
đi một
vòng thế giới.
Sau một hồi la hét, trên sòng bạc những người khác đều gãi đầu.
"Thấy không? Ta là một đồng hoa, lại thắng, trả tiền, trả tiền, đừng làm chậm trễ thời gian!" Lãnh Tang Thanh reo hò, dáng vẻ giống như một thần bài
sắp xuất hiện.
Trước mặt cô là một đóng thẻ bạc giống như một ngọn núi nhỏ...
"Có lầm không, này, tiểu tử, ngươi có phải là lão thiên không? Đừng đùa
giỡn với bọn ta nha, coi chừng ngươi chịu không nổi!" Một tên nhà giàu
trong đó đập bàn tức giận, toàn bộ thẻ bạc của hắn đều thua trước tên
"tiểu tử" đẹp trai này.
Toàn bộ tinh thần của Lãnh Tang Thanh đều dùng để tính đóng thẻ bạc trên bàn rồi, cười đến mức muốn toét miệng,
phất tay nói, "Cái lão thiên này, chơi đùa bất quá chỉ là chơi đùa mà
thôi, sao phải có bộ dạng tức giận đó chứ?"
Trên tầng cao nhất của sòng bạc, có lắp đặt một phòng nghĩ xa hoa, mà cửa sổ sát đất
gần như đem toàn bộ cảnh đêm thành phố thu lại trong tầm mắt, trên chiếc ghế da màu đen, người đàn ông đang ngồi rất có khí thế, trong bộ âu
phục màu tây đen không che được khí chất anh tuấn hơn người của hắn, ẩn
sau chiếc áo sơ mi hơi sẫm màu là làn da màu đồng, mặc dù ánh mắt được
che khuất bởi kính râm, nhưng ngũ quan thâm thúy không khó nhận ra anh
tuyệt đối là người đầy quyền thế!
Màn hình phía trước mặt dừng
lại ở hình ảnh một người, nhìn kĩ thật giống Lãnh Tang Thanh, trên đầu
đội một chiếc mũ màu đen, quần áo trên người là âu phục loại nhỏ, so
sánh với dáng người mà anh đang tìm, có chút nhíu mày, nha đầu kia là
đang cải trang?
"Niếp tiên sinh, tên tiểu tử hình như đang đánh
bài kia, chúng tôi nghi ngờ 'hắn' có thể là thần bài." Người vệ sẽ nhẹ
giọng báo cáo.
Tầm mắt Niếp Ngân qua kính râm lạnh lùng nhìn hình ảnh trên màn hình, một lúc sau, khóe môi anh chậm rãi cong lên, "Người
mà các người cần phải quan sát không phải là cô ta, mà là người đàn ông
ngồi ở bàn bên kia, hắn mới chính là thần bài." Sau khi nói xong thì
đứng lên chỉ là dáng người to lớn có phần khiến cho người khác bị áp
lực, bàn tay anh vỗ lên vai người vệ sĩ, "Còn có, lần sau nhớ nhìn người kỹ lưỡng một chút! Cô ta là phụ nữ!"
Người vệ sĩ đột nhiên mở to hai mắt...
_______________________
Vận may của Lãnh Tang Thanh có xu hướng giảm xuống thành một góc vuông, sau khi thắng liên tục mấy ván, khi những đồng bạc trong tay tới một ngạch
nào đó thì bắt đầu xuống dốc.
Ảo não mà bắt đầu thanh toán những
đồng bạc, mệt mỏi mà nghĩ ngơi một bên trên sô pha, vừa mới chơi ở mức
dễ, mức độ khó ngày càng tăng, số tiền đánh cược cũng tăng theo, đòi hỏi phải cân nhắc kỹ càng, cô đã chuẩn vị đường rút lui cho bản thân, thí
nghiệm ghép não lâm sàn đúng là mong ước của cô, nhưng chỉ là suy nghĩ
của cô, người đầu tư làm sao có thể cho phép cô gặp thất bại? Ngộ nhỡ
thất bại thỉ phải làm sao? Cô cần phải chuẩn bị một món tiền rất lớn.
Cô trước kia cũng đánh bạc, loại tiền này đến rất nhanh, đồng thời cũng
rất mạo hiểm, không cẩn thận cô sẽ không đi đến được nơi này, cô vẫn
luôn cho rằng vận khí của bản thân rất tốt, không ngờ ngồi vào chỗ này
giống như bị trúng tà, thắng nhiều thu cũng nhiều, rất nhanh, món tiền
mà tên họ Niếp kia đưa cho cô sẽ nhanh chóng dùng hết...
Lãnh
Tang Thanh có cảm giác như kim châm vào lưng, vô thức mà nhìn xung
quanh, một đôi mắt lanh lợi quét qua mọi phía, cuối cùng rất nhanh rơi
vào một người đàn ông đứng cách đó không xa đang nhàn nhã uống sâm banh, cả người anh là âu phục màu đen, xem ra vóc dáng người này siêu tốt,
ngay cả động tác uống rượu cũng giống như hoàng tử rất tao nhã, tuy anh
mang kính râm, nhưng ngũ quan trên mặt nhìn qua rất tốt.
Cô vốn
đang ngẩn người, nhưng đại não rất nhanh hoạt động trở lại, từng hình
ảnh đều bị cô vứt bỏ, cuối cùng dừng lại ở hình ảnh mất tháng trước ở
sân bay! đôi mắt đột nhiên sáng lên, chạy đến như là gặp được vị cứu
tinh của đời mình.
Người đàn ông uống rượu kia dường như đang
nhìn nơi nào đó, lúc Lãnh Tang Thanh đi đến bên cạnh anh, theo hướng của anh mà nhìn qua, cách đó không xa đang trình diễn một màn đánh bài, cô
không nhìn kĩ người đang chơi bài là ai, khoát tay, cô cùng khí khái mà
vỗ vai người đàn ông.
Người đàn ông thiếu chút nữa là sặc rượu,
sau khi ho khan hai tiếng mới quay lại, cau mày nhìn Lãnh Tang Thanh vui sướng, môi cong lên, cuối cùng cũng chậm rãi mở ra, sau khi tháo kính
râm xuống, lộ vẻ kinh ngạc mà nhìn cô, "Tang Thanh?"
"May mà anh
còn nhớ tôi, nếu không tôi không còn chút mặt mũi nào nữa rồi." Cô liền
nở một nụ cười, nghiêng đầu nhìn kĩ gương mặt anh, không khỏi than nhẹ,
"Mới mấy tháng không gặp mà anh đã đẹp trai hơn rất nhiều, tôi phải công nhận trong lịch sử đánh bài anh là thần bài người đẹp trai nhất."
Anh chính là Dennis, thần bài tiếng tâm lừng lẫy, thâm tàng bất lộ, quá
trình quen biết anh giống như kịch bản trong phim điện ảnh, bởi vậy hai
người kết thành bạn hữu. ( liên quan đến Dennis xin mời đọc 'Dụ tình:
Lời mời của Boss thần bí).
Dennis buồn cười mà nhìn Lãnh Tang
Thanh từ trên xuống dưới, một lúc lâu sau mới không nhịn được mà n