pacman, rainbows, and roller s
Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc

Nữ Giúp Việc Của Thái Tử Phúc Hắc

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 324874

Bình chọn: 8.00/10/487 lượt.

" – Hạ Cẩm Hiên lúng túng hỏi.

"Một bạn học ngày mai có chuyện, cùng em đổi ca." – Thái Gia Tuyền trả lời.

"Mới vừa rồi. . . Cái đó. . . Em đừng để trong lòng." – Hạ Cẩm Hiên không biết làm sao, vô cùng muốn ôm cô, nhưng lại sợ lúc này cô nhạy cảm, mình sẽ bị ghét.

Thái Gia Tuyền lấy lại bình tĩnh, ngẩng đầu lên, thản nhiên nhìn hắn, nói: " Không có gì, rất bình thường, ha ha, nếu là có nam sinh nào đó chưa có xem qua những thứ này mới kỳ quái đấy."

Hạ Cẩm Hiên ngẩn người, không biết nên nói tiếp như thế nào.

"Đúng nha, vẫn là tiểu Tuyền Tuyền khéo hiểu lòng người nha ~ vạn tuế!" – Tề Minh ở một bên cợt nhã la hét.

Nhưng vẻ mặt Hạ Cẩm Hiên lại càng thêm lúng túng, trời ơi đất ơi, thì ra là trước kia hắn không phải là đàn ông bình thường!(Bonei: anh Hiên, anh đừng quan tâm đến điều đó, vì nhờ đó mà ta hận ko thể giành lấy anh của chị Tuyền đầy
Hạ Cẩm Hiên nheo mắt lại, nhìn Thái Gia Tuyền uy hiếp, Thái Gia Tuyền không chút cử động, vùi đầu ăn cơm.

********** ta là tuyến phân cách ***********

Lúc ăn xong bữa tối từ nhà hàng bước ra ngoài, trời đã tối rồi, đèn mới lên rực rỡ, Hạ Cẩm Hiên trầm ngâm một hồi, nắm lên "móng Cún Con" của Thái Gia Tuyền đi về phía trước. Cũng không phải phương hướng về nhà, là khu náo nhiệt ở hướng ngược lại.

"Này, anh lại muốn làm gì? Thật coi em là chó của anh à? Muốn dắt đi hướng nào?" - Thái Gia Tuyền kháng nghị nói.

"Đi mua lễ phục." - Hạ Cẩm Hiên lời ít mà ý nhiều.

"Cùng đi cùng đi." - Tề Minh có vẻ hết sức hưng phấn: "Tiểu Tuyền Tuyền mặc lễ phục nhất định rất đẹp mắt."

. . . . . .

Hạ Cẩm Hiên mang theo Thái Gia Tuyền đi vào một cửa hàng thời trang, của hàng to thế nhưng chỉ có một hàng y phục treo trong một cái tủ kiếng to, có thể thấy rõ từng cái một, cửa hàng càng thêm có vẻ trống trải. Mà gần khu vực cửa sổ thì bố trí giống nơi nghỉ ngơi phòng cà phê có thể đọc sách và tạp chí.

"Nơi này vừa nhìn liền biết không phải nơi em nên tới." - Thái Gia Tuyền nhỏ giọng lầu bầu.

Nữ nhân viên phục vụ nhiệt tình tiếp đãi bọn họ. Hạ Cẩm Hiên hỏi: "Có lễ phục thích hợp với cô ấy không? Cần dùng vào tuần sau."

"Gấp như vậy, đặt làm sẽ không kịp, chỉ có thể chọn trang phục may sẳn ở bên trong." - Nữ nhân viên phục vụ nhìn lên nhìn xuống đánh giá Thái Gia Tuyền một chút, sau đó lấy vài món lễ phục trên giá áo giới thiệu: "Có thể xem thử mấy bộ này. Bộ này là David mới thiết kế, tên gọi Miss, màu sắc tương đối sâu sắc, mặc vào sẽ rất hấp dẫn, thích hợp cho những buổi tiệc quan trọng; còn có cái này, trắng thuần khiết, tên liền kêu là white, là tác phẩm đòi hỏi phải có kỹ thuật tốt, mới vừa được trao giải thưởng ở tuần lễ thời trang Paris, cùng vị tiểu thư này khí chất tương đối thích hợp. . . . . . Những bộ này đều là trang phục thiết kế hạn chế trên toàn thế giời."

Thái Gia Tuyền nghe được như rơi vào trong sương mù, cả người không được tự nhiên, hận không thể kéo hai người kia nhanh rời đi.

"Thử xem mấy bộ này một chút thôi. Chúng ta uống cà phê đi." - Hạ Cẩm Hiên thoải mái nhàn nhã chọn vài món, đưa cho Thái Gia Tuyền, sau đó ý bảo Tề Minh đi khu nghỉ ngơi uống cà phê.

Thái Gia Tuyền chọn món đó được lễ phục thanh thuần đặt tên là"White", vào phòng thử quần áo, sau khi tiến vào chuyện thứ nhất chính là lật bảng giá, tiếc nuối chính là, cư nhiên không có! Chỉ có giới thiệu nhãn hiệu thiết kế trang phục."Bọn họ là đang làm nghệ thuật hay là đang bán quần áo đây." - Trong lòng oán trách một câu, bất đắc dĩ mặc vào người.

Cửa hàng rất chu đáo thiết kế phòng thử đồ ngay cạnh khu nghỉ ngơi, Hạ Cẩm Hiên cùng Tề Minh có thể ở một bên uống cà phê, vừa thưởng thức Thái Gia Tuyền thử quần áo. Nghĩ đến loại bố trí này chính là vì tiếp đãi những người đàn ông đáng thương đi cùng.

"Tiểu Tuyền Tuyền bình thường luôn mặc quần áo rộng rãi, đến mùa hè thì đều mặc cái áo khoác thật to, lần này rốt cuộc có thể thưởng thức một chút." - Tề Minh rất là mong đợi.

"Vóc người của cô ấy đẹp lắm." - Hạ Cẩm Hiên khẳng định nói.

"Làm sao cậu biết?"

"Bởi vì mình đã ôm qua." - Hạ Cẩm Hiên cười đắc ý, tựa hồ vẫn còn nhớ cái gì.

"Oa, vậy mình càng nên xem thêm một chút." - Tề Minh có chút không thể chờ đợi.

Cửa phòng thử quần áo mở ra, Thái Gia Tuyền rất không tự nhiên đi ra ngoài, nhìn về phía cái gương lớn trước mặt. Trong lúc nhất thời ba người đều ngây dại. Mặt trái xoan thanh thuần xinh đẹp, tóc dài đen nhánh rủ xuống, hợp với váy ngắn công chúa trắng như tuyết, tơ lụa ở mép váy vừa đúng tôn lên đường cong đôi chân thon dài, eo thon thân tựa như được tạo ra với chi tiết ôm sát hoàn hoàn mỹ của chiếc váy. Lúc này Thái Gia Tuyền, như một người đẹp bước ra từ trong tranh.

Nữ nhân viên phục vụ hiển nhiên cũng nhìn ngây người, gương mặt kinh ngạc: "Trời ạ, quá phù hợp, giống như là được thiết kế riêng cho cô vậy."

"Tôi trước kia cảm thấy em như một đứa nhóc chưa lớn, bây giờ nhìn lại. . . Tôi sai lầm rồi. . ." - Tề Minh ngơ ngác nói.

"Đổi món này." - Hạ Cẩm Hiên bước nhanh đi tớitrước giá ao, cầm lên một cái lễ phục dài màu tím đậm, đưa cho Thái Gia Tuyền. Sau đó quay đầu lại đối với