
g khoáng nhất, không thèm
nhìn vẻ mặt của mọi người, thoải mái ấn nút thang máy, mọi người né tránh, một
mình tiến vào giữa cửa thang máy.
Trong lòng, đã đem một người chém ngàn đao vạn quả vô
số lần.
Cô cũng biết không thể quá gần hắn, không thể có nửa
điểm dính dáng, chỉ cần đụng vào hắn, chuyện kì quái gì cũng có thể xảy ra!
Quét quét thẻ phòng trong tay, không có chút phản ứng,
lại quét quét lần nữa, vẫn không chút phản ứng…
Trong lòng cảm thấy kì quái, Cổ Thược đưa thẻ phòng
tới trước mắt nhìn kĩ, bất lực thở dài một tiếng, “Không phải chứ…”
Thẻ phòng trong tay rõ ràng viết là 510 mà không phải
501!!!
Lê bước chân nặng nề, Cổ Thược trở lại đại sảnh, thân
thể chịu đựng một trận cảm giác lạnh run, chờ đợi nhân viên phục vụ tay bận
chân rộn thay thẻ khác, thật khéo làm sao lại đụng ngay Chân Lãng vừa đi đỗ xe
về.
Thế là hai con người cùng nhau đón nhận những ánh mắt
“quan tâm”, cùng nhau vào thang máy, cùng nhau lên tầng trên.
“Anh theo tôi làm gì?” Cổ Thược bốc mùi thuốc súng
nồng nặc, trừng mắt với người nào đó đang đứng bên cạnh, “Có thể cho anh mượn
phòng tắm nhưng tôi phải tắm trước.”
Chân Lãng quơ quơ thẻ phòng trong tay, quét mở phòng
503 trước mặt cô, rồi đóng cánh cửa nặng nề cũng trước mặt cô.
Âm hồn không tan!
Oan quỷ quấn thân!
Hắn, hắn, hắn, lại cùng tầng của mình, còn cách vách?
Cổ Thược nhìn cái cửa đã đóng lại rất lâu rồi mới như
bị mộng du, mở cửa phòng mình đi vào.
Thuận tay mở điều hòa xua đi khí nóng, cô lấy một bộ
quần áo đi vào phòng tắm, mở vòi nước ra.
Chờ a, chờ a, chờ a…
Đợi a, đợi a, đợi a….
Cuối cùng, Cổ đại tiểu thư trong lòng giận đến cực
điểm, một tiếng rống vọng trong hành lang, “Phục vụ, vòi nước của các người bị
hỏng, chỉ có nước lạnh!!!”
Không gọi được nhân viên phục vụ mà lại gọi đến một
người khác — sao chổi của cô.
Bàn tay kéo cánh tay của cô, lông mày người nào đó
nhíu chặt vào nhau, “Sao còn chưa thay?”
Trên người hắn tản ra mùi thơm ngát sau khi tắm , trên
người cô còn nước sông; trên người hắn khô ráo sạch sẽ, trên người cô thấm đầy
bùn; quần áo hắn mềm mại thơm tho, quần áo cô dính chặt vào người.
“Vòi nước bị hỏng”. Cô có chút nôn nóng, đầu tóc mềm
mại ôm lấy khuôn mặt, một đôi mắt to trừng lên, nhìn qua rất là đáng thương.
Hắn duỗi tay ra, trực tiếp đẩy cô vào phòng tắm của
mình, “Cô tắm ở đây trước, tôi đi tìm người sửa”.
Cuối cùng, tắm rửa sảng khoái thoải mái ở trong phòng
tắm của sao chổi, Cổ Thược ý vị ngâm nga, bò về căn phòng của mình, kéo hai rèm
cửa, đánh một giấc bù cho buổi sáng.
Hôm đó, khi sắc trời dần tối lại, Cổ Thược cảm thấy
trên người từng trận lạnh như băng, co người lại, vẫn lạnh. Thật vất vả mới
ngồi dậy được lại bị một trận hoa mắt.
Cô kéo chăn, cảm thấy trong phòng lạnh lẽo đến kì
quái.
Cố gắng mở mắt ra, cô nhìn điều hòa trên tường.
Trong bóng tối, đèn tín hiệu phía trên lóe sáng rất rõ
ràng, màu xanh của đèn giống như một cái chuông nhỏ làm mắt cô hoa lên. Con số
18 độ làm cô rùng mình.
Cô, cô, cô rõ ràng bật 22 độ khí nóng, vì sao lại biến
thành 18 độ khí lạnh? Lại còn có tiếng gió vù vù thổi tới nữa chứ!
Cô cầm lấy điều khiển, cố gắng điều chỉnh điều hòa,
thế này là thế nào, cái điều hòa ở trên không có nửa điểm phản ứng.
Hít hít lỗ mũi, cảm thấy tắc nghẹn, cô không nhịn được
ho mấy tiếng, đầu càng đau nhức.
Bước xuống đất, xương cốt toàn thân đau nhức như vừa
bị người ta đánh cho một trận, lắc lắc cổ, đầu cũng như phình to ra gắp mười
lần, hình ảnh trước mắt loạn xạ, lỗ mũi phun lửa.
Thật vất vả mở cửa, hành lang trống trơn không thấy
tới một bóng nhân viên phục vụ, cô mở to miệng, thật khó chịu, gọi không ra
tiếng.
Lảo đảo đến cánh cửa bên cạnh, cô không chút nghĩ ngợi
gõ cánh cửa phòng cách vách, khó khăn nói ra mấy chữ, “Thú y, mở cửa.”
Cửa rất nhanh được mở ra, làm cô đang đứng tựa vào cửa
ngã xuống phải ngã vào trong lòng Chân Lãng.
Tay của hắn rất tự nhiên ôm lấy cô, lông mày nhíu chặt
lại, “Sao lại nóng thế này?”.
Nóng? Vì sao cô cảm thấy toàn thân lạnh lẽo còn run
rẩy nữa? Nhưng, trên người hắn thật là thoải mái, ấm áp, cô tăng thêm lực vuốt
ve.
“Phòng của tôi điều hòa bị hỏng, giúp tôi gọi nhân
viên phục vụ”. Cô tựa vào trong lòng của hắn, miễn cưỡng cố gắng mở mắt thật
lớn, “Anh là cái đồ sao chổi, hại tôi ngã vào nước, làm hỏng xe tôi, làm hỏng
vòi nước điều hòa của tôi, chờ tôi tỉnh ngủ sẽ tìm anh tính sổ”.
“Đừng nói nhảm!” Chân Lãng ôm lấy cô, cẩn thận để lên
giường của mình, kéo cái chăn bọc cô thật chặt bên trong, bắt đầu tìm kiếm ở
trong hành lí của mình.
“Thú y…” Người nào đó không khỏe ôm lấy đầu của mình,
“Đầu tôi đau, xương khớp đau quá, có phải anh nhân lúc tôi ngủ đánh tôi hay
không?”
“Ngậm miệng.” Chân Lãng lấy kẹp nhiệt độ trong túi ra,
cởi áo của cô nhét vào, “Kẹp chặt, sau đó uống thuốc.”
Người nào đó rất đáng thương ngồi cũng ngồi không yên,
bướng bỉnh bước xuống. Chân Lãng đơn giản ôm cô trong lòng, hai cánh tay giữ cô
thật chặt, để cô ngồi yên trong lòng mình.
Cuối cùng cũng tìm được chỗ ấm áp rồi, Cổ Thược nhẹ