XtGem Forum catalog
Người Yêu Đào Hoa Của Tôi

Người Yêu Đào Hoa Của Tôi

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323553

Bình chọn: 7.00/10/355 lượt.

ẻ.

Sinh ra trong gia đình hào môn, từ nhỏ đối mặt với thân tộc phức tạp, gánh nặng công việc giống như được đặt sẵn ở trên vai anh, bình thường anh không hề than khổ, chỉ là yên lặng chịu đựng thôi. Tuy rằng ứng phó thành thạo, nhưng nói thực, anh cũng có lúc cảm thấy mệt mỏi, cho nên anh thầm nghĩ chỉ khi cùng cô người yêu bé bỏng ở chung một chỗ anh mới cảm thấy rất thoải mái, không có gánh nặng, vui vẻ yêu đương, yêu cầu của anh chỉ đơn giản như vậy thôi.

"Vậy thì tốt!" Hồng Diệp thở dài, an tâm đem mình nép vào trong lòng Tư Đồ Tĩnh

"Em chỉ sợ anh cho là em lòng dạ hẹp hòi. . . . . ."

“Nếu em không để ý, cũng sẽ không chạy tới hỏi anh, không phải sao?" Anh không muốn một người yêu đối với anh đùa giỡn cho vui, có lời gì, trực tiếp cùng anh nói ra hết là tốt rồi. Cũng không cần quanh co lòng vòng, anh có thể cho cô đầy đủ đáp án!

Cô trông mong nhìn anh "Ừ, vậy bây giờ anh có thể nói cho em biết, anh cùng nữ đội trưởng bóng rổ đó. . . . . ." Rốt cuộc có quan hệ thân thiết gì hay không?

Cái tên này, đừng tưởng rằng nói như vậy, cô sẽ buông tha không truy vấn đáp án nữa.

"Đương nhiên không có! Anh với Kỳ Trăn chỉ là bạn bè." Tư Đồ Tĩnh ôm chiếc eo mảnh khảnh của cô, cam đoan.

"Vậy từ nay về sau anh cùng bạn nữ nói chuyện, không được sát tới một mét ?" Cô đưa ra yêu cầu.

Anh là của cô. Cô không muốn nhìn thấy bọn họ dựa gần vào nhau nói chuyện như vậy!

“Khi em cùng bạn nam nói chuyện phiếm, cũng cách xa một mét hả ?" Tư Đồ Tĩnh cúi đầu, đáy mắt mỉm cười. Anh cho rằng thời đại này rất chú ý việc ngang hàng bình đẳng .

"Đúng vậy." Cô dùng sức gật đầu.

"Không thành vấn đề! Chỉ cần em làm được, tất nhiên anh cũng có thể." Đối với tình yêu anh tuyệt đối không nhượng bộ, cũng sẽ không mơ hồ .

"Vậy thì tốt quá!" Thật muốn hoan hô thật lớn!

"Nói miệng không bằng chứng minh, anh sẽ đóng dấu làm chứng ." Nói tiếp được nửa câu, Hồng Diệp còn chưa kịp định thần, đã bị ôm lấy, đôi môi mọng tức khắc bị chiếm đoạt .

“Á . . . . ." Hồng Diệp kinh ngạc thở gấp một tiếng, không nghĩ tới bạn trai lại lãng mạn như vậy, lưỡi của anh nhân cơ hội thăm dò vào cái miệng thơm tho của cô, ra sức càn quấy.

Nụ hôn của anh vừa bá đạo lại cuồng dã, không cho Hồng Diệp do dự hoặc có cơ hội thoát ra.

Cô chỉ có thể ôm lấy cổ anh, hưởng ứng nhiệt tình với động tác của anh.

"Tiểu Diệp Tử, em thơm quá . . . . . ." Tư Đồ Tĩnh ôm lấy chiếc eo của cô, bừa bãi mút lấy nước bọt trong miệng cô, cuốn lấy chiếc lưỡi của cô.

Tình cảm mãnh liệt kích động, Hồng Diệp cảm giác đầu óc trống rỗng, chỉ có thể cảm giác được hơi thở và đầu lưỡi của anh.

Nụ hôn dần dần sâu sắc hơn, hô hấp của cô cũng càng ngày càng khó khăn hơn, hai chân như mềm nhũn ra, chỉ có thể đem thân thể của mình tất cả dựa vào trên lồng ngực của anh.

Mãi đến lúc Tư Đồ Tĩnh phát hiện trong ngực mình tiểu mỹ nhân sắp bị ngạt thở thì anh mới lưu luyến không rời buông cô ra.

Mà cô đã sớm cả người kiệt sức tựa vào trên người anh, đầu óc hỗn loạn.

“Em thiếu chút nữa. . . . . . Thở không nổi. . . . . ." Hồng Diệp mở hai mắt ra, hai gò má ửng hồng, vừa làm nũng, vừa oán giận, tràn ngập nữ tính mềm mại đáng yêu phong tình.

"Không vui sao?" Tư Đồ Tĩnh ôm lấy vòng eo nhỏ của cô gái nhỏ, đắc ý hỏi.

“Ừ đó, xấu xa đáng ghét. . . . . ." Sao cô lại cảm thấy anh dường như đang rất đắc ý?

“Em ghét anh thì anh sẽ không hôn nữa." Tư Đồ Tĩnh mỉm cười trả lời. Anh là người từng trải, từ trước đến nay hiểu được việc mạnh tay sẽ hái dưa không ngọt.

“Vậy thì càng đáng ghét hơn!" Hai tay ôm lấy cổ của anh, cô nhẹ nhàng ghé vào tai anh mà nỉ non.

“Em thật khó hầu hạ, cái này cũng không được, cái kia cũng không xong." Nhìn cô gái nhỏ trong lòng, khóe môi Tư Đồ Tĩnh ý cười càng sâu hơn.

"Đương nhiên! Chính anh đã làm em trở thành như vậy. . . . . . Đã ăn cướp rồi còn la làng, cười gian xảo thế, thật sự thực đáng ghét!" Ôm chặt cổ người yêu, Hồng Diệp dựa sát ngực anh, lắng nghe tiếng tim đập của anh, cảm giác tình yêu của cô đang rất gần, rất gần. . . . . .

“Việc này mà cũng trách anh sao?" Âm sắc tiếng nói mang theo một chút dịu dàng,ánh mắt của anh rợp kín một tầng háo sắc.

"Không trách anh thì trách ai?" Hừ! Tức anh nhất. Cô giận anh, thật oan ức, lại thật thương nha. . . . . . Cô biết không còn có chàng trai nào khác có thể mang lại cho cô nhiều cảm giác đến như vậy .

“Anh xin lỗi!" Tuy rằng anh đã khôi phục lại bình thường, nhưng ở nơi Hồng Diệp không nhìn thấy, khóe miệng lại lặng lẽ nhếch lên.

"Không cần nói xin lỗi, chỉ cần anh yêu em là đủ rồi." Cô nhìn kĩ lại đôi mắt ngăm đen mà thâm trầm kia, cả người tựa hồ bị hấp thụ vào.

Khi bị một thứ gọi tên là tình yêu chiếm đóng bên trong, cô đã sớm đầu hàng.

Bởi vì chàng trai đang ôm lấy cô không chỉ xâm nhập vào thân thể cô, còn chiếm cứ luôn linh hồn cô, làm cô không thể thoát thân ra được. "Tư Đồ Tĩnh lại có bạn gái mới rồi!"

An Tư Tiệp hai tay tựa vào lan can ban công, ánh mắt ảm đạm, lầm bầm nhìn đôi nam nữ đang âu yếm trong vườn hoa.

Quả nhiên! Soái ca đi tới chỗ nào cũng được hoan nghênh .

"Làm ơn ! Đó là anh trai của t