Duck hunt
Nguyện Thế Mưa Gió Để Đời Nàng Vô Ưu

Nguyện Thế Mưa Gió Để Đời Nàng Vô Ưu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323822

Bình chọn: 8.00/10/382 lượt.

ui sướng khi có người gặp họa này vô cùng chướng mắt.

“Cậu có biết, tôi cũng không có biện pháp với nó!” Lộ Viễn nhún nhún vai, một bộ dáng phong lưu thoát tục, “Tôi thập phần sợ hãi cha tôi từ trong đất đi ra bóp chết tôi!”

“So?”

“Nói đúng hơn là tôi cũng bất lực.” Lộ Viễn hai tay nhất quán, tỏ vẻ bất đắc dĩ.

Đối với cô gái nhỏ là vô năng vô lực cũng không có nghĩa là đối với tiểu tử kia cũng bất lực, vấn đề không phải có thể hay không thể giải quyết, mà ở chỗ có nghĩ muốn giải quyết hay không.

“Như vậy… Ngày mai khách hàng của cậu khả năng sẽ tiếp tục giảm xuống!” Ngón cái thon dài của Cố Dịch Huân vuốt ve cái ly bên cạnh, ngữ khí vẫn vân đạm phong khinh như trước, lời nói bình thản không nghe cẩn thận sẽ xem không phát hiện hàm ý uy hiếp.

“Lau!” Lộ Viễn thiếu chút nữa phun ngụm rượu trong mồm ra, căm giận mắng lời thô tục, thần thái và thanh âm đều bị tổn hại! “Cô dâu của ngươi đều là ta kiếm tiền nuôi dưỡng, chẳng lẽ ngươi muốn đói chết nàng?”

“Vừa vặn, thừa dịp cơ hội lần này có thể chính thức chuyển thành tôi nuôi dưỡng.”

“Tôi thì sao?”

“Có liên quan tới tôi sao?”

“…”

Cố Dịch Huân cầm lấy ly rượu thích ý uống một ngụm rượu tinh tế còn đọng lại trên môi, trong đôi mắt phượng ngầm có ý cười, mặt dày vẫn là vẻ hưởng thụ, nhiều ngày như vậy trong lòng vẫn bị đè nén, lúc này cuối cùng cũng thu được điểm vui sướng nho nhỏ.

“Cố Dịch Huân, ngươi thật là! Xem như ngươi lợi hại!” Lộ Viễn tức giận đến muốn nội thương, hoãn nửa ngày Lộ Viễn mới mở miệng, một ngụm nước miếng rung động lộ ra nụ cười khanh khách chỉnh tề, cái khác thường là tính được ngoạn ý mà người khác không nghĩ ra!

“Cậu muốn làm cái gì sao?” Ý cười thật sâu trong mắt được nâng lên, mắt liền đảo qua khuôn mặt Lộ Viễn đang tức giận.

“Dựa vào…” Lộ Viễn thất bại ỷ vào sô pha, thở dài hắt ra. Việc này hóa ra quá âm hiểm cũng quá giả dối, chính mình không nên ra tay lại đi bức bạn tốt ra tay, như thế nào lại không lo lắng bạn tốt ra tay cũng không tốt a, hai ta căn bản đều giống nhau!

Lộ Viễn hạ giọng trầm ngâm một lát, “Hai chúng ta ai ra tay đều không tốt, bất quá… Có người có thể!”

Bốn mắt nhìn nhau, không cần nhiều lời, chỉ cần trao đổi vài ánh mắt hai người liền hiểu được ý tứ của đối phương. Người thông minh cùng người thông minh nói chuyện, đại đa số thời gian đều không cần phải nói quá rõ ràng.

“…” Cố Dịch Huân không lên tiếng, vẫn đang vuốt ve cằm đến xuất thần. Mặc dù có hiềm nghi chẳng phân biệt rõ là công hay là tư, nhưng là vì tiểu yêu tinh không nghe lời kia… Lại phá lệ một lần cũng không sao!

“Ai…” Lộ Diêu ngồi bên cửa sổ ở cuối phòng học, nhìn một mảnh tuyết trắng bên ngoài, thở dài lần thứ N+1.

“Uy uy uy! Tuổi chưa lớn không nên có nhiều chuyện phiền lòng như vậy a, cậu than ngắn thở dài làm tớ cúng sắp không chịu nổi, không thấy phiền a! Tiểu soái ca nước Anh của cậu đâu?” Phương thức Sở gia khuyên người luôn luôn đặc biệt như vậy, mặc kệ là khuyên người hay là an ủi người, đối với cô từ ngữ nói ra miệng so với súng tự động còn chọc giận người ta hơn, nghe vĩnh viễn giống như đang mắng người.

“Diêu Diêu, nhìn cậu gần đây luôn mất hồn mất vía, lại không ngừng than thở, làm sao vậy a?” Đại mỹ nhân nhìn bộ dáng ỉu xìu buồn bã của Lộ Diêu thân thiết hỏi, cũng không có nghe… Ách… Anh ấy nói phát sinh chuyện đại sự gì nha. “Ai…” Lộ Diêu lại thở dài, “Chị dâu, em có phải có bệnh hay không?”

“Ách…” Đại Ngọc nghe Lộ Diêu gọi càng ngày càng theo thứ tự xưng hô, vẫn là có điểm ngượng ngùng, mặt hơi hơi phiếm hồng, ngữ khí có chút xấu hổ, “Cái kia…”

“Có bệnh thì trị a! Đến, nói cho gia biết là bệnh gì? Gia nhìn xem có thể trị hay không.”

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Lộ Diêu đau khổ nhìn về phía hai khay mật, muốn nôn ra cả mật vàng.

Thời gian trước Cố Dịch Huân luôn ăn dấm chua của Damon, mỗi lần vừa nghe đến Lộ Diêu cùng Damon làm sao là lại hé ra khuôn mặt như ông già khó tính (đối với mọi người), thời điểm đối diện với Lộ Diêu thì luôn hé ra khuôn mặt đen như Bao Công, còn tản ra bên ngoài một lớp khí lạnh, đến buổi tối liền biến thân thành dã thú, đem Lộ Diêu ăn đến xương cốt cũng không thừa. Lộ Diêu không thể nào không phiền, giận không thể át được!

Nhưng thời gian gần đây, thái độ của Cố Dịch Huân thay đổi một trăm tám mươi độ, sắc mặt chuyển thấu hiểu, thái độ vô cùng tốt, call liên hoàn đoạt mệnh cũng không thấy, hàng đêm sênh ca cũng yên tĩnh, thậm chí còn từ góc nhìn của đàn ông giới thiệu cho Lộ Diêu làm sao để Damon cảm thấy hứng thú hơn còn giới thiệu cả nơi vui chơi thích hợp với hai người, ngay trong nháy mắt liền gió êm sóng lặng, biến thành nguyên bản của bộ dáng mà Lộ Diêu hy vọng, nhưng là Lộ Diêu lại cảm thấy Cố Dịch Huân không cần chính mình, một chút tức giận với Damon cũng không tìm thấy!

“Lúc anh ấy ghen thì lòng tớ phiền, anh ấy không ăn dấm tớ càng phiền lòng, cậu nói tớ nên làm cái gì bây giờ a?” Lộ Diêu giống như một con mèo nhỏ đang phát điên, trên mặt bàn học trong phòng đều bị mười đầu móng tay thật dài của cô ấn vào.

“Nữ nhân a nữ nhân, mâu thuẫn của cậu thự sự rất khách quan!” Sở gia giống n