
nguy hiểm xâm lược. Lộ Diêu có ngốc cũng biết này cái gọi là trừng phạt này khả năng sẽ là cái gì, bắt đầu bất an vặn vẹo, tay nhỏ bé phụ giúp bả vai dày rộng của Cố Dịch Huân.
“Đừng lộn xộn!” Ý tứ hàm xúc mang theo cảnh cáo rõ ràng, thanh âm so với bình thường càng thêm trầm thấp.
“Anh… Anh đứng lên a!” Lộ Diêu tiếp tục giãy dụa mỏng manh. Thực không phải cần cô nói thêm nữa, tuy rằng lúc trước thường xuyên thân thiết ôm một cái, nhưng là cho tới bây giờ chưa từng thân mật gần sát nghiêm trọng giống như bây giờ, khí thế của Cố Dịch Huân thật sự quá mức cường đại, hơi thở tràn ngập tính chiếm đoạt của dã thú, hoàn toàn bị bóng ma trong anh bao phủ kín, thật sự là một sự kiện rất áp lực, rất khiêu chiến. Lộ Diêu là bị dọa!
Kỳ thật Cố Dịch Huân chính là nghĩ chỉ dọa Lộ Diêu, không tính thật sự ăn luôn cô, tuy rằng anh rất muốn! Nhưng là trâu già gặm cỏ non cũng phải có cái độ không phải, cô gái nhỏ mới 17 tuổi, như một giọt nước thuần khiết, anh thực ngượng nếu hạ miệng. Nhưng mà… Trước mắt tản ra hương vị ngọt ngào cùng hơi thở thơm tho nên anh không để ý đến cảnh cáo của chính mình, cô một khắc không ngừng ở dưới thân anh mấp máy, loại sự tình lau súng hỏa này… (việc nguy hiểm)
“Đừng động nữa! Lại lộn xộn nữa, thật sự sẽ ăn luôn em!” Thanh âm của trâu già đã muốn tiếp cận đến cảnh giới nghiến răng nghiến lợi.
Lộ Diêu lần này thực sự không nhúc nhích! Cả người cứng ngắc, bởi vì cô rõ ràng cảm giác được có vật thể cứng rắn cứng trên đùi chính mình… Lộ Diêu thành thực là một cô gái ngoan, chưa bao giờ tiết vu trang thuần, cho nên đương nhiên biết kia là cái gì. Nghe tiếng hô hấp thô thô ở bên tai, nhược nhược mở miệng hỏi: “Ca ca… Anh hoàn hảo… Ngô!”
Chữ “sao” còn chưa có nói ra được, đã bị Cố Dịch Huân lấy hôn làm nuốt trở vào. Hai phiến môi đều bị hàm ở miệng, cái mũi bị ngăn chặn, rất nhanh dưỡng khí của Lộ Diêu gần như bị hao hết, không thể không hé miệng tìm kiếm không khí mới mẻ. Cố Dịch Huân nhân cơ hội đem lưỡi tham nhập, ôm lấy cái lưỡi đinh hương của Lộ Diêu cùng quay về lẩm nhẩm, bắt đầu nhiệt tình quấn quýt, Lộ Diêu lại một lần nữa cả người như nhũn ra không hề có năng lực chống đỡ.
Độ ấm trong không khí dần dần lên cao, tay Cố Dịch Huân đặt lên thắt lưng mảnh khảnh tinh tế của Lộ Diêu, ôn nhu theo đường cong phập phồng một đường hướng thẳng về phía trước, cách lớp quần áo thành công chiếm được hai ngọn núi mê người trước ngực, vuốt ve qua lại. Lộ Diêu “Ưm” một tiếng, cả người giống như bị điện giật run lên.
Sau đó muốn dừng lại thật sự khó khăn đến đòi mạng, nhưng là dựa vào định lực hơn người, Cố Dịch Huân vẫn là cố gắng làm cho chính mình bình tĩnh một chút, môi chậm rãi đi xuống, tựa đầu chôn ở bên gáy Lộ Diêu nặng nề mà thở dốc. Cho dù cách lớp quần áo Lộ Diêu cũng cảm nhận được nhiệt độ cùng độ cứng của tiểu Dịch Huân ca ca, dừng lại như vậy… Ra vẻ thực… Đáng thương! Anh…
Lộ Diêu ngẩng đầu, không quá xác định kêu một tiếng: “Dịch Huân ca ca?”
“Hư! Đừng lộn xộn, để cho anh ôm một chút. Còn chưa đến lúc đó, anh không nghĩ làm thương đến em.” Hơi thở của Cố Dịch Huân không xong, tiếng nói khàn khàn có chút gian nan giải thích.
Lộ Diêu cảm thấy trong lòng hình như có ánh mặt trời chiếu rọi vô cùng ấm áp cùng vui vẻ, một mảnh mềm mại ngọt ngào. Anh… Anh tình nguyện chính mình vất vả ẩn nhẫn, cũng không nguyện làm thương đến chính mình một phần nhỏ nào.
“Dịch Huân ca ca, anh… Cái kia… Em… Để em giúp anh!” Lộ Diêu cảm thấy loại đề tài này có chút thẹn thùng, lắp bắp sau một lúc lâu, rốt cục vẫn là nói ra miệng.
Cố Dịch Huân sửng sốt, lập tức hiểu được ý tứ của Lộ Diêu, nội tâm kinh hỉ, đây là cô gái nhỏ đau lòng cho anh!
“Em… Xác định?”
Lộ Diêu ngượng ngùng gật gật đầu.
Cố Dịch Huân xoay người một cái, đem Lộ Diêu đặt lên trên người chính mình, nắm lấy bàn tay trắng nõn run rẩy của cô mà khẩn trương trượt xuống phía dưới. Lộ Diêu nhắm chặt hai mắt, chậm rãi sờ soạng mở cúc áo, kéo khóa kéo quần bò xuống, cho đến… Cởi đi mọi sở hữu trói buộc. Cho dù đã có chuẩn bị tâm lý, nhưng khi chạm đến tiểu Dịch Huân, Lộ Diêu vẫn là bị độ ấm của nó làm cả kinh rút tay về.
“Đừng nghĩ trốn!” Cố Dịch Huân khẽ cắn vành tai Lộ Diêu, lôi kéo bàn tay nhỏ bé của cô trực tiếp ấn đến trên tiểu Cố Dịch Huân! Hướng dẫn cô di chuyển lúc nhanh lúc chậm mà có tiết tấu trên bộ phận kia. Trong lòng bàn tay ấm áp, cảm xúc tinh tế trơn mềm, làm cho Cố Dịch Huân nhịn không được hưng phấn mà gầm nhẹ ra tiếng, tiểu Cố Dịch Huân lại trướng lớn hơn vài phần. Cố Dịch Huân thích ý hưởng thụ sự phục vụ của Lộ Diêu, miệng và tay cũng không nhàn rỗi, hoặc là hôn hôn hai má Lộ Diêu, hoặc là cắn cắn một chút bờ môi đỏ mọng, bàn tay to mang theo hơi lạnh trực tiếp theo vạt áo Lộ Diêu với vào trong, cảm thụ da thịt mềm nhẵn trên lưng cô.
Thật lâu sau…
“Đã tốt hơn chưa?” Lộ Diêu khóc không ra nước mắt! Không nên mềm lòng giúp anh chiếu cố như vậy, di chuyển đến cánh tay đều mỏi.
“Em lại cố gắng thêm một chút.” Cố Dịch Huân tà ác cười.
“…” Lộ Diêu ngậm miệng, không nói chuyện.
“Còn muốn bao lâu a?” Thanh âm mềm nhũn mang the