XtGem Forum catalog
Nguyện Thế Mưa Gió Để Đời Nàng Vô Ưu

Nguyện Thế Mưa Gió Để Đời Nàng Vô Ưu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323750

Bình chọn: 7.00/10/375 lượt.

của điều hòa, bất tri bất giác cứ như vậy mà ngủ…

Hai người đàn ông trên võ đài xích lỏa thân

trên thân, cơ bắp lộ ra chứa đầy uy lực. Lúc này giống như hai dã thú

đứng đầu tranh đoạt địa bàn khó phân cao thấp, một quyền uy vũ sinh

phong, lấy thế của vạn quân lôi đình thẳng hướng đến trên người đối

phương. Đột nhiên có một người tiếp không xong, thân thể lung lay nhoáng lên một cái, người đàn ông đối diện bắt lấy điểm không chắc chắn này,

một quyền đẹp mắt phóng thẳng đến làm ngã đối thủ.

“Đứng lên! Tiếp

tục!” Cố Dịch Huân tà liếc người đàn ông nằm trên sàn một cái, lạnh lùng mở miệng. Da thịt màu đồng ở cổ bị che kín bởi mồ hôi, bờ vai thắt lưng và đôi chân dài, thân hình cao lớn cường tráng, nhìn lại kĩ, thật giống như vị chiến thần Ares [4'> từ trong thần thoại Hy Lạp bước ra.

“…

Lão đại, em… Em không được! Anh buông tha em đi!” Tề Hạo ngã trên mặt

đất từng ngụm từng ngụm thở phì phò, vô lực mà rên rỉ .”Thật sự… Thật sự không cố được!”

Cố Dịch Huân chỉ là có chút vi suyễn, liếc mắt nhìn

Tề Hạo nằm trên mặt đất, đem khăn mặt vất lên trên mặt Tề hạo, hừ lạnh

một tiếng xoay người đi đến phòng nghỉ.

“Hô…” Nhìn thấy lão đại đã đi xa, Tề Hạo lấy khăn mặt xuống, thở dài ra một hơi. Lão đại hôm nay như

điên rồi, thao luyện vài người bọn họ suốt bốn giờ đồng hồ, an nhàn đã

lâu, xương cốt của anh mau rỉ sắt giờ bị lão đại làm cho muốn rời ra

từng mảnh! Bất quá thể lực cùng sức chiến đấu của lão đại thực không

phải thường, đã muốn BT đến chính mình có dùng nước tăng lực cũng không

thể theo kịp! Ngô… Hôm nay không thể chọc đại thần, vẫn là tiếp tục giả

chết đi! Thuận tay đem khăn mặt đặt lên trên mặt, bất quá lần này là ôn

nhu nhẹ nhàng mà thôi…

Cố Dịch Huân từ sáng sớm vẫn ở trong phòng tập thể thao, các loại khí giới chuyển qua một bên lại thao luyện hạ ngã

bốn thuộc hạ, sau một phen làm chính mình đầm đìa mồ hôi thành tình

trạng kiệt sức, tâm lý mới có một chút thư thái.

Anh luôn tự hỏi thế

nào mới có thể làm cho tiểu nha đầu vẫn đem anh làm ca ca sẽ chấp nhận

anh chuyển thành bạn trai. Nhìn tiểu nha đầu cả ngày vui tươi hớn hở,

giống như đối với bất cứ chuyện gì đều không sao cả, thực là bộ dáng

thiên chân luôn tùy tính (tùy hứng, làm mọi việc theo sở thích), nhưng

cốt cách lại rất quật cường!

Tuy rằng anh đối mặt với đối thủ âm hiểm giả có thể thận trọng, bày mưu nghĩ kế, nhưng là đối mặt với cô gái nhỏ này anh thật đúng là đoán không ra cô rốt cuộc sẽ có những phản ứng

nào. Cố Dịch Huân cảm thấy chưa bao giờ rối rắm thế này, do dự cùng ảo

não, thật giống như một đống bong sợi vắt ở ngang ngực, nửa vời làm vô

cùng khó chịu.

Lúc Cố Dịch Huân về nhà mới cảm giác được gần như cạn sức lực, dọc theo đường đi nhắm mắt dưỡng thần thẳng đến dưới lầu. Vào cửa trong nháy mắt, có một cảm giác sâu sắc và tính cảnh giác cao độ nhắc nhở Cố Dịch Huân trong nhà có người! Nhất thời sát khí quanh người tăng vọt, tay chuyển đến bên hông , tay chân và lưng đều dán vào vách

tường chậm rãi đi vào trong nhà. Nhìn đến trên ban công là một màu xanh

mượt của trang phục, một thân sát khí lập tức tiêu tán, thân thể buộc

chặt cũng dịu đi. Nhìn chung quanh một vòng, quả nhiên, thấy cô gái nhỏ

làm tâm thần anh không yên.

Toàn bộ thân thể mềm mại rúc vào trong

ghế dựa, hô hấp đều đều phập phồng, phần eo lộ ra độ cong quyến rũ xinh

đẹp; ánh mặt trời chiếu vào trên mặt trắng nõn non mềm của cô, chiếu lên làn da cơ hồ gần như trong suốt; lông mi dài hơi rung động giống như

cánh bướm, ở đáy mắt phủ xuống một tầng bóng tối; môi đỏ mọng khẽ nhếch, mơ hồ có thể thấy được đầu lưỡi phấn hồng.

Cố Dịch Huân nhìn đến có

điểm miệng khô lưỡi khô. Không tự chủ được phải hô hấp chậm lại, sợ quấy nhiễu đến cô gái nhỏ trước mắt, liền lẳng lặng nhìn như vậy.

Hoàng hôn im lặng, thời gian cũng thả chậm cước bộ, như dòng nước chậm rãi lướt qua bên hai người, tịch dương vô hạn tuyệt hảo…

Một trận gió thổi tới, mang đến một cảm giác mát mẻ, Cố Dịch Huân đột nhiên bừng tỉnh lại, mới nhớ tới nên đắp cho cô gái nhỏ cái chăn mỏng, phòng

ngừa vật nhỏ quen được chiều chuộng kia bị cảm lạnh!

Lộ Diêu vẫn đắm

chìm trong hương vị ngọt ngào của giấc mơ, mơ đến trước đây đi theo ca

ca cùng Dịch Huân ca ca, quấn quít lấy bọn họ bồi chính mình chơi; mơ

đến ôm đùi Dịch Huân ca ca làm nũng, làm cho anh hỗ trợ cô trả thù ca

ca; mơ đến lúc chính mình thay răng ngồi ở bãi bóng hô to ca ca cố lên…

Còn mơ đến khi ở nước Anh dì nhỏ đưa cho cô một con chó nhỏ màu trắng,

lông thật dài mà lại mềm, phất ở trên mặt làm ngứa lại thực thoải mái.

“Kube, go away!” Lộ Diêu nhỏ giọng nỉ non, giống như nói mê.

“A, tiểu trư lười biếng!”

Lộ Diêu giống như nghe thấy một tiếng cười khẽ, chậm rãi, lấy lại ý thức,

mở mắt vẫn còn sương mù buồn ngủ ra thấy khuôn mặt tuấn tú phóng đại và

khéo môi hơi nhếch còn chưa kịp thu hồi. Vừa tỉnh lại nên người còn lười biếng, thân thể không chịu sự chi phối của đầu óc, vươn bàn tay nhỏ bé

sờ sờ khuôn mặt cương nghị của người đàn ông trước mắt, ngây ngốc cười

nói “Dịch Huân ca ca, ân… Vẫn là lúc cười có v