Old school Swatch Watches
Ốc Sên Chạy

Ốc Sên Chạy

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 323804

Bình chọn: 8.5.00/10/380 lượt.

giữa mình với anh ta chỉ dừng lại ở mức độ “Anh ấy là bạn của anh mình” “Mình là em gái của bạn anh ấy”. Khi anh trai và bố mẹ ra sức gán ghép, Vệ Nam thậm chí cảm thấy rất kỳ quặc, như kiểu mọi người đang muốn tống mình đi thật nhanh vậy.

Lần trước ở hàng lang ngoài phòng Karaoke bị anh ta chạm nhẹ vào môi, thực ra nghĩ kỹ lại chỉ thấy thoáng qua, chưa chạm hẳn, vậy mà Vệ Nam đã thấy các tế bào trong cơ thể tạo phản rồi. Cô nghĩ nếu yêu anh ta thật thì chắc suốt ngày mình phải sống trong đau khổ và đi thu dọn đống da gà rụng đầy đất.

Đống da gà ấy dùng chổi thường không quét sạch được, phải dùng dụng cụ cao cấp hơn – máy hút bụi.

Huống chi bây giờ vẫn chưa biết được thái độ của Lục Song, con người lúc nào cũng thích ra vẻ, ai biết được anh ta có đùa giỡn với mình không. Biết đâu anh ta coi mình là hung thủ phạm tội để nghiên cứu, khơi nguồn cảm hứng cho anh ta sáng tác?

Chuyên ngành y học lâm sàng của Vệ Nam kéo dài năm năm. Còn một năm nữa mới lấy được bằng tốt nghiệp. Thi xong kỳ thi tổng hợp cũng coi như là tốt nghiệp một nửa rồi. Sắp phải xa các bạn học cùng nhau trong suốt bốn năm, mọi người đều đến bệnh viện nhà trường phân công thực tập, sau này sẽ không có nhiều cơ hội gặp mặt nhau như trước nữa. Cán bộ lớp quyết định tổ chức một cuộc du lịch trước khi chính thức tốt nghiệp.

Vệ Nam sinh ra và lớn lên ở miền nam, từ nhỏ đến lớn ngắm biển không biết bao nhiều lần, vì vậy không còn hứng thú với cảnh biển và bãi cát. Hồi học cấp hai, vì bài thơ rất hay viết về biển mà cuối tuần Vệ Nam lôi Tiêu Tinh và Kỳ Quyên đi ngắm biển. Kết quả là ra biển chẳng thấy những cảnh tượng đẹp đẽ như trong sách viết đâu, chỉ thấy nước bẩn, cát đen, một chiếc thuyền kéo tấm lưới lớn vớt vỏ lon.

Lần ngắm biển ấy để lại ám ảnh tâm lý rất lớn trong lòng Vệ Nam. Từ đó về sau, cứ nhìn thấy nước biển là Vệ Nam lại thấy chóng mặt.

Có một số thứ nên giữ trong tưởng tượng mơ hồ thì tốt hơn.

Trong lớp có nhiều bạn đến từ miền bắc rất thích ngắm biển. Tuy Vệ Nam đã kịch liệt bày tỏ nguyện vọng được đi leo núi, nhưng cuối cùng vẫn bị lớp trưởng gạt phắt đi với câu nói: “Cậu thấy thi cử vẫn chưa đủ căng thẳng hay sao mà còn đòi leo núi. Leo lên không sợ rơi xuống à?” Cuối cùng cả lớp quyết định bỏ phiếu, đa số thắng thiểu số, địa điểm đi du lịch là Hải Nam.

Vệ Nam và Nguyên Nguyên quay về ký túc thu dọn hành lý một cách đơn giản gọn nhẹ, lên đường đi du lịch. Lịch trình là ngồi xe đến Trạm Giang, sau đó đi tàu một tiếng đến Hải Nam. Cuối cùng là ngắm cảnh ở Hải Khẩu, Hưng Long, Tam Á trong bốn ngày.

Ngồi trên chuyến xe đường dài đến Trạm Giang, mọi người ai ai cũng háo hức. Trong xe bật nhạc ầm ĩ, tài xế còn nhiệt tình nói: “Nếu thích hát các em hãy hát bằng micro ý, trong xe có đấy. Hát Karaoke trong chuyến đi cho anh mở rộng tầm mắt”.

Vệ Nam là lớp phó văn nghệ, hát hay lại còn được giải. Vì vậy lần này phải lãnh trách nhiệm cao cả.

Thực ra hôm qua Vệ Nam và Nguyên Nguyên nằm chen chúc trên chiếc giường đơn nhỏ, suốt đêm không ngủ được, buổi sáng chỉ uống chút sữa, lại phải đi xe của Lục Song đến hoa mắt chóng mặt. Bây giờ vừa đói vừa buồn ngủ, toàn thân mệt mỏi rã rời. Bị mọi người nhiệt tình giới thiệu, Vệ Nam đành phải buồn rầu cầm chiếc micro, ngáp một cái thật dài rồi nói: “Mọi người thích mình hát bài gì nào?” Nguyên Nguyên cười: “Hát bài hát của A Tang đi, chẳng phải mày thích cô ấy nhất sao?”

A Tang là ca sĩ Vệ Nam thích nhất. Những bài hát của cô ấy rất buồn và cô đơn, giọng hát hơi khàn có thể đi vào những nơi mềm yếu nhất trong trái tim con người. Quan trọng hơn là những bài hát ấy rất hợp với tâm trạng của Vệ Nam.

Đứng giữa xe, ngắm nhìn hàng cây xanh, hoa tươi bên đường nhanh chóng vụt qua, Vệ Nam thấy hơi chóng mặt. Không có Tiêu Tinh và Kỳ Quyên cùng hát, không có nhóm ba chị em gắn bó đã lâu, một mình Vệ Nam cầm micro hát, cảm giác không tự nhiên.

Vệ Nam lấy giọng, không có nhạc đệm, dường như giọng hát của Vệ Nam hay hơn, trong trẻo hơn, truyền qua micro vang khắp xe.

My love, chúc ngủ ngon, anh đừng buồn nữa, đừng lo em sẽ tổn thương.

Vui vẻ, tha thứ, em đã quen rồi, nếu không sẽ thế nào đây.

Thành phố này rất biết nói dối, tình yêu chỉ là chiếc tủ kính đắt tiền.

Hào nhoáng, sang trọng, trung bày những ảo tưởng ngọt ngào.

Ai tưởng thật người ấy sẽ mắc lừa… ..

Bài hát của A Tang đã nói: “Tình yêu chỉ là ảo tưởng ngọt ngào, ai tưởng thật người ấy sẽ mắc lừa”.

Tiếc rằng có nhiều lúc miệng nói không tin nhưng trong lòng vẫn không thể kiềm chế được và vẫn tin.

Trong quãng thời gian yêu nhau trước đây, Vệ Nam thấy mình đã tin vào tình yêu một cách ngu ngốc, toàn tâm toàn ý với tình yêu ấy. Không giống với những người coi tình yêu là một lần trải nghiệm, không giống với những người khi chia tay cảm thấy rất nhẹ nhàng, bình thường. Vệ Nam luôn nghĩ rằng mình thật ngây thơ và nực cười. Sợi chỉ buộc vào tim ấy thỉnh thoảng lại xiết lại thật chặt. Tuy nó rất mảnh, mảnh đến nỗi bình thường không thể cảm nhận được, nhưng mỗi lần xiết chặt lại khiến người ta thấy nhói đau và ngạt thở.

Sợi chỉ mảnh ấy l