
g giải khát nghe được cuộc nói chuyện, thì ra thật sự là cô hiểu lầm, điều anh nói lúc ấy không như ý cô đã nghĩ.
“Nếu như nói không yêu thích bề ngoài của em là giả dối. Nhưng anh vẫn muốn nói cho em biết, đối với anh mà nói quan trọng hơn vẫn là tấm lòng của em. Tuy rằng nhìn vào em rất lạnh lùng, lúc nói chuyện rất độc mồm nhưng trên thực tế em là một cô bé rất hiền lành lại hay xấu hổ.”
Bạch Vận Đình cảm thấy ngọt ngào trong lòng, ngượng ngùng vùi khuôn mặt đỏ bừng vào sâu trong hõm vai anh.
Ngụy Minh Vũ cười nhẹ, “Nhất là dáng vẻ bây giờ, vô cùng dễ thương.”
“Ghét ghê!” Cô ngại ngùng đánh anh, vừa mới nâng tay lên đã bị anh cầm lại, sau đó đưa lên khóe miệng, âu yếu nâng niu hôn lên từng ngón tay một.
Anh vừa hôn vừa ngưng mắt nhìn cô, trong ánh mắt trần ngập tình cảm, cô nhìn thấy cũng cuồng loạn trong lòng, trong nháy mắt gương mặt ửng hồng.
Dáng vẻ thẹn thùng của lại vén lên bức màn tình dục lần nữa, anh dứt khoát lật người đè cô ở dưới người mình, tiếp tục hôn lên cánh môi mềm mại như hoa, bàn tay không an phận chạy dọc người cô.
Khi tay anh di chuyển đến hai gò bồng đảo, cô rển rỉ: “Anh vẫn còn tinh lực à?”
“Chỉ cần là em anh vô cùng nhiều tinh lực, huống chi mới vừa rồi anh nói muốn trừng phạt em, chỉ một lần sao có thể đủ?” Ngụy Minh Vũ cười nhẹ, vừa xoa nắn vừa cúi đầu hôn liếm.
“A…” Cơ thể vừa mới trải qua tình cảm mãnh liệt hết sức mẫn cảm, sao có thể chịu được trêu đùa trực tiếp như thế? Bạch Vận Đình run rẩy cả người muốn tránh né bàn tay và môi lưỡi trí mạng của Ngụy Minh Vũ nhưng toàn thân như nhũn ra, không thể nào nhúc nhích.
Đệ đệ to lớn dưới người anh từ từ dựng thẳng lên, đứng vững tỏ rõ phong thái hùng dũng phái nam, nhao nhao muốn thử, chống đỡ trên bắp đùi cô.
“To vậy hả…” Bạch Vận Đình đỏ bừng mặt, không dám nhìn về phía dương vật sắp sửa tàn sát cơ thể mình.
Chỗ đùi chống đỡ dục vọng nam tính như bắt lửa, sóng nhiệt vọt thẳng vào trong huyệt động, bông hoa vô cùng nhạy cảm khẽ run rẩy, ẩm ướt muốn tham gia vào.
“Càng lớn sẽ càng là cho em vui sướng đó bé yêu ạ…”
Vừa ngẩng đầu, Bạch Vận Đình nhìn thẳng vào trong đôi mắt thiêu đốt dục vọng của người đàn ông nào đó, giống như một ngọn lửa mạnh đồng thời cũng thiêu đốt cô.
Anh tách hai chân cô ra, bắt hai chân gác lên cánh tay của mình, lộ ra huyệt động xinh đẹp. Anh hít sâu một hơi, nhắm vào nơi đó, nín thở đâm vào.
“Ôiiiiiii…” Hai người cùng phát ra tiếng rên rỉ thỏa thích.
Cơ thể cô vừa ướt vừa nóng bọc chặt lấy anh, sảng khoái khiến anh như bay lên trên thiên đường.
“Anh chuẩn bị làm nha…” Một lời thông báo dịu dàng, Ngụy Minh Vũ chậm chạp bắt đầu chuyển động.
“Minh Vũ….Áaaa… Ưm…” Trong miệng Bạch Vận Đình thốt ra từng tiếng rên rỉ yêu kiều, tóc dài đen như mực xõa trên người tôn lên làn da trắng tuyết. Ánh mắt cô kiều diễm như hoa, bởi vì tình dục nhuộm màu mà càng tản ra hương vị mê hoặc người.
Sao anh có thể chịu được vẻ đẹp như thế? Không khỏi tăng nhanh tốc độ, trở nên cuồng dã.
“A…Chậm chút…Áaaa….Không được…..Em chết mất… Minh Vũ…Áaaa…”
Kích thích mãnh liệt khiến Bạch Vận Đình liên tục thét chói tai, dáng vẻ cầu khẩn điềm đạm đáng yêu, vẻ mặt vừa thanh thuần vừa mê loạn khiến lửa dục trong anh càng cháy rực hơn, càng đâm vào sâu hơn…
“A…..Đừng màn…Chậm lại…Chờ chút…Á….Cảm giác thật kỳ diệu…Áaaa…”
Anh cúi người hôn cô nhiệt tình, nụ hôn này vừa mất hồn vừa nhiệt tình, đầu lưỡi anh vẫn liếm láp nơi cô mẫn cảm nhất. Hơi thở hai người giao nhau ở một chỗ giống như thuốc tăng cường tình cảm khiến cơ thể hai người nóng lên, muốn ngừng mà không được, biển tình điên cuồng không dứt!
Anh vừa hôn cô vừa cuồng nhiệt kéo ra đưa vào, cảm nhận nhiệt độ nóng ẩm bên trong huyệt động, yêu thương từ tận đáy lòng lan ra như cỏ dại giống như vùng đất thủy triều mùa xuân kết hợp.
“Thích không?” Ngụy Minh Vũ động tình nhìn người yêu nằm bên dưới.
“Ừm… Thích….Thích lắm… Sao có thể vui sướng đến vậy… Minh Vũ…..Em rất muốn tiếp tục…” Bạch Vận Đình dường như trút hết hơi để nói, xong vòng tay ôm quanh cổ Ngụy Minh Vũ.
“Thật sự anh cũng muốn được ôm em mãi như vậy, đừng làm gì cả.” Giọng Ngụy Minh Vũ hơi khàn, lộ ra từ tính phái nam đặc biệt.
“Ừ…Ừm… Minh Vũ…” Cả người Bạch Vận Đình nóng lên, không ngừng run rẩy. Chỉ mấy câu tâm tình cũng khiến cô khó có thể kiềm chế như vậy, lực ảnh hưởng của người đàn ông này đối với cô quả thật là khủng khiếp.
“Em yêu, em thật đẹp! Đến bây giờ anh vẫn không dám tin rằng mình lại có được em. Sau này anh chỉ muốn nhốt em lại, không cho bất kỳ người đàn ông nào chạm vào em.”
“Không ngờ tham muốn chiếm hữu của anh lại khủng bố như vậy!”
“Chỉ đối với một mình em mà thôi.”
“Áaaa…Đừng bất ngờ làm tăng tốc nhanh như vậy….Em…Áaaa…”
Âm hộ mềm mại không ngừng bị anh rút ra đút vào, đóa hoa như xấu hổ lặng lẽ co rút lại khiến cho luồng khoái cảm lủi khắp toàn thân…
Bị dương vật phái nam vừa nóng vừa cứng tiếp tục đâm chọc vào trong chỗ sâu nhất, chỗ mẫn cảm nhất của cơ thể, Bạch Vận Đình chỉ cảm thấy miệng đắng lưỡi khô, lần lượt cảm nhận được sung sướng lên đỉnh!
Thấy nét mặt như si như sa