Duck hunt
Nhật Ký Trưởng Thành Của Tiểu Bối

Nhật Ký Trưởng Thành Của Tiểu Bối

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 329801

Bình chọn: 9.00/10/980 lượt.

nghĩ về bữa tối ngọt ngào lúc nãy, thảo nào nhiều người lại thích bữa tối dưới ánh nến tới thế, như thể cả thế giới chỉ có thể nhìn thấy bạn và người bạn yêu, hạnh phúc xiết bao. Bên cạnh cô chợt phảng phất hương thơm Ấn Độ, giống như vũ điệu thướt tha của một cô thiếu nữ vậy, thúc giục con người ta thấy nhớ nhung. Đôi tay người nào đó duỗi ra, cất laptop đặt trên giường đi, vừa tắm xong nên trên người Sa Nghị chỉ quấn một cái khăn tắm ở hạ thân.

“Bối Bối, em bị choáng đầu hả?”

“Dạ? Vẫn ổn mà, có điều hơi nóng”

“Chốc nữa càng nóng hơn”

Anh dịu dàng, khẽ cúi đầu, hôn lên vùng da lộ ra trên cổ cô, hô hấp của anh dần trở nên nặng nề hơn, từ hôn biến thành mút, đầu lưỡi thỉnh thoảng lại vươn ra liếm lên phần da thịt trơn bóng. Đôi tay thon dài mân mê trên cơ thể Bối Bối, sau đó tự giác dò xét vào nơi dưới lớp quần áo mỏng manh kia, vuốt ve cơ bắp trơn láng, non nớt, rồi anh dùng sức ôm chặt lấy cơ thể cô, tách đôi chân cô vòng quanh hông anh, áp sát người cô vào người mình, hai cơ thể lập tức dính sát nhau không một kẽ hở, không khí xung quanh từ từ nóng lên.

Bối Bối bị anh hôn tới nỗi không thở nổi, đầu óc cô choáng váng, cô cảm thấy quanh người bốc lên hơi nóng, dần dần trong cơ thể nổi lên từng đợt khô nóng. Cô không tự chủ giãy dụa, muốn thoát khỏi cảm giác khô nóng kia, nhưng cô phát hiện có vật đang chạm vào bắp đùi mình, vật ấy không ngừng căng trướng, người cô càng khô càng nóng hơn.

Buông tha cho đôi môi sưng tấy của cô, anh thuận tiện hôn xuống cần cổ mềm mại của cô, đôi tay không ngừng cởi quần áo Bối Bối. Một tay cởi đồ, một tay vẫn ôm chặt bảo bối trong lòng, rồi anh tùy tiện tháo chiếc khăn tắm ở hạ thân mình ra. Ngón tay anh mò tới nơi mê người của cô, đâm một ngón tay vào nơi đó, thăm dò nơi ướt át ấy.

“Đừng…a….a” Bị anh hôn nên cô chỉ có thể bật ra vài tiếng rên rỉ

Anh đeo bao vào, tuy rất muốn có một đứa trẻ đáng yêu giống Bối Bối, nhưng anh không muốn bé cưng của anh còn trẻ mà đã phải chịu nỗi đau đớn vì sinh đẻ. Anh đưa vật to lớn của mình tới sát nơi thần bí của cô, chà xát nơi cửa vào đôi cái.

“Bé con, cho anh được không?”

Bối Bối bị anh trêu chọc tới nỗi mơ hồ, chỉ biết tùy tiện gật cái đầu nhỏ

Người nào đó dùng sức động thân, mạnh mẽ vọt vào…..Cơ thể bị xé rách, đau đớn khiến Bối Bối thét lên…

“A…” Người đàn ông vừa chợt dùng sức vọt vào càng hôn cô sâu hơn, anh cắn nuốt từng tiếng rên của cô, dùng tay khẽ lau đi giọt nước long lanh nơi khóe mắt cô, cơ thể đang tiến công dũng mãnh của anh tạm ngừng lại, cảm giác ấm áp, ẩm ướt bao quanh anh, anh cố nén sự kích động muốn điên cuồng tấn công, cố nén cơ thể đang kêu gào của mình.

“Đau, Nghị Nghị” Sự đau buốt vì bị xé rách khiến nước mắt không ngừng rơi từ đôi mắt to tròn của cô

Sa Nghị dang tay ôm chặt lấy cơ thể bất an của bé yêu, sự kích thích này khiến anh không chịu nổi, khoái cảm khi được ma sát khiến anh sắp phát điên, anh có thể kìm nén động tác của mình nhưng lại không đè nén được nơi đó của mình căng trướng, anh không ngừng vừa an ủi vừa hôn bé con…

Bối Bối cảm nhận được sự kiềm chế của Sa Nghị, vật to lớn của anh lại còn không ngừng cương cứng lên trong cơ thể cô, nhưng nỗi đau lúc nãy không còn sâu sắc nữa, từ từ cô đã có cảm giác.

Cô không an phận, vặn vẹo người, sự cọ xát qua lại mang tới cho Bối Bối sự xoa dịu cùng với cảm giác thoải mái khó hiểu, có điều cô năm lần bảy lượt trêu chọc người đàn ông đang ở cuối giới hạn nhẫn nhịn. Anh bắt đầu thử ra vào một cái, sự giao hợp thân mật tới vậy, nỗi khoan khoái khiến anh không nhịn được ôm lấy bé con, để cô càng sát vào anh, lại không ngừng tăng tốc, xâm nhập càng sâu vào trong cơ thể người yêu.

Cuối cùng, Bối Bối đã thuộc về anh. **Sinh nhật Bối Bối đổi sang tháng 3 các bạn nhé.(Tới chương này tác giả mới thông báo đổi, vì thế kỳ nghỉ mát ở Maldives cũng đổi sang thành đi vào tháng 3)

Ngượng ngùng. Đêm qua điên cuồng giằng co rất lâu, Bối Bối đã mê man rồi nhưng người nào đó vẫn chưa buông tha cho cô.

Bối Bối chịu không nổi, một lần, hai lần đã đủ tiêu hao hết sức lực của cô rồi, vậy mà họ lại liên tục làm nhiều lần, người cô mềm nhũn, đành tùy anh định đoạt.

Xế chiều hôm sau, hai người mới ngáp dài, tỉnh lại.

“Nghị Nghị, Nghị Nghị!” vừa dụi mắt, vừa mô hồ gọi

“Ừ?”

“Em đói…đói lắm….đói lắm ý” Cảm giác như có người bế mình lên, Bối Bối liền dựa vào lồng ngực người ấy.

Thấy trên cơ thể vốn trắng nõn nà không tì vết của bé con giờ khắp nơi toàn các vệt xanh xanh tím tím, các dấu hôn thì càng đếm không xuể, Sa Nghị thầm tự hào vừa đau lòng, lại vừa thỏa mãn…Anh thấy bản thân mình quá thô lỗ, nhưng có thế mới có thể đóng dấu và lưu lại mùi vị của mình trên cơ thể bé con được.

“Bé con, em có khó chịu chỗ nào không?”

Cô vòng tay qua cổ Sa Nghị, “Nơi đó hơi đau, khó chịu”

“Ở đâu nữa?”

“Cả người mềm nhũn, mệt quá đi, đều tại anh…”

“Trách anh, trách anh, đi ngâm mình là tốt lên thôi” Anh ôm Bối Bối vào phòng tắm, đợi mấy phút để nước nóng xả đầy bồn, sau đó mới chậm rãi đặt bảo bối vào. Thấy Bối Bối đã thả lỏng không cau mày nữa, Sa Nghị mới yên tâm quay lại