
hết câu , Bách Cơ chụp vai bạn , hỏi :
- Mẫn Hào ! Hãy nói cho mình biết . Hiện giờ Phi Hân ra sao rồi ?
- Cậu yên tâm đi . Bây giờ cô ấy đã tạm ổn định , cơn sốt đã hạ . Nhưng
cô ấy vốn đã bị bệnh tim từ trước . Theo mình khám sơ sơ thì cô ấy bị
suy kiệt về tinh thần và không được bồi dưỡng cơ thể , nhất là cuộc sống luôn bị ức chế nên hiện nay bệnh tim lại tái phát rất nặng . Mình đã
tiêm cho cô ấy mũi thuốc khoẻ và an thần , hiện nay vẫn chưa tỉnh . Cô y tá đang thay đồ cho cô ấy . Có lẽ cô ấy phải nằm lại đây vài hôm để
theo dõi và chữa trị.
Lời nói của Mẫn Hào làm cho Bảo Quyên cảm
thấy vô cùng mừng rỡ . Phi Hân bị bệnh tim nặng ư ? Đúng là ông trời đã
giúp cho cô trả thù rồi . Nhất định Bảo Quyên này sẽ làm cho Phi Hân
chết về căn bệnh tim này mà không ai phát hiện được . Nhưng không . Tao
sẽ không để cho mày chết dễ dàng vầy đâu . Tao phải làm cho mày mất hết
tất cả trước khi chết , và chết trong đau đớn và nhục nhã.
- Bảo Quyên này ! Vậy cô làm ơn về nhà soạn giùm vài bộ đồ và những vật dụng cần thiết cho Phi Hân nhé.
Nhưng Bảo Quyên mải lo với những ý đồ của mình nên không nghe Bách Cơ nói gì . Bách Cơ lại gọi :
- Bảo Quyên !
- …
- Bảo Quyên !
Tiếng Bách Cơ gọi lớn làm cho Bảo Quyên giật mình và lúng túng :
- À ! Anh nói gì ạ ?
- Cô không sao chứ , Bảo Quyên ?
- À ờ … Không sao . Vì nghe nói Phi Hân bị bệnh tim làm em lo quá.
Bách Cơ thở dài :
- Thôi , cô về nhà lấy vài bộ đồ và ít đồ dùng cho Phi Hân . Có lẽ cô ấy sẽ ở lại đây vài hôm.
- Dạ , em đi ngay.
Bảo Quyên vừa khuất ở cửa thì cô y tá bước ra , nói với Mẫn Hào :
- Thưa bác sĩ , tôi đã thay đồ cho cô ấy rồi . Nhưng không hiểu sao trên
người cô ấy đầy những vết sưng và tím bầm . Toàn thân , chỗ nào cũng có.
Cả Bách Cơ và Mẫn Hào đều thản thốt :
- Hả ?
- Hả ?
Mẫn Hào tiếp :
- Để tôi vào xem thế nào.
Và Bách Cơ cũng lao theo bạn vào phòng cấp cứu.
Mọi người không khỏi bất nhẫn trước những vết bầm trên cánh tay , chân của
Phi Hân . Tự nhiên Bách Cơ có linh cảm rằng những vết thương này có liên quan tới anh . Và anh nhớ rất rõ rằng khi anh đến nhà gặp Phi Hân đang
mặc quần sọt và áo ngắn tay để lộ đôi tay và đôi chân thon dài trắng
nuốt . Khi về đi uống rượu với Mẫn Hào , anh còn đùa rằng : " Cô ấy
giống như là nàng công chúa Bạch Tuyết , cậu ạ "
Vậy tại sao Phi
Hân lại bị đuổi ra khỏi nhà , rồi lại xuất hiện những vết thương trên
người như thế này . Nhìn Phi Hân nằm bất động với thân hình mang đầy
thương tích , Bách Cơ thấy trái tim mình như đang rỉ máu . Anh đưa tay
xoa nhẹ lên những vết tím bầm trên tay nàng . Bỗng nhiên , anh thấy Phi
Hân khẽ trở mình , khuôn mặt nhăn nhó tỏ vẻ đau đớn . Bách Cơ thấy tim
mình như thắt lại . Tự nhiên anh rất mong muốn mình có thể chịu đựng hết nổi đau này cho nàng . Sau cái trở mình nhẹ , Phi Hân lại nằm im và
gương mặt mang nhiều sầu muộn.
Bách Cơ ngồi ngắm nàng , anh đã
phát hiện ra rằng , ngoài cái vỏ bọc ương bướng , nhưng bên trong nàng
ẩn chứa rất nhiều nổi khổ tâm , và dường như nàng rất cô đơn . Ngước
nhìn Mẫn Hào , anh hỏi :
- Theo cậu , bay giờ chúng ta sẽ làm gì để giúp cho cô ấy mau khỏi bệnh ?
- Ngoài thuốc đặc trị ra , còn tùy ở cô ấy nữa . Có lẽ cô ấy đã chịu đứng quá nhiều đau khổ nên tinh thần suy sụp . Nhất là trong người thiếu
chất dinh dưỡng . Có lẽ đây cũng là do một phần của cậu nữa đấy . Chính
cậu là người đã bỏ đói cô ấy đấy.
Bách Cơ khổ sở :
- Mình
đang rối trí lắm đây . Đừng chọc mình nữa mà . Mình hứa nhất định sẽ
chuộc lại lỗi lầm , miễn sao cậu điều trị cho cô ấy khỏe lại thôi.
- Thôi được . Khi cô ấy tỉnh lại mình sẽ hỏi xem sự tình thế nào . Hy vọng là cô ấy sẽ không giấu với một bác sĩ như mình.
- Thôi , mọi chuyện đều nhờ cậu . Còn mình , có lẽ hiện giờ cô ấy đang thù hận mình thấu tim gan rồi.
Mẫn Hào đang còn suy nghĩ thì chợt anh sáng mắt lên và hỏi Bách Cơ :
- Tớ hỏi thật cậu nhé . Cậu có còn ghét cô ấy không ?
- Cậu hỏi chi vậy ?
Mẫn Hào cười :
- Vừa gặp cô ấy , mình thấy thích rồi đấy . Nếu cậu không có tình ý thì mình nhất định theo đuổi cô ấy đấy.
Bách Cơ lườm bạn :
- Bây giờ cậu muốn gì thì phải bước qua xác chết của Bách Cơ này.
Cả hai cùng cười vui vẻ . Bỗng Bách Cơ hỏi tiếp :
- À , mà này . Còn cậu , lần dad^`u tiên gặp Bảo Quyên , tôi thấy cậu làm sao ấy , không qua mắt nhà nghề này đâu nhé.
Nhắc đến Bảo Quyên , tự nhiên đôi mắt Mẫn Hào sáng lên , anh nói :
- Quả thật Bảo Quyên có một sức thu hút lạ kỳ , ước sao mọi chuyện mình mong muốn sẽ là sự thật.
Bách Cơ như hiểu được tâm sự của bạn , nên thân mật vỗ vào vai Mẫn Hào , nói :
- Mẫn Hào ! Hy vọng rằng chúng ta sẽ làm được tất cả những gì mình mong muốn.
- Nhất định chúng ta sẽ làm được.
Bên ngoài . ánh nắng vàng rực như đang nhuộm cả một không gian yên tĩnh và trong lành.
Phi Hân tỉnh lại , nàng có cảm giác như toàn thânnhẹ hẳng . Nhìn xung
quanh , mọi vật đều cùng một màu trắng toát , nàng lờ mờ nghĩ : Đây có
lẽ là bệnh viện , nhưng nàng không hiểu tại sao nàng lại nằm đây . Cố
lục