
ên.
Cố Dịch Huân nhìn cô gái nhỏ trong lòng hô hấp dần dần đều đều, khóe miệng vẫn mang theo ý cười đi vào giấc ngủ, anh buộc chặt cánh tay, chậm rãi nhắm hai mắt lại…
“Ân…” Lộ Diêu vừa cảm giác ngủ thẳng đến giữa trưa, hơi hơi giật mình tỉnh lại, nhịn không được rên rỉ ra tiếng, toàn thân đau nhức giống như bị xe nghiền thành từng mảnh rồi lần nữa lắp ráp lại, so với lần đầu tiên còn khổ sở hơn! “Dựa vào cái gì! Cố Dịch Huân anh là đại hỗn đản, đồ lưu manh!”
Tối hôm qua Cố Dịch Huân ép buộc cô đến khi trời tờ mờ sáng mới chịu buông cho cô đi ngủ. Hậu quả của một đêm chiến đấu kịch liệt là, Lộ Diêu bán thân bất toại sống không bằng chết, còn Cố Dịch Huân lại là vẻ mặt sảng khoái tràn đầy thỏa mãn! Đàn ông cùng phụ nữ thật chênh lệch a… Lộ Diêu cảm thán tạo hóa thần kỳ.
Cố Dịch Huân giống như đoán được Lộ Diêu lúc này sẽ tỉnh, tiếng chuông điện thoại đúng giờ vang lên.
“Tiểu trư lười, tỉnh?” Trong giọng nói của Cố Dịch Huân lộ vẻ thỏa mãn sau khi ăn uống no đủ.
“Không có!” Thân thể đau nhức làm cho Lộ Diêu rời giường so với bình thường càng nghiêm trọng (tức là bình thường đã khó rời giường), nghe thấy trong giọng nói của anh dù cố gắng mà vẫn không che được sung sướng lại tức giận, dựa vào cái gì anh được thỏa mãn lại muốn tôi chịu tội! Trong giọng nói tràn đầy mùi thuốc súng, khói thuốc súng tràn ngập.
Cố Dịch Huân nghe thanh âm Lộ Diêu vẫn ủ rũ như cũ cùng ngữ khí giận chó đánh mèo rõ ràng, lại càng thêm sung sướng, xem ra bồi dưỡng của chính mình tối hôm qua đã làm rất tốt!
“Dậy thì thu thập một chút đi, một lát nữa sẽ mang cơm đến cho em, buổi chiều cùng anh đi đón anh trai em.” Cố Dịch Huân ôn nhu dỗ.
“A, đúng nga! Thiếu chút nữa quên mất.” Lộ Diêu vỗ vỗ đầu, “Không cùng anh nói nữa, tạm biệt!”
Cố Dịch Huân nhìn điện thoại bị ngắt, lắc đầu nở nụ cười.
“Tống thư ký, hủy liên hoan giữa trưa, buổi chiều và buổi tối tôi có việc không ở đây, nếu có việc gấp gọi điện thoại cho tôi.” Cố Dịch Huân ấn nút gọi nội bộ phân phó cho thư ký.
“Vâng, Cố tổng, tôi đã biết.” Tống thư ký ôn nhu lại đoan trang cung kính trả lời.
“Diêu Diêu?” Cố Dịch Huân trở lại nhà, dạo qua một vòng không thấy Lộ Diêu, không khỏi nhíu mày, lên tiếng gọi.
Lúc này Lộ Diêu quấn khăn tắm quanh người đứng đối diện với gương mà than thở đến phát sầu, sắc mặt tiều tụy còn dễ che, trang điểm một chút và đeo thêm đồ trang sức trang nhã sẽ không nhìn ra; trên cánh tay, trên đùi và trên ngực những dấu hôn xanh tím cũng có thể che được, mặc xong quần áo là che khuất; mấu chốt là trên cổ có một dấu hôn đỏ tươi ái muội như đám cỏ nhỏ thì phải làm sao bây giờ? Ca ca nhìn thấy có thể hay không sẽ mắng chính mình? Nghe thấy tiếng Cố Dịch Huân đang gọi, Lộ Diêu mở cửa ra rồi đi ra bên ngoài.
Đôi mắt đen sâu của Cố Dịch Huân nhìn chằm chằm vào cả người Lộ Diêu chỉ vây bởi một cái khăn tắm, đi bước một đến gần đem Lộ Diêu ôm vào trong ngực, “Như thế nào? Tối hôm qua không làm em ăn no, lại đói bụng?” Cố Dịch Huân môi dán tại bên tai Lộ Diêu mà thổi khí, ngữ khí ngả ngớn đùa giỡn, khi nói chuyện cánh môi hé ra chạm vào bên tai Lộ Diêu, phun ra một cỗ khí nóng dẫn tới Lộ Diêu một trận run rẩy.
“Phi! Đồ lưu manh.” Lộ Diêu xoay người né tránh, hướng về phía Cố Dịch Huân liếc một cái xem thường, “Anh cởi quần áo ra là dã thú, mặc xong quần áo chính là mặt người dạ thú!” Lộ Diêu đối với Cố Dịch Huân đã ghi hận trong lòng, nhìn một thân tây trang phẳng phiu, tinh thần toả sáng nên căm giận bôi đen người đàn ông anh tuấn này.
“Ân? Không lớn không nhỏ, lại muốn anh thu phục em!” Cố Dịch Huân ngữ khí nguy hiểm, đem thân thể Lộ Diêu vòng vào trong người ở ngay cửa phòng tắm, sau đó liền kéo khăn tắm trên người cô xuống. Mắt nhìn lại muốn lau súng hỏa, một hồi đại chiến sắp tới.
Lộ Diêu hé ra khuôn mặt nhỏ nhắn nhìn Cố Dịch Huân mà khóc, lẩm bẩm oán giận, “Còn muốn? Anh xem trên người em, nơi này, nơi này, nơi này! Đều là tại anh! Ca ca nhìn thấy mà mắng em thì làm sao bây giờ?” Vừa nói vừa chỉ từng nơi cho Cố Dịch Huân xem, rất nhanh liền đem mọi phiền muộn từ lúc tỉnh dậy nói ra.
Sức quan sát của Cố Dịch Huân thuộc loại sâu sắc nào chứ? Sáng nay khi rời giường anh liền chú ý tới, làn da cô gái nhỏ nhạy cảm đặc biệt, nhẹ nhàng đụng một chút liền để lại một vết hồng hồng, huống chi tối hôm qua anh cơ hồ như bị mất lý trí nên động tác vô cùng kịch liệt. Nghe cô gái nhỏ dùng ngữ điệu mềm ngọt mà hờn dỗi oán giận, trong lòng Cố Dịch Huân dâng lên một trận áy náy, thật sự không phải anh cố ý, cô gái nhỏ thật sự quá ngon miệng, quá mê người, ngay từ lần đâu tiên được hưởng qua hương vị của cô, anh liền không khống chế được, anh… Thân bất do kỷ!
“Được rồi, không sao, lần sau anh nhất định sẽ chú ý thật kỹ thật tốt?” Cố Dịch Huân vuốt ve khuôn mặt nhỏ nhắn nhăn như cái bánh bao của Lộ Diêu mà cam đoan.
“Lần này thì sao?”
“…” Kỳ thật khi anh gọi điện cho Lộ Viễn đã đem chuyện hai người nói cho cậu ta biết, thật sự không cần phải lo lắng. Bất quá lời này anh cũng không thể nói cho Lộ Diêu, nếu nói cho cô gái nhỏ thì anh còn bị oán thêm.
“Oa, lão đại! Anh