tính đột nhiên tối đen trên màn hình xuất hiện một nhóm câu lệnh bằng tiếng anh, chạy nhanh liên tục trên màn hình

Anh ôm ngực, miệng lặp đi lặp lại: “Ko thể nào, ko thể nào”

Cuối cùng máy tính cũng khôi phục bình thường, USB ban đầu đầy ắp dữ liệu, bây giờ biến thành trống rỗng

Tiết Duệ Uyên kêu lên thảm thiết: “Ko thể nào, em gái hàng xóm ngây thơ, bé Lolita đáng yêu, y tá, tiếp viên hàng không . . . Bảo bối của tôi!”

Bùi Thần Dật tắt máy tính, lần đầu tiên trời còn chưa sáng đã đi đến phòng ngủ, anh tin chắc rằng đêm nay sẽ ngủ rất ngon

Từ khi bảo bối quý giá nhiều năm của Tiết Duệ Uyên bị Bùi Thần Dật dùng mấy câu lệnh tiếng anh xoá mất, anh (Tiết Duệ Uyên) đều rất cẩn thẩn, ko dám trêu chọc Bùi Thần Dật thêm một lần nữa, nhưng trò chơi mới trên mạng sắp tiến vào giai đoạn thử nghiệm, anh cũng ko có biện pháp, chỉ có thể bất chấp tất cả mời Bùi Thần Dật trở lại văn phòng

Buổi sáng hơn mười một giờ, đối với công nhân viên bình thường mà nói thì đã quá trễ, cũng đã gần đến giờ nghỉ trưa, nhưng đối với những động vật hoạt động về đêm như Bùi Thần Dật mà nói thì rõ ràng ko giống, trời biết đã bao lâu anh ko rời giường trước 12 giờ trưa rồi

Bùi Thần Dật nhắm mắt ngồi trên sofa bằng da màu đen, tay đặt trên đầu gối, ngón trỏ gõ từng nhịp từng nhịp, như đang gõ theo nhạc

Tiết Duệ Uyên kí xong một phần văn kiện, đi tới ngồi đối diện với Bùi Thần Dật

“Tối qua lại thức khuya lập trình?”

“Ừm, cũng được.” Ngón trỏ đang gõ đột nhiên dừng lại, mở mắt, biểu cảm lười biếng biến mất, thay vào đó là thái độ nghiêm túc, như con báo đang lấy sức chờ thời cơ: “đã điều tra xong?”

Tuy câu nói ko đầu ko đuôi, nhưng Tiết Duệ Uyên biết Bùi Thần Dật đang nói đến nguyên nhân lỗ hổng liên tục xuất hiện khi công khai thử nghiệm trò chơi trên mạng, anh ko điều tra rõ ràng làm sao dám mời Bùi đại thiếu gia rời giường

Tiết Duệ Uyên gật gật đầu, có chút bất đắc dĩ nói: “Lão già này ko nhịn được, đến thủ đoạn này mà cũng dùng tới.” nói xong lại hướng Bùi Thần Dật chắp tay, bao hàm xin lỗi: “thật có lỗi, đem cậu kéo xuống nước rồi.”

Bùi Thần Dật nhẹ nhàng cười một tiếng, lắc đầu muốn cậu ta đừng để ý

“Nhà Đoan Mộc gần đây đang đứng trước nguy cơ, nên tìm nhà cậu đập phá, cũng khó trách ông ta ko nhịn được.” Bùi Thần Dật nhếch khoé môi, mang chút trêu đùa hỏi ngắn gọn: “Định làm thế nào?”

Tiết Duệ Uyên nhẹ nhàng cười: “Tiếp tục chờ.” Sau đó giống như đột nhiên nghĩ đến cái gì, đi đến cửa chớp bên cạnh kéo ra khe hở, nhìn bàn công tác của thư ký bên ngoài cửa kính

Tiết Duệ Uyên vẫy tay gọi Bùi Thần Dật, cười xấu xa nhìn người bên ngoài nói: “Thư ký của mình, “Cay” ko?”

Bùi Thần Dật nhìn theo ngón tay đang kéo ra khe hở trên cửa sổ, người ngoài cửa sổ buộc tóc cao, lộ ra chiếc cằm nhọn hoắc cùng với cái cổ duyên dáng, vành tai mượt mà đeo chiếc khuyên hình tròn, khuôn mặt đang chăm chỉ làm việc tràn đầy tự tin

Làn da trắng nõn làm cô giống như búp bê bằng sứ, ngón tay rực rỡ màu sắc đang ko ngừng múa trên bàn phím, xem qua giống như một đại tiểu thư được chiều chuộng quanh năm ko dính giọt nước, nhưng anh đã cảm nhận được sâu sắc cô có bao nhiêu nhanh nhẹn dũng mãnh, ít nhất là lúc đánh anh cũng ko chút nương tay, bàn tay bị cô cắn bây giờ vẫn còn dấu vết, đúng là bà điên

Bùi Thần Dật hơi nhếch mép: “cô ấy tên là gì?”

Tiết Duệ Uyên cười cực kỳ gian trá: “Đó là Nhã Huyên.” đã sớm muốn giới thiệu cho cậu ta (Bùi Thần Dật) làm quen, lúc trước cậu ta vẫn cứ ra vẻ khách sáo, ai, thật là ko thành thực

“Điều cô ấy đến cho cậu?”

Cũng đã đến giờ nghỉ trưa, chỉ thấy Nhã Huyên vội vội vàng vàng cầm lấy điện thoại trên bàn, cầm túi xách lập tức ra khỏi cửa

Bùi Thần Dật chậm rãi đi đến trước cửa văn phòng: “Buổi sáng quy định mấy giờ đi làm?”

“Chín giờ”

“Ừ” Bùi Thần Dật mở cửa đi ra ngoài

Tiết Duệ Uyên thật sự ko dám tin


Pair of Vintage Old School Fru