
biết là bản thân đã đi nhầm, trong cái rủi có cái may, từ ngày đó cô kết giao được với Tiêu Tông, hiểu rõ được người đàn ông
cao lớn mạnh mẽ này.
Tiêu Tông có cơ thể rất đẹp, giống anh trai ở chỗ ngũ quan thâm thúy, điểm khác biết chính là, anh so với anh trai
của cô dịu dàng hơn nhiều, anh thích cười, như ánh mặt trời, mỗi lần cô
gặp khó khăn thì giống như thiên sứ đi đến, ngày hôm nay cũng vậy. Nói
thật ra, cô đối với anh thật sự có cảm tình, bất quá là cô không thể
biểu hiện ra, bởi vì Phác Tuệ thích anh.
Phác Tuệ là một cô gái
giàu có, là con cưng của chủ tòa soạn nhật báo Hàn quốc đại đông, trong
nhà ngoài kinh doanh tiệc cưới (nguyên gốc là mai mối) còn có mấy cửa
hàng bách hóa nổi tiếng, so với cô đánh chết cũng không tiết lộ thân
phân thiên kim địa tiểu thư nhà họ Lãnh mà nói, Phác Tuệ sống rất tự do
thoải mái, không lo không nghĩ, trong mắt Phác Tuệ cô chính là cô gái bị đóng băng tài khoản ở cửa hàng bách hóa, Phác Tuệ không biết cô chính
là thiên kim tiểu thư của Lãnh thị một trong bốn tứ đại tài phiệt nổi
danh toàn thế giới. Anh cả của cô chính là Lãnh Thiên Dục tiếng tăm lừng lẫy, kẻ khác nghe danh Lãnh thị đã sợ tới vỡ mật chính là băng đảng
mafia "Ngài Thủ Phán"! Anh hai còn lại của cô chính là bác sĩ khoa não
nổi tiếng thế giới Lãnh Thiên Hi.
Không sai, Phác Tuệ và Tiêu
Tông giống nhau, đều xuất hiện khi cô gặp khó khăn, cô và anh hai cho
tới bây giờ cũng không muốn sống cùng với phe cánh của anh cả, trước đó, anh cả đã đóng băng kinh tế của cô một lần, mà lần này có thể thấy rõ
là tuyệt đối triệt để.
"Xem ra cô chuẩn bị rời khỏi Hồng Kông,
trên bản đồ lại tìm được một chỗ du ngoạn ở quốc gia nào rồi? Tiêu Tông
đúng là hiểu cô, mặc dù quen biết khoảng hai, ba năm cũng không dài lắm, nhìn cô túi lớn túi nhỏ vật dụng bên ngoài, anh chỉ ôn hòa mà cười,
hình như không chút kinh ngạc với hành động của cô.
Lãnh Tang
Thanh trong toàn bộ quá trình dùng cơm đều có chút thờ ơ, sau khi nghe
vậy than nhẹ một tiếng, vừa muốn nói ra quyết định của cô, thì nghe được có người kêu tên cô, thâm chí, trong giọng nói còn mang theo một chút
nghẹn nào...
___________________________
Hôm nay Phác
Tuệ ăn mặc rất tươi trẻ, cô vốn bằng tuổi với Lãnh Tang Thanh, phong
cách đơn giản váy trắng với sợi cao cấp nhưng thật ra lại vô cùng tinh
tế, trời sinh thông minh lanh lợi, đi đến đâu cũng đều là trung tâm, bất quá hiện tại đôi mắt to đang hồng hồng do khóc, sau khi nhìn thấy Lãnh
Tang Thanh thì giống như là một đứa trẻ bị oan.
"Làm sao vậy?"
Lãnh Tang Thanh ngược lại cảm thấy kì lạ, Phác Tuệ tuy nói là con gái
nhà giàu có, nhưng cho đến bây giờ đều có thể diễn xuất rất tốt, nhất là khiến cô chảy nước mắt oan ức, điều này so với lên trời còn khó hơn,
nhưng hôm nay...
Phác Tuệ khóc cả người dường như đẫm lệ, chắc
thực sự chịu oan ức rồi, hơn nữa người ngồi đối diện chính là người đàn
ông cô ngưỡng mộ trong lòng, khóc sướt mướt ngồi cạnh Lãnh Tang Thanh
giải thích tất cả.
Vốn Phác Tuệ vừa mới tham gia cuộc thi tranh
biếm họa có tên là "Một đêm của Đôrêmon", nội dung là phát huy sức tưởng tượng để vẽ ra hình ảnh mới của cho bộ phim Đôrêmon sắp ra. Phác Tuệ
luôn thích xem tranh châm biếm, càng thích vẽ tranh biếm họa, mấy năm
gần đây cũng từng ra vài cuốn sách, coi như có chút thành tựu, cô là
loại người luôn coi trọng danh dự trên phương diện này, nhưng không ngờ, lần này tham gia cuộc thi tranh biếm họa vậy mà không giành được giải
quán quân, đảo ngược như vậy cũng không có gì, Phác Tuệ cũng biết là
tham gia cuộc thi tất nhiên có thắng có thua, nhưng không ngờ sau cuộc
thi ông chủ lại chê bai các tác phẩm của Phác Tuệ, khiến cho cuốn sách
sắp xuất bản về tranh biếm họa của cô tràn ngập nguy cơ.
Với
sự kiêu hãnh của Phác Tuệ làm sao có thể chịu đựng giọng điệu đó. Muốn
tìm ông chủ tổ chức cuộc thi để nói lý lẽ lại đều bị cự tuyệt ngoài cửa, quan trọng hơn là, cô phát hiện tác phẩm giành giải nhất lần này, bất
luận dựa theo tình huống hay kỹ thuật đều kém xa so với cô, điều này làm cho cô càng thêm tức giận mà không có chỗ để bộc phát.
Liên quan đến cuộc thi tranh biếm họa "Một đêm của Đôrêmon” đúng là rất chấn
động, có lẽ người ngoài nghề không biết, nhưng Lãnh Tang Thanh biết rõ,
cô và Phác Tuệ giống nhau cũng đều thích đi đây đi đó, có điều cô chưa
từng thấy Phác Tuệ gay gắt như thế, cô không thể vẽ cho nên chỉ có thể
nhìn. Cuộc thi đấu này nghe nói lôi kéo được một nhà đầu tư lớn, mức độ
tuyên truyền cũng có thể nói là "Thanh thế to lớn", nghe nói người đoạt
giải quán quân chẳng những có thể có được một món tiền thưởng lớn, thậm
chí còn có thể trở thành bậc thầy của tranh châm biếm, nữa đời danh vọng có thể nói dễ như trở bàn tay.
Lãnh Tang Thanh sau khi nghe xong liếc mắt nhìn Tiêu Tông ngồi đối diện, Tiêu Tông lại cúi đầu cười, không nói gì.
"Phác Tuệ, thật ra chúng ta cũng không có thấy điều không thấy bài báo đưa
tin có gì liên quan, tác phẩm của cậu sẽ không chịu ảnh hưởng đâu."
"Ai nói không ảnh hưởng? Tớ vừa mới nhận được thông báo, cuốn sách sắp x