Nhất Thế Triêu Hoa

Nhất Thế Triêu Hoa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323280

Bình chọn: 9.00/10/328 lượt.

a dời tầm mắt về phía này, mang theo nụ cười nhợt nhạt, khẽ chậm rãi nói: “Là thật.”, vừa dứt lời cả người nàng liền bị Sa La ôm chặt vào trong ngực. Gương mặt Liễu Triêu Hoa dán vào lồng ngực rắn chắc của hắn, bên tai nàng là nhịp tim đập nhanh hơn so với bình thường gấp mấy lần của Sa La.

Khóe miệng Sa La nhếch lên một nụ cười, hắn nhìn Liễu Triêu Dương lúc này vẫn đang ngu ngơ một cái rồi nói: “Khí hồn phách của người nam nhân đi cùng ngươi trong vòng ba ngày sẽ tụ lại.”, dứt lời liền hóa thành một đạo kim quang trong phút chốc đã biến mất trước mắt Liễu Triêu Dương.

Sa La ôm Liễu Triêu Hoa nhoáng một cái liền trở lại gian phòng mà hai người vừa mới rời đi lúc nãy. Sắc trời hơi u ám càng làm nổi bật đôi mắt sáng ngời của Sa La, đáy mắt hắn tựa như có hai đốm lửa nhỏ đang bùng cháy, nóng bỏng bức người.

Liễu Triêu Hoa đang đắm chìm trong ánh mắt hắn còn chưa kịp hoàn hồn thì cả người đã bị Sa La tung lên cao, nàng nghe thấy hắn không nén nổi kích động mà gọi tên mình.

“Triêu Hoa, Triêu Hoa!”, Sa La tung Liễu Triêu Hoa lên cao rồi vững vàng đón lấy nàng, rồi lại tiếp tục tung lên, nhiều lần như vậy cũng không thể phát tiết hết niềm vui mừng đang căng tràn trong lòng hắn!

Thân thể mềm mại của Liễu Triêu Hoa lại rơi vào lòng hắn một lần nữa, Sa La cảm thấy một hương thơm nhẹ nhàng xông vào mũi, liền trực tiếp ôm nàng ngã lên giường. Liễu Triêu Hoa bị tung lên rơi xuống nhiều lần nên đầu óc hoàn toàn choáng váng, đợi đến lúc hơi trấn tĩnh lại thì Sa La đã áp lên người nàng từ khi nào. Thân thể to lớn thon dài của hắn đè lên khiến nàng không thở được, Liễu Triêu Hoa đỏ mặt nhìn hắn, hai tay nàng ấn lên bờ vai hắn, muốn đẩy hắn ra một chút.

Sa La trực tiếp bắt lấy hai tay Liễu Triêu Hoa rồi kéo cao lên quá đỉnh đầu nàng, trong đôi mắt sâu thẳm của hắn đầy tràn vui mừng và kích động, đôi môi hắn vội vàng tìm đến. Sau một hồi triền miên hôn sâu, Sa La mới hơi chống thân mình lên, vừa khàn giọng gọi tên Liễu Triêu Hoa vừa tỏ vẻ khẩn thiết nói: “Triêu Hoa, Triêu Hoa, mau lặp lại lời nói lúc nãy một lần nữa!”.

Liễu Triêu Hoa đầu tiên là bị tung hứng đến đầu váng mắt hoa, tiếp theo lại bị hôn đến mức thiếu chút nữa đứt hơi, ngay cả đầu lưỡi cũng tê dại không duỗi thẳng ra được, còn nói gì đến chuyện trả lời hắn. Cho nên nàng rất dứt khoát khinh thường liếc hắn hai cái, sau đó quay đầu sang một bên mà thở dốc.

Sa La cố chấp không chịu bỏ qua, liền nhướn người dán sát vào bên tai Liễu Triêu Hoa, hơi thở nóng bỏng phả thẳng vào hốc tai nàng, khiến cả người nàng run lên.

“Triêu Hoa, Triêu Hoa! Nói lại lần nữa đi!”, từng tiếng gọi mãnh liệt mang theo tình ý nồng nàn, từng chút một đánh vào lòng Liễu Triêu Hoa khiến cho trái tim của nàng theo tiếng gọi của hắn mà từng trận từng trận phát run. Cảm giác ngượng ngùng quấy phá trong nội tâm Liễu Triêu Hoa khiến nàng cố tình không muốn làm theo ý hắn, ngược lại còn tỏ ra bình thản nhìn hắn một cái: “Ta không lặp lại lần nữa thì chàng sẽ quên mất sao?”.

Sa La liền quả quyết trả lời: “Đương nhiên là sẽ không.”.

“Nếu như đã không quên thì ta lặp lại có ích gì?”.

Sa La: “…”.

Sa La buồn bực nhíu mày, trong đôi mắt sâu thẳm lộ rõ vẻ bất mãn, giống như là sư tử bị chọc giận, hắn thoáng cái nhào lên người Liễu Triêu Hoa mà thỏa thích giở trò cắn mút lung tung. Liễu Triêu Hoa cảm thấy một chút tỉnh táo trong đầu mình cũng bị hắn trêu chọc đến mức tan biến không còn lại gì, nàng chỉ có thể yêu kiều thở dốc liên tục .

Sa La bỗng nhiên nhỏm người dậy, cảm thấy hơi thở nóng bỏng của hắn rời đi, Liễu Triêu Hoa hơi hé mở mắt mê mang nhìn lại, tỏ vẻ bất mãn gọi một tiếng: “Sa La?”.

Sa La mím môi, tầm mắt gắt gao khóa chặt trên người nàng, hắn từ từ cởi bỏ áo bào của mình, sau đó vừa nghe thấy Liễu Triêu Hoa gọi một tiếng trái tim liền run lên, y phục còn lại thoáng cái hóa thành mảnh vải vụn trong tay hắn, rồi bị vứt thẳng xuống dưới giường.

Liễu Triêu Hoa nhìn hắn mà khẽ đờ đẫn, thân thể trần trụi của Sa La vừa thon dài vừa cường tráng, da thịt và đường cong cơ bắp đẹp đến cực hạn, mỗi tấc trên người hắn đều có tỉ lệ thích hợp đến mức thần tiên cũng phải ghen tỵ một phen, mà nàng lại càng không khỏi chìm đắm trong vẻ đẹp nam tính của hắn.

Con ngươi Sa La hơi co lại, hai tay hắn chậm rãi vuốt ve đôi chân thon dài trơn bóng của nàng rồi từ từ tách ra, bông hoa bí ẩn liền bày ra trước mắt hắn. Nơi đó tựa như đóa hoa ửng lên màu hồng nhạt cùng nhụy hoa nhỏ hơi ló ra, vẻ đẹp mềm mại âm tính như vậy làm cho Sa La gần như lập tức mất đi lý trí.

Nơi tư mật tiếp xúc với không khí lành lạnh khiến cho hai gò má Liễu Triêu Hoa lập tức đỏ bừng, nàng nhắm hai mắt lại, thấp giọng mắng: “Khốn kiếp.”.

Sa La nhìn bộ dáng của nàng mà cười nhẹ một tiếng, bàn tay hắn bắt đầu vuốt ve bông hoa bí ẩn kia, chỉ mềm nhẹ xoa nắn trong chốc lát, thủy triều trong suốt óng ánh mang theo mùi hương nhè nhẹ liền trào ra, thấm ướt ngón tay của hắn.

Cảm giác được thân thể mình run lên dưới bàn tay của hắn, Liễu Triêu Hoa run rẩy gọi một tiếng, giống như là sắp khóc lên: “Sa La.”.

Sa La dịu dàng đáp lời, dùn


The Soda Pop