Disneyland 1972 Love the old s
Người Yêu Đào Hoa Của Tôi

Người Yêu Đào Hoa Của Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323471

Bình chọn: 9.5.00/10/347 lượt.

ngồi tại chỗ sủa lên.

"A Tĩnh, Sữa dường như bị ăn dấm chua của anh đó nha." Hồng Diệp dường như có phát hiện mới, dắt tay bạn trai, không ngừng liến thoắng.

"Đừng để ý tới nó." Tư Đồ Tĩnh cười nhẹ. Hôm nay anh không còn sức lực để cùng Hồng Diệp bàn về chuyện yêu chó, lần khác lại bàn đến nó vậy.

"Nó rất khổ sở . . . . . ." Hồng Diệp không ngừng quay đầu trở lại nhìn con cún đang ngồi tại chỗ kêu la, nhưng cuối cùng vẫn là để cho người yêu kéo vào phòng trong.

Vừa đóng cửa lại, Tư Đồ Tĩnh đã đem Hồng Diệp áp chế trên cánh cửa, vấn tội." Em nói xem! Em yêu anh hay là để ý tới con chó kia nhiều hơn?"

"Cái gì? Người . . . . . . và chó sao mà so sánh được?" Nhìn chàng trai vô lý trước mắt, Hồng Diệp trợn tròn mắt.

"Vì sao không thể?" Hôn nhẹ lên chóp mũi của Hồng Diệp, anh khẽ hỏi.

"Ai da! Anh đúng là không nói lý gì hết." Cô gái nhỏ chu miệng lên, ảo não oán giận, giọng nhỏ nhẹ, đáng yêu đến mức làm cho người khác muốn một ngụm đem cô nuốt vào.

"Không có lý chỗ nào chứ?" Nụ hôn nhẹ nhàng dần dần được thay thế bằng nụ hôn lưỡi ướt át, khu vực tiến công cũng đổi thành cái miệng anh đào nhỏ nhắn.

“A. . . . . ." Cô mới vừa mở miệng, hơi thở thoảng mùi đàn hương từ trong miệng lập tức bị xâm nhập.

Lời muốn nói tức khắc bị nuốt vào bụng, ngôn từ rời rạc, làm cho cô gái nhỏ đang ngọ nguậy dựa sát vào tường ảo não, đã bị Tư Đồ Tĩnh cẩn thận hôn lấy, vừa sâu vừa ngọt ngào. . . . . .

Cô hết cách oán thán!

Muốn phản kháng bằng cách vung tay, không bao lâu lại thành đưa lên cổ người yêu, ôm thật chặt, bắt đầu hưởng ứng chiếc lưỡi thân mật của anh.

Tư Đồ Tĩnh thích nhìn cô có phản ứng như thế, làm sâu sắc thêm cho nụ hôn này, bàn tay to thuận đường xốc lên chiếc váy của cô, thừa cơ hội vuốt ve cặp mông đẹp của cô.

Hôn một hồi lâu mới buông ra, Hồng Diệp thiếu chút nữa thở không nổi.

Nằm ở trên người của anh, cô thấp giọng ghé vào tai anh trách móc, "A Tĩnh. . . . . . Anh thật háo sắc!"

"Háo sắc với người yêu mình cũng bình thường thôi!" Tư Đồ Tĩnh cảm giác mình thực vô tội, rõ ràng cô cũng ôm lấy cổ của anh, làm sao nói được chỉ có mình anh háo sắc được chứ ?

“Anh hư quá à!" Hồng Diệp mở lớn đôi mắt tròn xoe, vừa bực mình vừa buồn cười nhìn anh, trong lòng tràn đầy yêu thương, ngọt ngào.

"Đàn ông không xấu, đàn bà không yêu!" Khóe miệng tự nhiên cong lên nụ cười, trả lời lưu loát. Từ trước đến nay anh vẫn luôn là một người bạn trai tâm lý, tri kỷ, khá hiểu rõ tâm lý con gái.

Cô hiện tại toàn bộ đều hướng về anh, bất kể là chỗ nào yếu đuối, hay là chỗ nào mềm mại, đều thuộc quyền sở hữu của anh, nếu anh không chiếm lĩnh, mới thật có lỗi với cô.

Anh quay lại đôi môi của cô, càn quấy xâm chiếm chiếc lưỡi cô, mút nước miếng trong miệng cô.

Anh biết cô thực sự yêu mình . . . . . . Cô yêu mình sâu sắc, ngọt ngào. . . . . . Hận không thể trao hết cho nhau, hòa tan tâm linh lẫn nhau. . . . . .

Hồng Diệp không hưởng ứng với cái liếc mắt đưa tình của anh, thần trí hoàn toàn đắm chìm trong tình cảm mãnh liệt của hành động anh khiêu khích.

"Tiểu Diệp Tử, em thật sự rất đẹp." Tư Đồ Tĩnh vừa ca ngợi cô người yêu, vừa thăm dò sự ướt át của hoa huyệt, phát giác nơi đó lại ướt đẫm rồi.

Anh vội nhanh chóng cởi quần, nhân lúc thần trí cô gái nhỏ còn chưa khôi phục, đã tiến vào nơi ấm áp trong thân thể của cô. Anh đem cô áp chế trên cánh cửa, để anh không phải tốn quá nhiều sức khi chạy nước rút.

“Chỗ đó . . . ." Cô không ngừng nghe thấy từ trong miệng của mình phát ra tiếng rên rỉ.

Xấu hổ quá đi!

Nhưng cô lại không có biện pháp khống chế, chỉ có thể theo cử động của người yêu, làm cho hai người thoải mái.

Hôm nay không cách nào có thể đoán trước tình cảm mãnh liệt ra sao, lúc cô còn chưa rõ ràng đã dây dưa một chỗ, cũng không thể chống đỡ. Sáng sớm, ánh nắng xuyên qua rèm cửa.

"Sao chúng ta không thể cùng đi đến trường vậy?" Hồng Diệp từ phía sau lưng ôm eo bạn trai đẹp trai của mình, hai má bầu bĩnh dựa sát vào lưng anh, dùng giọng điệu ão não phản đối.

Như vậy thật sự rất có cảm giác an toàn! Cô nghĩ đến việc cứ như vậy từng giây từng phút được ôm anh, vậy mà bọn họ còn phải đến trường, cuộc sống thật là có đủ phiền phức . . . . . .

“Em lại đang nói ngốc nghếch cái gì đó?" Tư Đồ Tĩnh đứng ở trong phòng bếp nhỏ, tay trái bưng đĩa để lên bàn, bày ra sandwich mới làm, tay phải cầm ly thủy tinh trong suốt, chuẩn bị đầy đủ hai ly cà chua đỏ tươi, trên khóe miệng cong lên, vẻ mặt tự nhiên tao nhã." Em không phải đã sớm biết? Mối quan hệ của chúng ta đã trái với nội quy trường học, đương nhiên là càng ít bị để ý càng tốt." Anh nhẹ giọng trấn an .

"Biết rồi! Em chỉ là không cam lòng thôi." Cái đầu nhỏ dán trên lưng người yêu, không thuận theo lắc lắc thân mình, cô giống như con mèo nhỏ đang hờn dỗi, cái miệng nhỏ nhắn không ngừng lẩm bẩm.

"Có cái gì mới cam lòng? Ăn điểm tâm hả?" Tư Đồ Tĩnh đem bữa sáng đặt ở trên bàn ăn.

"Gì đây? Đây là anh tự làm cho em ăn sao?" Có chút kinh ngạc, Hồng Diệp ngơ ngác đi đến cửa sổ, nhìn đĩa sandwich vừa mới làm, không dám tin.

"Không thì ai làm nào? Nước cà chua có nhiều chất