Polaroid
Người Yêu Của Tổng Giám Đốc Xã Hội Đen

Người Yêu Của Tổng Giám Đốc Xã Hội Đen

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 326524

Bình chọn: 9.5.00/10/652 lượt.

." Thủy Băng Nhu vô ý rên rỉ ra tiếng.

"Bé cưng, em thật là đẹp?" Anh cúi đầu hôn lên đôi môi đỏ mọng kiều diễm của cô, rù rì nói, chỉ cảm thấy nếm đôi môi của cô sao lại ngọt như vậy.

Anh vỗ về chơi đùa bên trong miệng trơn mềm như tơ lụa của cô, uống mật ngọt của cô, tay không tự chủ vuốt ve cần cổ tinh tế của cô.

Lưỡi anh trêu đùa quấn lấy cái lưỡi của cô, đưa tay vòng qua mái tóc cô, nhẹ nhàng giữ lấy đầu cô hôn xuống..

"Ừm. . . . . . Ừm. . . . . ." Nhiệt tình của anh khiến Thủy Băng Nhu không còn kháng cự anh nữa, cánh tay của cô chủ động vòng chắc lên vai anh, học hỏi hôn đáp lại anh.

Hồi lâu sau, Hoàng Phu Tuyệt buông cô thở hổn hển ra, ôm cô vào trong bồn tắm, cô vô tình nhìn thấy bộ dáng của mình ở trong gương, trời ạ! Đây . . . Đây mới thật là cô sao? Cô gái trong gương vô cùng kiều mị, cả khuôn mặt nhộn nhạo sắc xuân, mặt mũi đỏ ửng, bộ dáng giống như vô cùng thỏa mãn được người ta yêu thương, cô xấu hổ cảm thấy bất lực với chính bản thân mình.

"Trời ạ, thật là mất mặt!" Thủy Băng Nhu nhỏ giọng hô ra tiếng, hai tay che khuôn mặt.

"Ha ha ha. . . . . . Bà xã, đây là hiện tượng tự nhiên, huống chi chúng ta là vợ chồng, ân ái vốn chính là chuyện rất bình thường, ha ha ha. . . . . . ." Hoàng Phu Tuyệt nghe được lời của cô..., cười nói. Anh biết cô bé của anh tương đối hay xấu hổ, theo như cô nói..., vậy thì anh cũng không còn gì đáng nói, chỉ đành nói lời hữu ích rồi.

Anh nhẹ nhàng đặt cô vào trong bồn tắm, lấy tay đang che mặt của cô xuống, tiếp đó mở vòi nước ấm, khiến dòng nước ám áp chảy vào trong bồn tắm, nước ấm không khỏi khiến cho cô rên lên khoan khoái.

"Ha ha ha. . . . . . . Bà xã, để vi phu đến phục vụ em, để cho anh nhìn em thật tốt." Hoàng Phu Tuyệt tà ác cười, sau đó bắt đầu giúp cô kỳ cọ, thật ra thay vì nói kỳ cọ tắm rửa, còn không bằng nói ở trên người cô quạt gió thổi lửa, bàn tay to của anh giống như mang theo lửa, tự do qua lại ở trên thân thể của cô.

"Tuyệt. . . . . . ." Thủy Băng Nhu nhìn động tác của anh, đột nhiên tay chân có chút luống cuống.

"Hả? Bà xã không hài lòng cái gì sao?" Hoàng Phu Tuyệt cười tà nói, sau đó thả chậm tốc độ xoa nắn, bàn tay không ngừng tác quái ở những nơi nhạy cảm trên cơ thể cô.

"Anh . . .Anh. . . ." Thủy Băng Nhu lắp ba lắp bắp, không biết nói thế nào cho phải, ông trời, thân thể cô vốn mệt không dậy nổi rồi, bây giờ bị trêu đùa lại tràn trề sức sống, thân thể của cô đã nóng đến không thể chịu nổi, hành động của anh đối với cô mà nói quả thật chính là hành hạ.

"Ha ha ha. . . . . . Anh làm sao? Hả?" Hoàng Phu Tuyệt tay xấu xoa loạn, chọc cho cô bản thân bất lực phát ra tiếng rên rỉ thỏa mãn.

"Ừm. . . . Anh . . . . em muốn nói là anh cũng nên vào đây chút đi, nước ấm rất thoải mái." Thủy Băng Nhu đỏ mặt nói, cô chỉ là vì thấy anh hôm nay cả ngày cùng cô dạo phố rất mệt mỏi, cho nên muốn hỏi anh có muốn tắm thoải mái chút không, tuyệt đối không có ý tứ khác.

"Bé cưng là đang mời ông xã sao? Ha ha ha. . .. ." Gương mặt của cô bởi vì hôn và hơi nước mà hiện ra màu sắc đẹp vô cùng, đường cong lung linh hấp dẫn như ẩn như hiện ở trong nước dẫn dụ anh, anh không kịp chờ đợi gia nhập cùng cô. Tiếng nước tràn ra càng thêm dẫn phát dục vọng của bọn họ.

Anh kéo cô vào trong ngực, cố ý ngậm vành tai khéo léo của cô, khiến cho cô khẽ run, than nhẹ thành tiếng.

"Ưm. . . . . . . Tuyệt, không thể. . . . . ." Trời ạ, cô sắp bị trêu ghẹo đến hỏng rồi, anh biết rõ từng chỗ mẫn cảm trên cơ thể cô.

Thừa dịp môi đỏ mọng của cô hé mở, anh lại lần nữa chiếm lấy cái lưỡi mềm mại của cô, tỉ mỉ cùng với cô triền miên.

Một cỗ nhiệt ở trong cơ thể cô hừng hực thiêu đốt, khiến cô trở nên hết sức nhạy cảm, hơi nước trong không khí dường như cũng lây dính không khí khác thường.

Anh ven theo cằm của cô, cổ, xương quai xanh một đường hôn mút, gặm cắn, lưu lại một hàng dấu đỏ, không biết là vì nước quá nóng, hay vì bị anh trêu chọc mà cả người cô nóng ran.

"Tuyệt. . . . . . ." Cô khẽ gọi tên anh đầy kháng nghị.

"Ngoan, đừng sợ, anh sẽ rất dịu dàng." Hoàng Phu Tuyệt vừa hôn cô vừa lẩm bẩm nói.

Vừa rồi cô thật sự nghĩ muốn nói cho anh biết, cô rất khó chịu, chỗ sâu trong cổ họng của cô phát ra than nhẹ, nụ hôn ẩm nóng của anh khiến cô quên đi dè dặt, đôi tay bắt đầu lôi kéo cà vạt của anh, cởi cúc áo trước ngực của anh ra, vuốt ve lồng ngực bền chắc của anh.

Chớp mắt thời gian, từng chút từng chút quần áo trên người họ dần bị rút đi, toàn bộ vương ở trên sàn nhà.

"Nói cho anh biết em đang muốn gì nào?" Nhìn ánh mắt lóng lánh mê man đầy bất lực của cô, khóe miệng của anh nâng lên bộ dáng tươi cười tà mị.

"Ghét, anh đây là đang khi dễ em . . . . . . ." Tay của cô vô lực nện anh.

"Được, không khi dễ em nữa." Như cô mong muốn, một giây kế tiếp, đôi môi nóng bỏng của anh đã ngậm chặt lấy đôi môi mềm mại của cô, bừa bãi mút liếm, quấn quanh.

"A. . . . . ." Thủy Băng Nhu hô lên thành tiếng lanh lảnh.

Cô không tự chủ được vặn vẹo vùng vẫy, gây nên cơn bão táp dục vọng trong anh.

"Em đừng cử động, trò chơi không có kết thúc nhanh như vậy."

"Ưm. . . . . . . A. . .