Disneyland 1972 Love the old s
Nữ Vương Lạnh Lùng, Vạn Vạn Tuế!

Nữ Vương Lạnh Lùng, Vạn Vạn Tuế!

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 321823

Bình chọn: 7.5.00/10/182 lượt.

độ lại kiêu căng khó gần quá thể; rõ ràng cô ấy đã chìa tay ra giúp đỡ mình, nhưng lại dùng những lời lẽ không thiện cảm để nói chuyện......

Tóm lại việc này là sao đây? Nếu thật sự không ưa mình, sao không giống như những người khác cứ coi như không thấy mà đi luôn chẳng phải tốt hơn ư, cần gì phải nhiệt tình dùng khăn tay giúp mình băng bó vết thương chứ?

"Tiền bối, xin chờ một chút, cho hỏi cô gái mới vừa đi qua đó là ai vậy ạ?" Vội vã kéo lại một nhân viên đang đi ngang qua, mặc kệ hành động của mình có quá mức đường đột hay không, Ngụy Minh Vũ sốt ruột hỏi thăm thân phận của người nọ.

"Cô gái đó à? Cô ta là ai mà anh cũng không biết sao? Cổ là Bạch Vận Đình, là lão tổng của công ty chúng ta đấy!"

"Hả?" Ngụy Minh Vũ đứng đờ người như phỗng.

Ngụy Minh Vũ vẫn đinh ninh rằng, một công ty điện tử khoa học kỹ thuật to lớn và nổi tiếng như "KM" thì lão tổng nhất định sẽ là một cánh đàn ông giỏi giang thành đạt, nào ngờ lại là cô gái yếu đuối nhưng cực kỳ xinh đẹp này!

Khó trách mới nãy mình nói không biết thân phận cô ấy thì cổ lại tỏ thái độ ngạc nhiên đến vậy, mình đúng là có mắt như mù mà, vị lãnh đạo đứng sờ sờ trước mắt mà không nhận ra.

Không ngờ cô ấy là nhân vật lợi hại như thế!

Ngụy Minh Vũ có chút mất mát nhìn theo phương hướng mà cô vừa biến mất, trong lòng cảm thấy có nỗi buồn lan nhẹ khó nói thành lời......

Chiếc khăn tay màu vàng nhạt vẫn còn quấn trên vết thương ở mu bàn tay. Máu đã không còn chảy nữa, nhưng gương mặt và bóng dáng ấy, bao gồm thái độ kiêu căng, luôn cả những lời lẽ chẳng chút tình người kia, tất cả mọi thứ như một dấu ấn khắc sâu vào đầu anh.

Nếu như nói trên đời này thật sự có cái gì gọi là vừa gặp đã yêu, điều đó quả thật không thể nghi ngờ bởi vì đấy chính là tâm tình của Ngụy Minh Vũ giờ khắc này. Không có bất kỳ lý do nào, tình yêu đột nhiên xuất hiện như một kỳ tích, như thể nó đang bủa vây bắt anh làm tù binh!

Đây là nguồn ấm áp mà lần đầu tiên anh cảm nhận được tại chốn thành thị này. Lần đầu tiên biết thế nào là cảm giác khi yêu một người, đồng thời cũng lần đầu tiên cảm thấy khoảng cách giữa mình và người ấy sao mà xa xôi đến thế, xa tới mức tưởng chừng như mình không có khả năng với tới cô, thậm chí ngay cả tưởng tượng thôi cũng thấy thực quá đỗi xa vời.

Dĩ nhiên không phải anh muốn trèo cao, anh biết rõ thân phận của mình, anh chỉ là một kẻ nghèo hèn đến từ vùng thôn quê hẻo lánh, làm sao có thể xứng với một cô gái xinh đẹp tài giỏi, giàu có sang trọng như Bạch Vận Đình?

Anh và thế giới của cô, căn bản khác nhau một trời một vực, dù là thân phận hay địa vị, hoàn cảnh hoàn toàn khác xa nhau, cho nên, anh có nằm mơ cũng không dám vọng tưởng điều gì.

Anh chỉ dựa theo tiếng lòng để yêu mến một đóa hoa xinh đẹp nhất trên đời, muốn canh giữ bên cạnh cô, lặng lẽ âm thầm bảo vệ cô. Mỗi ngày khi tan ca có thể giúp cô mở cửa chiếc xe thể thao màu đỏ rực cá tính của cô; mỗi khi cô làm việc đến tận đêm khuya anh sẽ ở lại công ty để bảo đảm an toàn cho cô; mỗi khi cô bận rộn cùng khách hàng thương lượng họp hành anh sẽ đứng yên lẳng lặng dõi theo cô....

Chỉ thế thôi cũng đủ làm anh thỏa mãn rồi!

Anh sẵn lòng dùng cả cuộc đời chỉ để âm thầm bảo vệ cành cây hoa hồng đỏ thắm xinh đẹp lóa mắt nhưng không thể hái xuống được này.

Tuy rằng toàn thân nó mọc đầy gai, cao đến không thể với tới, khiến anh không dám nhìn thẳng cũng không dám mở lời, lại càng không dám đến gần, nhưng chỉ cần có thể được ở bên cạnh cô, anh đã cảm thấy hạnh phúc lắm rồi!

***

Bầu trời vào sáng sớm, vạn dặm không một bóng mây.

Tia nắng mặt trời chiếu rọi lên màn che trong suốt màu xanh nước biển của tòa nhà đồ sộ "KM" phản xạ ra loang lổ điểm sáng. Thời điểm này chính là lúc các nhân viên bắt đầu bận rộn với công việc của mình, phố xá bên ngoài tòa nhà thì ngựa xe như nước, dòng người chen chúc, cảnh tượng bừng bừng sức sống.

Một chiếc xe thể thao màu đỏ chót cực kỳ bắt mắt từ xa lao nhanh tới, giống như một luồng lửa đỏ bừng cháy, như vẽ ra tia sáng giữa bầu trời nắng sớm, sau đó chậm rãi lái vào khu đậu xe dành riêng cho tổng giám đốc KM.

Cửa xe mở, một đôi chân trắng như ngọc với đường cong thon dài đẹp đẽ duỗi ra ngoài, tiếp theo, chiếc giày cao gót tinh xảo giẫm xuống nền đất phát ra tiếng vang lanh lảnh....

Bạch Vận Đình ôm chồng văn kiện bước xuống đóng sầm cửa xe, sau đó xoay người đi thẳng tới lối ra vào của tòa nhà.

Ánh mặt trời loáng thoáng chiếu lên gò má của cô, trên gương mặt xinh đẹp không hề có chút tỳ vết nào, da dẻ thì trắng muốt như ngọc quý cao cấp, nhìn vào thật khiến cho con người ta như quên đi thế tục.

Đôi tròng mắt mát mẻ và tươi sáng không có chút cảm xúc như làn nước. Đôi môi bóng mượt hơi mím lại nhưng cũng thể hiện rõ nét kiên định và quyết đoán, càng khiến cô giống như một bông hoa mọc trên đỉnh núi cao, xa đến không thể leo tới.

Bước đi của cô đầy mạnh mẽ cá tính, eo thon khẽ lắc khiến cho dáng người càng thêm uyển chuyển thướt tha. Nhìn đến từ xa, cứ như một phong cảnh sống động xinh đẹp. Tiếc rằng, phong cảnh đẹp ấy chỉ có thể đứng từ xa nhìn tới chứ khô