
áng vẻ cao cao tại thượng đó đi, ta cũng đã chịu
đựng ngươi đủ rồi!”
“Diêu Sơn! Ngươi thật láo xược! Ngươi dám nói chuyện với bổn công chúa như vậy?” Thượng Quan Phiên trợn mắt nhìn Diêu Sơn, trên mặt khôi phục dáng vẻ phách lối nói “Bản công chúa không cho
ngươi phản bội Tam Hoàng huynh!”
“Không cho? Thượng Quan Phiên,
ngươi thật thú vị, ngươi cho rằng ngươi còn là công chúa? Chờ đến khi
thằng quỷ Quan Triệt đó không may chết đi, ngươi cho rằng Thượng Quan
Cẩn sẽ cho ngươi làm công chúa sao? Ngươi chẳng qua chỉ là một phế vật
treo danh hàm công chúa! Còn dám hô to gọi nhỏ trước mặt ta?” Diêu Sơn
châm chọc nhìn Thượng Quan Phiên, hôm nay hắn đã quyết tâm đứng về phe
Thượng Quan Cẩn, đối với Thượng Quan Phiên tự nhiên sẽ không thèm cố kỵ
Dù sao Thượng Quan Phiên cùng Thượng Quan Triệt mới thật sự là thân huynh muội cùng một mẹ sinh ra
“Phụ thân, ngươi như vậy là không đúng!” Diêu Viễn Sam mở miệng nói “ Bác
đối với chúng ta ân trọng như núi, Thượng Quan Triệt đối với chúng ta
cũng không mỏng, chúng ta sao có thể vứt bỏ bọn họ? Coi như đánh cuộc
tính mạng của mình, chúng ta cũng không thể như vậy”
Thẩm Thiển
Mạch nhíu mày, không nghĩ tới Diêu Viễn Sam trẻ người non dạ nhưng vẫn
có mấy phần tình nghĩa, hành động của Thượng Quan Phiên cũng ngoài dự
liệu của nàng, xem ra trong hoàng thất cũng không phải không có chút
thân tình nào
Thượng Quan Phiên tính tình mặc dù kiêu căng ương
ngạnh, khiến cho người ghét, nhưng dù sao cũng không xấu, tại thời khắc
khó khăn như vậy, còn đứng ra bảo vệ ca ca của mình, cũng coi như là có
chút lương tâm
“Hoàng Thất Kỳ Nguyệt cũng không phải đều là người máu lạnh” Tư Đồ Cảnh Diễn dán sát lỗ tai Thẩm Thiển Mạch hài hước nói
“Không biết Thiên Mạc hoàng thất như thế nào?” Thẩm Thiển Mạch nhíu mày hỏi
ngược lại, nhận thấy vẻ mặt không tự nhiên của Tư Đồ Cảnh Diễn, Thẩm
Thiển Mạch biết nàng đã chạm đến chuyện đau lòng của hắn rồi, dù sao
sinh ra ở hoàng gia, luôn có nhiều kinh nghiệm sống khổ sở hơn người
bình thường
“Đủ rồi! Ta đã quyết định trợ giúp Thượng Quan Cẩn,
các ngươi không cần nói nữa” Diêu Sơn trợn mắt nhìn con trai mình, lại
khinh thường liếc Thượng Quan Phiên một cái
“Công công, người
không thế làm như vậy, hiện tại người là chỗ dựa duy nhất của Tam Hoàng
huynh, người không thể như vậy được!” Thượng Quan Phiên nghe được lời
nói của Diêu Sơn, không khỏi kêu lên
“Đúng vậy, phụ thân, người không thể làm như vậy!” Diêu Viễn Sam cũng phụ họa theo
“Câm miệng cho ta! Các ngươi người nào dám nói một chữ không, thì ta sẽ đuổi ra ngoài!” Diêu Sơn không nhịn được quát, Diêu Viễn Sam từ nhỏ đã rất
nghe lời, như thế nào lại chống đối với mình?!
"Cút ra ngoài! Cút ra ngoài ngay! Ta muốn nói rõ với Tam Hoàng huynh diện mạo thật của
ngươi!" Thượng Quan Phiên không phục quát.
Trong mắt Thẩm Thiển
Mạch hiện lên một tia bất đắc dĩ, Thượng Quan Phiên nói ra những lời
này, Diêu Sơn sao còn có thể tha cho nàng. Thật là không có có đầu óc.
Quả nhiên, trong mắt Diêu Sơn thoáng qua sát ý, nhìn về phía Thượng Quan
Phiên, "Nói cho Thượng Quan Triệt? ! Xem ra ta không thể để ngươi sống
rời đi!"
"Phụ thân, người muốn làm gì?" Diêu Viễn Sam đặt Diêu
Nhược Thấm vào trên cáng hạ nhân vừa đưa tới, bước một bước dài đi đến
trước mặt Thượng Quan Phiên.
"Ngươi tên nghịch tử, ngươi muốn làm gì? ! Ngươi dám ngăn ta nữa, ngay cả ngươi ta cũng giết!" Diêu Sơn đang nổi nóng, chỉ vào Diêu Viễn Sam quát.
"Viễn Sam, chàng chớ xía
vào chuyện của ta." Thượng Quan Phiên nghe thấy lời nói của Diêu Sơn,
lập tức đẩy Diêu Viễn Sam ra, trong mắt ánh lên tia quyết tuyệt, "Viễn
Sam, có thể gả cho chàng, là chuyện hạnh phúc nhất đời này của ta, ta
hiểu biết rõ chàng không phải yêu ta, ta biết rõ ta tùy hứng, điêu ngoa, không nói đạo lý, ngang ngược càn rỡ, nhưng… Ta thật sự vô cùng yêu
chàng… Nhưng ta lại không có cách nào phản bội Tam Hoàng huynh, từ nhỏ
Tam Hoàng huynh sủng ái ta nhất ta… ta thật không có biện pháp. . . ."
“Phiên Phiên, nàng đừng nói nữa." Diêu Viễn Sam cắt đứt lời nói của Thượng
Quan Phiên, "Nàng nói đúng. Người trong lòng ta hoàn toàn không phải
nàng. Nhưng là, ta nếu đã lấy nàng… đời này nàng chính là thê tử của ta, ta tuyệt đối sẽ không bỏ rơi nàng."
Trong mắt Thượng Quan Phiên
thoáng qua lệ quang trong suốt, có thể nghe được lời này của Diêu Viễn
Sam, nàng chết cũng không tiếc.
"Nghịch tử!" Diêu Sơn tức giận
quát, chỉ vào Diêu Viễn Sam, Thượng Quan Phiên còn có Tư Đồ Cảnh Diễn
cùng Thẩm Thiển Mạch nói, "Giết toàn bộ bọn họ!"
"Hừ! Khẩu khí
thật lớn." Thẩm Thiển Mạch vốn chỉ mỉm cười nhìn Thượng Quan Phiên cùng
Diêu Viễn Sam, sau khi nghe thấy lời nói Diêu Sơn, cả người cũng tản mát ra một cỗ khí tức xơ xác tiêu điểu.
Thẩm Thiển Mạch cùng Tư Đồ
Cảnh Diễn sánh vai mà đứng, bạch sắc thuần túy hoàn mỹ cùng hồng sắc
xinh đẹp vô cùng có vẻ dung hợp như vậy, bọn họ chỉ lẳng lặng đứng, khóe miệng thậm chí còn nở nụ cười, lại có khí thế thiên quân vạn mã đều
không thể so sánh, chỉ cần đứng như vậy, đã không có người nào dám đến
gần.
"S