Polaroid
Nguyện Thế Mưa Gió Để Đời Nàng Vô Ưu

Nguyện Thế Mưa Gió Để Đời Nàng Vô Ưu

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325164

Bình chọn: 9.5.00/10/516 lượt.

nào a?! Tiểu cô nương này là ai? Em gái? Nhưng không có nghe nói lão bản có anh chị em ruột thịt; tình nhân? Lão bản cũng không trọng nữ sắc a… trong lúc nhất thời trong lòng Trần ca có hàng vạn chữ suy đoán, nhịn không được quay đầu nhìn về phía hai người.

Cố Dịch Huân trực giác sâu sắc, cơ hồ ở ánh mắt vừa chạm đến hai người của Trần ca, ánh mắt anh sắc bén như dao liền bắn ra ngoài, một cánh tay duỗi ra đem Lộ Diêu kéo vào trong lòng ôm chặt. Từ ngày có cô gái nhỏ bên người, Lucifer bách chiến bách thắng từ trước tới giờ bắt đầu có nhược điểm, cho nên trừ bỏ vài người anh em thân thiết có thể sống chết vì nhau, anh không cho phép bất luận kẻ nào xem xét đến bí mật của anh, cho đối thủ biết nhược điểm thì trong tương lai một ngày nào đó chúng sẽ dùng cô đến áp chế anh! Điểm này anh và Lộ Viễn đều giống nhau? Nếu làm Diêu Diêu rơi vào hoàn cảnh nguy hiểm, cho dù khả năng này chỉ có một phần vạn, anh cũng muốn đem khả năng này hủy diệt!

Lộ Diêu bị Cố Dịch Huân thình lình dùng lực ôm vào trong ngực khiến cái mũi bị đâm vào ngực anh phát đau, túm vạt áo Cố Dịch Huân muốn giãy, lại bị Cố Dịch Huân đè lại đầu gắt gao giam ở trong ngực, lúc này ngay cả thở cũng khó khăn!

Trong nháy mắt, ánh mắt Trần ca bị ánh mắt nhìn lại của Cố Dịch Huân làm đóng đinh tại chỗ, con ngươi đen như mực so với màn đêm yên tĩnh này còn đáng sợ hơn vài phần, ánh mắt lợi hại lãnh liệt như lưỡi dao mạo hiểm toát ra hàn khí, làm toàn thân ông từ đông lạnh chuyển sang run rẩy. Ông giống như… Chạm vào điều cấm kỵ của lão bản! Nghĩ vậy, Trần ca suy nghĩ lợi hại hơn, nguyên lai lão bản vẫn là lãnh khốc khát máu như trong truyền thuyết, là thiên thần sát phạt quyết đoán!

“Đinh” thang máy mở ra, ôm ấp của Cố Dịch Huân thoáng buông lỏng một chút, nghiêng người ngăn trở Lộ Diêu đi ra thang máy, “Ngươi có thể đi xuống!” Thanh âm xơ xác tiêu điều lạnh như băng đối với Trần ca vẫn bất động tại một chỗ như trước, phân phó nói.

“Anh có bệnh a!” Lộ Diêu được buông ra, tham lam hít vào không khí mới mẻ, “Không phải chỉ là muốn đi xuống nhảy một điệu thôi sao, không cho thì không cho, anh như vậy là sao chứ? Thiếu chút nữa ôm chết em!” Lộ Diêu cáu kỉnh đánh vào ngực Cố Dịch Huân, căn bản là không chú ý tới hình ảnh lãnh khốc vừa rồi của anh.

“…” Cố Dịch Huân mặc kệ bị đánh, dù sao cũng không đến nơi đến chốn, để cô phát tiết đủ mới mở miệng, “Đi thôi, mọi người cũng sốt ruột chờ rồi.”

Cửa vừa mở ra, một cỗ sóng nhiệt cùng với âm nhạc nghênh diện đánh tới. Không khí trong phòng đã muốn thực high, Tề Hạo gào to cùng với Thiết Tây Á hợp rượu lại, Lâm Á Bá đứng ở bên quầy bar, nhìn một người phụ nữ xa lạ rất được đang chơi phi tiêu, hai người thỉnh thoảng nói chuyện với nhau, không khí vô cùng náo liệt. Đoạn Thụy khó thấy được có lúc anh không có súng ống yêu nhất để đùa nghịch, nhìn giống như đang nghiêm trang yên lặng bình phẩm rượu, kỳ thật là ngồi ở bên người Thiết Tây Á và Tề Hạo thỉnh thoảng phá hư một chút, vụng trộm đem rượu đổ vào ly của hai người đó.

Bởi vì động tác của Đoạn Thụy nhanh gọn lại không dấu vết, hơn phân nửa chai rượu bị rót ra mới bị phát hiện. Thời điểm Lộ Diêu vừa vào cửa, Thiết Tây Á và Tề Hạo hai người PK Đoạn Thụy chính là đang đánh đến khó phân biệt. Cố Dịch Huân lôi kéo Lộ Diêu đi vào hàng ghế, mọi người lúc này mới tạm dừng, hướng đến chỗ Cố Dịch Huân tụ lại xung quanh.

“Lão đại anh như thế nào bây giờ mới đến a! Liền cho hai người hai ly.” Bia và rượu pha trộn cùng nhau uống, sắc mặt Tề Hạo đã hồng nhuận, tinh thần phấn khởi.

“Tôi rất muốn đến sớm.” Cố Dịch Huân trả lời Tề Hạo, ánh mắt lại dừng lại bên người Lộ Diêu, Lộ Diêu có điểm ngượng ngùng cúi đầu, tò mò quá đi thôi!

Cố Dịch Huân cười cười, nâng tay từ trên quầy bar cầm lên một ly rượu, “Lần này đi Bắc Mỹ, mọi người đều vất vả! Đêm nay là đổi gió cho mọi người, hoan nghênh trở về.” Một tay ôm cả người Lộ Diêu, một tay nâng chén, đem rượu uống một hơi cạn sạch.

“Nha ~” một đám ma quỷ đều phấn khởi, tiếng hoan hô, tiếng cười nói, vỗ tay liên tiếp. Có thể là bởi vì ngọn đèn nhu hòa, không khí vừa vặn, mà giai nhân lại ở trong ngực, Cố Dịch Huân sẵng giọng ngũ quan đều nhu hòa không ít, thậm chí mang theo ý cười hoà thuận vui vẻ.

“Công thần lớn nhất lần này là Nhã Di, không có cô ấy làm cho Johny và Tim xảy ra nội chiến, chúng ta cũng không nhanh như vậy có thể đàm phán và dàn xếp, tiếp quản địa bàn Bắc Mỹ!” Tề Hạo khoát lên bả vai Nhã Di cười hớ hớ nói.

Lộ Diêu từ khe hở của cánh tay Cố Dịch Huân ló đầu ra nhìn về phía người mà Tề Hạo nói đến, một cô gái rất được, tuy rằng không phong tình gợi cảm đậm bằng Thiết Tây Á, nhưng cũng thanh thuần quyến rũ một phen phong tình. Thuộc hạ của Cố Dịch Huân đều là cực phẩm! Lộ Diêu ở trong lòng âm thầm cảm thán.

“Ân, đêm nay chơi tận hứng!” Cố Dịch Huân hướng Nhã Di gật đầu cười nói. Nhã Di nhìn thân ảnh cao lớn của Cố Dịch Huân mà kinh ngạc, thẳng đến khi Tề Hạo gọi cô đi qua mới hồi phục tinh thần.” Mặt Lộ Diêu nhăn thành cái bánh bao, bĩu môi ngồi ở trên sô pha chán đến chết, Cố Dịch Huân sợ cô chạy loạn, vòng ôm