
đặc biệt thường hay có của luật sư, ở trong
lòng Mặc Khải Tuyền thầm ca ngợi.
"Mệt mỏi không? Có muốn tắm trước
hay không?" Anh hỏi, đem hành lý của cô nhẹ nhàng mang vào phòng ngủ,
đặt ở vị trí gần cửa sổ .
"Không sao." Cô nhăn nhó một trận, có chút
bó tay bó chân đứng ở cửa phòng ngủ, nhìn chằm chằm vào chiếc giường màu xanh đậm trên chiếc giường đôi.
Bây giờ cô phải làm gì? Đi tắm sạch
sẽ tẩm ướt toàn thân bằng nước hoa, mặc bộ đồ ngủ sexy, sau đó cùng anh ở trên giường cái đó cái đó? Nếu cô đã quyết định đi theo anh, làm người
phụ nữ của anh, đương nhiên phải làm tròn nghĩa vụ.
Nhưng anh là
thích đồng tính, có thể đối với cô không có hứng thú hay không? Theo
tình hình phân tích trước mắt, kết quả tốt nhất là anh từ đồng tính
luyến ái biến thành song tính yêu, nam nữ đều ăn.
Trong óc Mặc Khải
Tuyền đột nhiên toát ra hình ảnh mình cùng hai người đàn ông này ở trên
giường lăn lộn, trời ạ, cô mới không cần làm tạp giao, tuyệt đối không
muốn.
"Không muốn cái gì?" Cận Thừanhìn cô xoắn vặn đôi tay nhỏ bé,
trên khuôn mặt tinh sảo lúc đỏ lúc trắng, nghe cô đang nói thầm cái gì
đó không muốn không muốn , không nhịn được tiến tới, nhìn cô là lạ ở chỗ nào.
"A!" Cô lấy lại tinh thần, bị cử động của anh làm sợ hết hồn, thất kinh cứ mãi lui về phía sau.
"Em ngủ cái giường này." Động tác của cô làm cho anh bị tổn thương tâm biết bao nhiêu, lúc trước cô gật đầu đồng ý cùng anh, anh còn tưởng rằng
trong lòng cô sẽ có một chút thích mình, bây giờ nhìn lại, đại khái là
anh tự mình đa tình thành phần tương đối nhiều đi!
"Nga." Cô nhìn
trộm quan sát anh, phát hiện trên mặt của anh lại khôi phục vẻ nghiêm
nghị nghiêm cẩn cùng vẻ không nói cười tùy tiện. Mặc Khải Tuyền cảm thấy Cận Thừa như vậy, còn không bằng khi anh nổi giận sẽ làm cho người ta
cảm thấy dễ dàng gần gũi hơn.
"Tôi còn có chuyện phải làm, em mệt mỏi rồi đi ngủ đi, nếu như đói bụng, trong tủ lạnh có sữa cùng mì." Anh
giao phó mấy câu, giơ lên cặp xách lúc mới vào đặt trên ghế sa lon liền
vào thư phòng, đóng cửa không quay trở ra nữa.
Sau nửa canh giờ, tắm
xong lau qua nước thơm. Thay bộ áo ngủ. Mặc Khải Tuyền đem lỗ tai dính
vào cửa thư phòng, nghe bên trong truyền ra thanh âm gõ bàn gõ bùm bùm , anh thật sự đang làm việc, vậy cô có phải cũng biết rõ đạo lý làm một
người phụ nữ tốt sau lưng người đàn ông thành công hay không đây?
Cô rón ra rón rén trở về phòng, nằm ở trên giường lớn có hơi thở của anh, không tới năm phút đồng hồ đã ngủ say sưa.
Mơ mơ màng màng, cô ý thức được tựa hồ có người vào phòng đang đi đến gần, đưa tay giúp cô đắp kín chiếc chăn đã bị đá sang một bên, sau đó lặng
lẽ lấy đi một cái gối đầu, mở ra hộc tủ lại cầm ít thứ mới đi ra khỏi
đó, cũng nhẹ nhàng đóng cửa lại.
Giấc ngủ này ngủ thẳng đến chín giờ
sáng, Mặc Khải Tuyền mới tỉnh lại, đây là một đêm cô ngủ được thoải mái
nhất trong những năm gần đây. Cô xoa xoa mắt, nhìn về phía đầu giường,
kỳ quái, trên giườngsao chỉ còn một cái gỗi, chỉ còn có một cái, không
thấy! Cô rõ ràng nhớ, trên giường này đoan đoan chánh chánh đặt hai
chiếc mà, chẳng lẽ bị anh cầm đi?
Mặc Khải Tuyền từ trên giường nhảy dựng lên, để chân trần chạy ra ngoài.
Trong nhà lẳng lặng , không có ai, ghế sa lon thư phòng chân thật đáng tin, bày ra cái gối đầu mất tích cùng chiếc chăn mỏng.
Mặc Khải Tuyền ngây ngẩn cả người, anh căn bản là không có trở về phòng
ngủ, tối hôm qua anh ngủ ở trên ghế sa lon, cô cũng chuẩn bị sẵn sàng
cho anh lên, anh lại không nhúc nhích.
Mặc Khải Tuyền đầu tiên là
thẹn quá thành giận, năm phút đồng hồ sau, tâm tình biến thành như đưa
đám; lại qua năm phút đồng hồ, cô thở dài, quên đi, nếu anh không có
hứng thú, mình cũng liền lười phải mặt nóng dán lên cái mông lạnh, nhưng chưa tới năm phút đồng hồ, hai quả đấm nhỏ bị chủ nhân dùng sức bóp
chặt!
Mặc Khải Tuyền cô cũng không phải dễ dàng thừa nhận thất bại
như vậy! Cô cũng không tin với khuôn mặt Thiên Sứ, vóc người ma quỷ của
mình, không thể đem Cận Thừa kéo lên giường!
Trước kia còn chưa tính, dù sao mắt không thấy tâm không phiền, nhưng bây giờ, ở chung dưới mái
hiên, cô phải có trách nhiệm dẫn dắt anh, huống chi anh giúp cô thanh
toán một số tiền lớn như vậy, vô công không chịu lộc, cô nên thay anh
làm chút gì mới phải!
Trên bàn ăn, để hai chén cơm nóng hổi, hai đôi đũa. Cảm giác này thật tốt.
Người đàn ông vui vẻ đi làm về, sau đó anh nhìn về phía cô gái nhỏ đang bận rộn trong phòng bếp.
Đây là một ngôi nhà ấm áp, khi anh tan tầm trở về sẽ có một ánh đèn nho nhỏ được đốt lên, có một người vợ mến yêu, đang vất vả cần cù nấu cơm cho
anh. . . . . . Đây là cuộc sống mà anh mơ ước.
Mặc dù cô bây vẫn chưa phải là bà xã của anh, nhưng anh rất muốn cùng cô sống qua ngày, sinh
một đám nhóc con . . . . . Trước kia nghĩ tới chỉ sinh một nam một nữ,
nhưng nếu như là cô, cho dù sinh bao nhiêu đứa, anh cũng sẽ rất thích ý.
Người đàn ông đang lâm vào ảo tưởng tốt đẹp, đôi mắt ôn nhu khi nhìn vào mâm
thức ăn mà cô bưng lên, nháy mắt rồi lại nháy mắt, sắc mặt tựa hồ có
chút cứng ngắc