
được từ nội tâm mình phát ra tiếng thở dài thật sâu, ngay sau đó
trong tai nghe được anh đang hỏi: "Tại sao than thở?" Ủa? Mình than thở
có lớn tiếng như vậy sao? Bày tỏ thất vọng có rõ ràng như vậy à?
"Không có gì, Cận tiên sinh. . . . . ." Cô đột nhiên phát ra thanh âm nũng nịu, cả người đột ngột nhào lên người Cận Cát.
Cận Thừabị động tác nhào đến của cô làm cho ngã về phía sau, phía sau lưng
đụng vào chỗ tựa lưng sofa, mới chế trụ được lực đánh vào không nhỏ anh
ngạc nhiên cúi đầu nhìn cô gái nhỏ giống con mèo cọ xát vào trong lòng
mình, rõ ràng bị hành động của cô làm phát hoảng.
“Cận......” Lại
nũng nịu yêu kiều gọi họ của anh, cách gọi này thật đúng là gợi cảm,
tiếng nói mềm mại giống như tiếng rên rỉ sầu triền miên, vướng bận liên
tiếp làm người ta miệng khô lưỡi khô suy nghĩ ra những hình ảnh hạn chế. Đôi tay ngọc thon thon , ngón trỏ sơn màu vàng nhạt, dọc theo khuy áo
sơmi chậm rãi lướt dọc xuống, từ thắt lưng rắn chắc kéo dài lên bờ ngực
vững chãi!
Chậc chậc, người đàn ông này hình thể thực không phải ưu
tú bình thường, cơ bắp bên dưới lớp quần áo hạ chặt thật hữu lực, không
hiểu có sáu múi hay không, thật muốn thoát ra để thưởng thức một chút.
“Em uống say à?” Anh thấp“Ngươi uống hơn giọng hỏi, bàn tay to nhanh chóng
tóm lấy đôi tay mềm mại không ngoan của cô, cùng bàn tay nhỏ bé trắng
mịn như ngọc lần đầu tiên thân mật tiếp xúc.
Cho dù là thánh nhân,
cũng không chịu nổi cô gái nhỏ ngông nghênh tựa như báu vật trời sinh
này kích thích đi? Huống chi anh còn không phải thánh nhân.
“Anh yêu
à, đừng lạnh nhạt như thế mà, cho dù bồi dưỡng cảm tình, chúng ta cũng
phải bồi dưỡng thời gian thật dài, có muốn càng tiến thêm một bước không anh?”
Không phục thật mà! Soái ca chất lượng tốt như vậy làm sao có
thể làm sai vị trí? Không! Cô nhất định phải đưa anh từ suy nghĩ leehcj
lạc kia kéo về mới được, vì tính phúc của toàn bộ phụ nữ, nào sợ hy sinh nhan sắc, cũng ở đây không tiếc.
“Vậy em muốn như thế nào đây?” Cận
Thừathu lại vẻ kinh ngạc, cúi mắt, vững như Thái Sơn nửa tựa vào trên
sofa, bàn tay to vẫn gắt gao nắm giữ bàn tay nhỏ bé của cô, để ngừa cô ở nơi khác đốt lửa.
“Đều có thể, chỉ cần anh nói, muốn thế nào em sẽ
phối hợp thế ấy!” Mặc Khải Tuyềnđem hết toàn lực dụ dỗ, trong lời nói
giấu giếm nội dung dẫn dụ người nào đó mơ màng, liền ngay cả ngữ khí
kiều mỵ kia cũng có thể làm cho người ta tim đập gia tốc, một bàn tay
khác không bị khống chế càng lớn mật tìm được phía sau lưng anh, tại cơ
bắp lưng rắn chắc kia mân mê sờ soạng, cuối cùng còn không nhịn được
nhéo một cái. =))
Xúc cảm thật tốt! Cô chậc chậc tán thưởng, đột
nhiên phát hiện người đàn ông đang bị mình quấy rầy sau khi nghe câu đó, thân hình cao lớn rõ ràng cứng đờ, cả người phát ra một cơn tức giận kì lạ cùng khoảng cách, kế tiếp, cô bị anh không chút khách khí đẩy ra.
Có lầm hay không? Bị...... Đẩy ra? Cô kinh ngạc trừng mắt nhìn người kia
đang có sắc mặt không tốt lắm, nói rõ tâm tình thực khó chịu, rất khó
tin tưởng mình lại bị anh đẩy ra!
Ngẫm lại nơi này có bao nhiêu người đàn ông muốn co ý định âu yếm, đều bất hạnh không có cơ hội xuống tay,
mà anh lại không chút do dự cự tuyệt cô!
Xong rồi xong rồi, anh không chỉ có nghĩ lệch lạc, còn chết cũng không hối hận, đang lúc Mặc Khải
Tuyềnuể oải không thôi, một bàn tay to phút chốc nâng chiếc cằm khéo léo của cô lên, khiến cho cô ngẩng đầu lên.
Trước mặt, vị Cận tiên sinh
chính nhân quân tử kia luôn luôn nghiêm cẩn tự hạn chế, không kiêu ngạo
không nóng nảy, tựa hồ chưa bao giờ biết tức giận, phẫn nộ, lo lắng, căm tức là cái gì, đem một phần một tấc đều nắm giữ tinh chuẩn, giờ phút
này sắc mặt khó coi đến cực điểm, một đôi mắt tràn đầy lửa giận lạng lẽo trừng mắt nhìn cô.
“Xem ra em thực rất thích khiêu chiến đến cực
hạn, nhưng có một số việc, em vẫn là đừng mạo muội khiêu chiến thì tốt
hơn. Bởi vì hậu quả không phải là chuyện mà em có khả năng gánh vác.”
Anh lạnh giọng nói:“Cô bé, em hiểu chưa?”
Lời này có ý gì? Quá thâm
ảo đi! Mặc Khải Tuyề cực kì muốn hỏi rõ ràng, nhưng khi chạm vào đôi mắt tràn đầy vẻ lạnh lẽo của anh bỗng nhiên tự độngkhông thể cất tiếng.
Không biết vì sao, đối mặt với vị Cận tiên sinh trước mắt đột nhiên trở mặt
này, cô lại phát hiện chính mình tràn ngập loại tình cảm không chút sợ
hãi. Hơn nữa cô ở trong mắt anh đọc được bốn chữ “Nghiến răng nghiến
lợi” , thì ra anh nhìn cô, đã chán ghét đến nông nỗi nghiến răng nghiến
lợi rồi!
Ô...... Lần này bị bại thật thảm!
Từ ngày ấy khi bị cô quấy rầy, Cận Thừa cũng không xuất hiện ở “Giấc MơNewyork” nữa.
Mặc Khải Tuyền đối mặt với chiếc gương trong toilet, chậm rãi rửa tay, nghĩ về người đàn ông kia, cô cho tới bây giờ vẫn chưa nôn nóng như thế đối với bất kì một vị khách nao, không biết anh hiện tại có phải đã trở lại giới quán bar gay lần nữa hay không, khả năng hàng đêm lưu luyến ở những dành cho đồng tính luyến ái, cũng có khả năng đã cùng Lôi Ngự Phong hòa hảo như lúc ban đầu, song túc song phi rồi?
Không có biện pháp, mị lực của cô không đủ lớn, kh