Disneyland 1972 Love the old s
Nguyện Ước Trọn Đời

Nguyện Ước Trọn Đời

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325464

Bình chọn: 7.5.00/10/546 lượt.

đi một chút, giống như cô đang theo một chế độ ăn kiêng, cô nhìn cái gì cũng không muốn ăn, đêm lại thức khuya, gần như là sinh hoạt đảo lộn giữa ngày và đêm. Thế nhưng cô vẫn không hề tự ti, không phải người phụ nữ nào sinh ra vốn đã có vóc dáng đẹp. Hơn nữa vóc dáng có đẹp hay không còn phải phù hợp với tiêu chuẩn của mỗi người, có người gầy một chút thì đẹp, có người đầy đặn lại đáng yêu hơn. Cô thường tự an ủi bản thân, ngực to quá mặc áo phông cũng chả đẹp, vừa vặn như cô mặc quần áo có khi còn dễ nhìn hơn.

Hơn nữa, mỗi lần trên báo chí hay internet ca ngợi siêu mẫu nào có vóc dáng đẹp, cô không kìm được ý nghĩ, bắp đùi của cô ta toàn thịt là thịt nhé, mông cô ta là cả đống thịt nhé, không phủ nhận ngực cô ta cũng đầy thịt nhé. Không nhiều người có tỉ lệ cơ thể đẹp sẵn, có lẽ chỉ cần đối với người trong lòng, vóc dáng mình cân đối là được nhỉ.

Những người nhiều thịt kia, vào mùa hè mà ngắm, có khi lại có cảm giác buồn nôn đúng không?

Được rồi, chắc chắn những người nhiều thịt sẽ cực kỳ khinh bỉ cô mà.

Mỗi lần Bạch Nặc Ngôn đi vào Lâm Gia Cư, cô đều cảm thấy rất thích, nơi này khiến tâm trạng người ta cảm thấy dễ chịu, hơn nữa những người đến đây đều không phải loại vớ vẩn, thông thường đều là những người quyền quý được tôn kính. Chủ nhân đứng sau chỗ này là một lão nhân có địa vị cao, sau lưng ông có rất nhiều truyền thuyết vô cùng thần bí, ông chưa bao giờ lộ diện, chỉ được biết đó là một người không thể đắc tội, ngoài ra ông không để lại một dấu vết nào để mọi người tìm được.

Khi Bạch Nặc Ngôn tiến vào phòng bao đã được hẹn trước, cô đánh giá lại người đàn ông đã ngoài ngũ tuần đang ngồi gần đó, ông có tướng mạo ôn hòa, không phải quá xuất sắc, nhưng rất cân đối, không bụng phệ, bởi vậy trông ông rất nho nhã, khiến đối phương cảm thấy thoải mái.

Thế nhưng ông không trò chuyện nhiều với cô, sau khi chào hỏi vài câu, ông ngồi sang bên cạnh, nhìn cô con gái vừa thi tốt nghiệp trung học với khuôn mặt hưng phấn tha hồ ríu rít với cô.

Cô bé có diện mạo sáng sủa, mang theo huơng vị thanh xuân tinh khiết.

Bạch Nặc Ngôn đánh giá lại cô bé một lần nữa, cô bé này cũng không quá gầy, mặc dù trông rất giản dị, nhưng lại không có cảm giác yếu ớt.

Gương mặt cô bé rất trong sáng, khiến Bạch Nặc Ngôn không khỏi cảm thán, có phải cô đã già rồi, nên gặp gỡ loại nhóc con xấu xa này, đều khiến cô nhớ lại bản thân vào độ tuổi cô bé.

Mạnh Thể Phỉ cũng đang đánh giá Bạch Nặc Ngôn, đặc biệt là nhìn chằm chằm vào chiếc váy Bạch Nặc Ngôn đang mặc, khiến cô lộ ra xương quai xanh rất gợi cảm, cô bé này rất thích ngắm xương quai xanh người khác. Vì trong một truyện ngắn cô từng được đọc từng so sánh xương quai xanh của các cô gái với những chú bướm, nên cô bé thích được thưởng thức vẻ đẹp của chúng.

- Chị Bạch.

Mạnh Thể Phỉ ngọt ngào chào cô, sau đó rất tự nhiên ngồi bên cạnh Bạch Nặc Ngôn.

- Chị còn đẹp hơn trong ảnh nữa.

Thông thường mọi người cũng hay khen cô như vậy, Bạch Nặc Ngôn cười cười:

- Em đáng yêu quá.

Mạnh Thể Phỉ rất thích cách ăn mặc của Bạch Nặc Ngôn, giản dị, phóng khoáng, lại còn đẹp nữa. Hơn nữa Bạch Nặc Ngôn rất gày, da cô trắng nõn, hoàn toàn phù hợp với tiêu chuẩn mỹ nữ trong lòng cô bé, vì vậy, cô bé níu níu váy Bạch Nặc Ngôn:

- Chị Bạch đã có bạn trai chưa ạ?

Nếu đã quan tâm đến chuyện riêng tư của cô như vậy, Bạch Nặc Ngôn không ngại trêu chọc cô bé một chút:

- Có phải em yêu sớm không đấy?

Quả nhiên khi cô đưa ra vấn đề này, người đàn ông ngồi đối diện dựng lỗ tai lên nghe ngóng.

Mạnh Thể Phỉ mấp máy miệng, đôi mày bối rối.

- Không được giấu chị đâu đấy.

Cuối cùng, Mạnh Thể Phỉ đành nhìn Bạch Nặc Ngôn:

- Đương nhiên em không có, người yêu trong lòng em chính là anh trai em, em chưa từng thấy ai đạt được tiêu chuẩn của anh trai em cả.

Thì ra cô bé đã đem anh trai trở thành tiêu chuẩn tìm kiếm bạn trai, điều đó sẽ gieo tai họa cho biết bao đồng bào nam đây.

Bạch Nặc Ngôn lắc đầu:

- Tình cảm của hai anh em hình như rất tốt nhỉ?

- Đương nhiên. – Mạnh Thể Phỉ thích thú. – Anh trai em vẫn độc thân đấy.

Cô cười vang, không biết cô nhóc này có ý định gì đây.

Đây không phải tiết mục “Không yêu đừng gõ cửa” đấy chứ.

Thấy Bạch Nặc Ngôn không trả lời, Mạnh Thể Phỉ kéo kéo tay Bạch Nặc Ngôn:

- Chị Bạch Nặc Ngôn cũng vẫn độc thân đúng không?

Cũng may người đàn ông đối diện không bằng lòng:

- Thể Phỉ.

Mạnh Thể Phỉ ấm ức buông tay Bạch Nặc Ngôn, bĩu môi với cha cô:

- Có sao đâu cha.

Ông lắc đầu, nhìn Bạch Nặc Ngôn:

- Cháu đừng chấp nó nhé, tính tình con bé vốn như vậy.

Bạch Nặc Ngôn cũng chỉ cười, cô cũng không định để ý:

- Khi nào em sẽ thi.

- Một tháng nữa chị ạ. - Mạnh Thể Phỉ không thích thi cử lắm. - Mỗi lần thi tốt nghiệp trung học, khẳng định sẽ giảm thọ luôn.

- Sao em lại thấy vậy?

- Mỗi lần cười sẽ trẻ ra 10 tuổi, thi tốt nghiệp thì ai mà cười nổi, nên chắc chắn sẽ bị giảm thọ.

Cô rất thích tính tình cô bé:

- Khi thi, em cứ tưởng tượng, chi cần qua cửa cuộc thi tốt nghiệp này xong, em sẽ được hoàn toàn giải phóng, vậy là tốt rồi.

Cha Mạnh Thể Phỉ có việc nên dặn