Nhà Có Sư Tử Hà Đông

Nhà Có Sư Tử Hà Đông

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324211

Bình chọn: 10.00/10/421 lượt.

tay!” Gân xanh trên trán Tông Chính lộ hết ra, Lâm Miểu Miểu thả tay Tông Chính, lùi sau mấy bước, Tông Chính xanh mặt chống đỡ thân thể từ trên giường, quay đầu lại trừng Lâm Miểu Miểu mắt lộ ra sự hung ác.

Lâm Miểu Miểu không mảy may để ý đi đến cửa, mở rộng cửa phòng: “Mời anh ra ngoài!”

Bên môi Tông Chính cười khẩy, vén tay áo sơ mi đến khuỷu tay, anh luyện quyền anh hai năm, đợi chính là ngày này. Với thân thủ Lâm Miểu Miểu từng bày ra, xác suất cô luyện Taekwondo lớn nhất, Taekwondo rất chú trọng đòn chân, tự nhiên mất đi sức chiến đấu phần trên cơ thể, võ sư riêng Tông Chính mời về là một tuyển thủ quyền anh chuyên nghiệp đã nghỉ thi đấu, mục đích luyện quyền anh là để khắc chế Taekwondo của Lâm Miểu Miểu, chỉ cần bị anh áp sát, lực uy hiếp của Lâm Miểu Miểu có thể dư lại bao nhiêu?

Có điều trên lý luận là như thế……

Nhưng trên thực tế……

Trong lần đầu vật lộn, Tông Chính lại lần nữa bị Lâm Miểu Miểu đè trên mặt đất tuyên bố kết thúc.

Lâm Miểu Miểu hết sức bình tĩnh thoải mái buông Tông Chính ra, sắc mặt Tông Chính đã giống như băng tuyết ngàn năm, kỳ thực Lâm Miểu Miểu cũng không có biểu hiện ung dung như vậy, áp sát đọ sức cô mất rất nhiều sức lực, mới khống chế được Tông Chính, sức mạnh của đàn ông so với phụ nữ trời sinh có ưu thế hơn, Tông Chính ở phương diện này đặc biệt nổi trội, đá chọi với đá, Lâm Miểu Miểu thúc ngựa cũng không theo kịp sức lực của Tông Chính, chỉ có thể dùng kĩ xảo chế trụ anh, đồng thời còn phải chú ý không thể làm anh bị thương.

“Bây giờ có thể đi được chưa?” Lâm Miểu Miểu mặc dù khoanh tay bó gối(1), nhưng Tông Chính đồng dạng cũng không thả nắm đấm, Lâm Miểu Miểu trong lòng biết rõ, giọng điệu so với trước khiêm nhường hơn vài phần.

Tông Chính mặt âm trầm, rời khỏi phòng Lâm Miểu Miểu, đến cửa phòng ngủ của mình, anh một cước “rầm rập”, ra sức đá văng cánh cửa.

Vào phòng ngủ, sắc mặt Tông Chính càng khó coi! Anh đi vào phòng tắm dội nước lạnh, lửa giận tràn ngập cuối cùng cũng hạ xuống, anh lau giọt nước trên mái tóc, vẻ mặt ảm đạm như nước, tới cùng vẫn là không cam lòng, anh lau tóc đi ra phòng ngủ, đèn trong phòng Lâm Miểu Miểu đã tắt, trong lòng anh chợt nảy ra một ý.

Hơn mười phút sau, Tông Chính cuối cùng cũng tìm được chìa khóa dự phòng của phòng khách, anh tay chân nhẹ nhàng đi đến trước phòng Lâm Miểu Miểu, cách cánh cửa lắng nghe, trong phòng không có động tĩnh gì, Tông Chính cười lạnh trở lại phòng mình, lại đợi nửa tiếng đồng hồ anh mới đi đánh úp, hai lần trước đều là bất ngờ, anh không tin, một người đàn ông to lớn như anh còn không chế ngự được một xú nha đầu?

Nửa giờ sau, Tông Chính tinh thần phấn chấn đi đến cửa phòng Lâm Miểu Miểu, cắm chìa khóa vào trong ổ khóa nhẹ nhàng xoay, sau đó không một tiếng động đẩy cửa phòng. Trong phòng một mảnh đen kịt, yên tĩnh im ắng. Tông Chính đứng ở cửa nghe ngóng một hồi, xác nhận Lâm Miểu Miểu đã ngủ, liền nhẹ chân nhẹ tay đi vào trong.

Tông Chính dựa vào trí nhớ lúc trước, đi đến bên giường, hai cái đã đem áo choàng tắm trên người mình cởi ra, lên giường vén chăn, thò tay tìm kiếm Lâm Miểu Miểu, sờ đến phía sau cơ thể Lâm Miểu Miểu, khóe môi Tông Chính trong bóng đêm hiện ra nụ cười lạnh, xoay người ngồi trên đùi Lâm Miểu Miểu, lại đem hai tay của cô chặt chẽ trói buộc trên đỉnh đầu, tay còn lại vén váy ngủ của Lâm Miểu Miểu lên, trên da thịt nhẵn bóng của cô đi lên vuốt ve.

Trong bóng tối, môi Tông Chính dọc theo xương quai xanh của Lâm Miểu Miểu một đường hôn đến ngực, lần kéo cổ áo ngủ xuống nắm lấy bộ ngực mềm mại của Lâm Miểu Miểu, trong lòng Tông Chính dâng lên từng đợt khoái cảm, anh dùng lực xoa nắn hai bên, máu toàn thân cuộn trào mãnh liệt, thấy Lâm Miểu Miểu còn chưa tỉnh, Tông Chính ác ý nhét quả anh đào vào giữa hàm răng, thỏa thích cắn mút.

Lâm Miểu Miểu đang ngủ mơ mơ màng màng, mơ hồ cảm thấy một bàn tay to nóng rực không ngừng vuốt ve trên thân thể cô, ngực truyền đến từng cơn ngứa ngáy, cô vô thức ngâm khẽ một tiếng, theo bản năng từ chối, muốn tách khỏi cái tay đang xoa nắn giữa hai chân cô, nhưng phát hiện cả người giống như bị kìm sắt trói buộc.

Bảy tám phút sau……

“Thịch——“

Tông Chính kêu lên một tiếng đau đớn, tức giận dâng lên: “Lâm Miểu Miểu, cô bị thần kinh hả!”

Lâm Miểu Miểu vội vàng kéo chăn qua, che khuất cảnh xuân, phẫn nộ nhìn thủ phạm đang ngồi dưới đất.

Tông Chính rất nhanh từ dưới giường đứng dậy, khuôn mặt u ám, dữ tợn cùng Lâm Miểu Miểu nhìn nhau.

Lâm Miểu Miểu hít sâu hai lần, áp chế cơn giận: “Cút ra ngoài!”

Trong con mắt đen của Tông Chính dấy lên giận giữ không thể ngăn chặn, cực kỳ giống một con sư tử bị chọc giận, Tông Chính cả giận hừ một tiếng, đâu chịu bỏ qua lúc này, anh xoay người lên giường, nghiến răng nghiến lợi bổ nhào về phía Lâm Miểu Miểu.

“Thịch——”

“Tôi làm! Lâm Miểu Miểu” Tông Chính tức giận cực điểm, lại lần nữa đứng lên từ dưới giường, lúc này anh thiếu chút nữa bị tức giận xông lên đầu bất tỉnh, cũng biết Lâm Miểu Miểu không dễ đối phó như vậy, sẽ không lần nữa vội vã mà lao tới.

Tông Chính đứng bên giường, rất giống một con dã thú hung


Polaroid