
anh thật sự luống cuống rồi”
Nhìn Phó Hoài Minh và Tô Nhược nắm tay rơi đi. Triệu Lẫm sững sờ tại chỗ,
cảm thấy có cái gì đó mình không biết, loại cảm giác này khiến anh ta
cảm thấy rất gay gò.
Lập tức lấy điện thoại ra gọi, hỏi qua một lần về chuyện của Tô Nhược và Phó Hoài Minh.
Đối phương lập tức nở nụ cười: “Cái này không tra ta cũng biết. Phó Hoài
Minh là con trai của vợ trước. Lúc đó vợ trước bỏ nhà bỏ con ra đi mọi
người ai cũng biết”
Diệp Thiên Tuyết ngồi ở trong góc, nhìn Diệp
Hân Thành mang theo Liễu Đan Văn đi mời rượi mọi người, cảm thấy trong
lòng thật là mệt mỏi.
Có lúc, cô thật sự muốn đem sự tình của
Liễu Đan Văn tiết lộ ra ngoài, rồi lại sợ Diệp Hân Thành lạnh nhạt với
mình. Cô không có quên, Diệp Hân Thành từ đầu tới cuối lựa chọn bao che.
Quan trong nhất là đứa bé của dì nhỏ. Cuối cùng cô không dám xuống tay, sợ
bởi vì mình mà bé con không có cơ hội tới thế giới này.
Nghĩ đến dì nhỏ, cô chợt tỉnh táo, cầm điện thoại gọi cho dì nhỏ
Bắt điện thoại là cô giúp việc của dì Phỉ Dung, nói là dì nhỏ đi bệnh viện kiểm tra, chuẩn bị sắp đến tháng sinh rồi: “Phu nhân nói sắp sinh rồi,
nghe điện thoại không tốt, sợ có phóng xạ”
Diệp Thiên Tuyết hỏi Phỉ Dung: “Dượng đâu cô?”
“Ông chủ và Phu nhân cùng đi bệnh viện rồi” Diệp Thiên Tuyết lại nói đôi câu, mới cúp điện thoại.
Trước khi hôn lễ kết thúc, Diệp Hân Thành nảy ra ý tưởng, muốn bốn người một nhà cùng nhau lên sân khấu cám ơn mọi người.
Liễu Đan Văn vừa nói xong, Liễu Phỉ Phỉ liền cướp lời mở miệng: “Mẹ nói
dúng, chúng ta phải sớm quen thân phận mới của mình. Cho nên, ba, con
nên sớm gọi người là ba, người có ngại không?”
Diệp Hân Thành mặt mày tươi cười, theo bản năng nhớ tới cuộc sống trước đây của mẹ con
Liễu Đan VĂn, trong lòng không khỏi chua xót, nhưng trên mặt lại lô ra
khuôn mặt tươi cười: “Dĩ nhiên không ngại. Sau này, con cũng là con gái
ta”
Đồng thời sắc mắt của hai mẹ con Liễu Đan Văn rất là hả hê.
“Chị thì sao” Liễu Phỉ Phỉ chuyển sang Diệp Thiên Tuyết: “Cũng nên, Hiện tại nên gọi một tiếng ba mẹ”
Diệp Thiên Tuyết ngẩng đầu nhìn cô ta, bên môi hơi cười mang theo chút kinh thường, nhưng trong mắt lại lạnh lẽo như băng.
Ở chỗ này kêu người đàn bà kia là mẹ, đón nhận cô ta, sau này thì Liễu
Đan Văn có lý mà danh chính ngôn thuận nhúng tay vào chuyện của mình,
càng không cần phải nói, mình căn bản không muốn gọi.
Hướng về phía Liễu Phỉ Phỉ, lộ ra khuông mặt tươi cười, Diệp Thiên Tuyết từ từ nói: “Xin lỗi, Tôi không giống cô”
Không cho Liễu Phỉ Phỉ có cơ hội nói, cô nhẹ nhàng nói: “có lẽ con và dì Liễu còn không có thân quen, có lẽ cần chút thời gian., con……” Dừng một
chút, đôi mắt cô liền ửng đỏ, đột nhiên rơi lệ: “ba con không cố ý, chỉ
là, thật sự là……….”
Diệp Hân Thành thấy cô khóc, đau lòng, công
thêm ông cũng không có tính toán bắt Diêp Thiên Tuyết phải gọi Liễu Đan
Văn là mẹ, lập tức nói: “Không sao, không phải là chuyện gì lớn lắm”
Sắc mặt Liễu Đan Văn nhất thời liền trở nên rất là khó coi.
Liễu Phỉ Phỉ bị Diệp Hân Thành ngăn lại như vậy, trong lòng cực kỳ không
vui, nhìn nét mặt Diệp Thiên Tuyết không có chút thiện cảm gì. Chỉ là,
Diệp Hân Thành hình như phát hiện ra điều gì, căn bản cũng không cho cô
mở miệng ra nói. Nhanh chóng kết thúc buổi lễ, khách cũng bắt đầu ra về.
Từ trên sân khấu đi xuống, Liễu Phỉ Phỉ nói với Diệp Thiên Tuyết: “Chị,
chị không thích em và mẹ sao? Tại sao lại bài xích em như vậy?”
Diệp Thiên Tuyết nhàn nhạt nhìn qua cô ta, nhìn Diệp Hân Thành, bình tĩnh
nói: “Ba, ba biết. Mẹ mới mất có một thời gian, con không cách nào quên
mẹ, đi gọi người phụ nữ khác là mẹ”
Sau đó, cô khinh thường nhìn
Liễu Phỉ Phỉ: “Về phần cô, đừng quên cách đây không lâu, cô vừa mới cướp bạn trai của tôi, cho nên, đừng gọi tôi là chị, tôi không muốn người
khác nghĩ đến việc chung một chồng”
Nói xong, cô xoay người rời đi, bỏ lại Diệp Hân Thành đang kinh ngạc, đi tới hỏi cô chuyện cướp bạn trai là sao.
Buổi tối khoảng mười giờ Diệp Hân Thành gọi Tiểu Tuyết đến thư phòng của
mình. Vốn cho rằng ông sẽ ngủ sớm cùng Liễu Đan Văn, khiến Tiểu Tuyết có chút kinh ngạc.
Nhìn con gái mình đẩy cửa đi vào, ông dịu dàng nói: “17 tháng 2 là sinh nhật con, con muốn ba tổ chức gì cho con không?”
Diệp Thiên Tuyết lập tức cự tuyệt: “Cũng không phải là quan trọng gì, không
cần phiền phức như vậy. Con đi chơi cùng các bạn là được à ba”
Diệp Hân Thành nghe vậy, chần chừ trong chốc lát rồi gật đầu: “Cũng tốt, ba
vốn nghĩ tới muốn mượn cơ hội này, để Phỉ Phỉ và các bạn con gặp nhau
một chút, có được không? ”
Diệp Thiên Tuyết nghe vậy vừa đau lòng vừa tức giận, chợt nói to lên: “Bạn con là bạn của con, nó muốn kết bạn là chuyện của nó, biết bạn con làm gì”
Lời vừa nói xong, kiến Diệp Hân Thành kinh ngạc nhìn cô.
Diệp Thiên Tuyết lúc này mới phát hiện mình nói sai, nhẹ cúi đầu nói: “Con
xin lỗi, con có chút cực đoan. Nhưng mà, Phỉ Phỉ ngày thường trong
trường cũng có rất nhiều bạn học, ba không phải lo lắng là nó sẽ cô đơn
đâu”
Diệp Hân Thành có chút lúng túng gật đẩu một cái. Lại nói
mấy