
ươn ra, che miệng Tiểu Anh, ghìm chặt cổ cô mạnh mẽ kéo đi.
Tiểu Anh nức nở nghẹn ngào giãy giụa, người đàn ông mang
theo mặt nạ màu bạc trang phục áo đen áp sát cô, nói ở bên tai cô: "Chớ
lộn xộn."
Cái giọng nói này. . . . . .
Trầm thấp mà dịu dàng.
Thân thể Tiểu Anh cứng đờ, nội tâm kích động, nước mắt thiếu chút nữa chảy
xuống. Cô bất động không lên tiếng, mặc cho đạo tặc BLACK dẫn cô vào
trong góc tối. BLACK từ từ dời tay che môi hồng, Tiểu Anh nhìn cặp mắt
màu bạc, miệng to hít thở, BLACK nói: "Mèo con, ngoan ngoãn đem U bàn
giao cho tôi."
Mèo con?
Mèo con.
Cô nơi nào giống như mèo.
Nghĩ đến màu bạc trên mặt là mặt nạ con mèo, hoá ra là như vậy!
Tiểu Anh lui về phía sau một bước, tròn mắt liếc hành lang trống vắng, nói:
"Xin lỗi, không thể cho anh." Nói rồi nhấc chân bỏ chạy. Cảm ứng trên
vách tường bị động, đèn xanh biến đỏ, trong nháy mắt cao ốc kéo vang báo động, kinh động an ninh.
Tiểu Anh ảo não trong lòng về hành động ngu xuẩn của mình, va vào Lý Khuynh Tâm tìm cô, lập tức trốn phía sau
cô ấy nói: "Là BLACK."
Thì ra thật sự là anh. Lý Khuynh Tâm ra lệnh: "Đi trước."
"Ồ!"
Tiểu Anh chạy đi, BLACK đi ra từ góc rẽ, cùng Lý Khuynh Tâm nhìn nhau. Âm
thanh an ninh cao ốc chạy càng ngày càng gần, càng ngày càng vang, BLACK nói: "Kéo cô ấy xuống nước?"
"Như tâm ý của anh đi!" Mặt Lý Khuynh Tâm tràn đầy giễu cợt, lướt qua anh nhanh chóng thoát đi.
Mới bắt đầu, là cô cùng Thạch Nam giả trang con bác sĩ D bị Lạc Huyền mang
vào Tập đoàn K, mục đích rất đơn giản, muốn cho bí 7 Tập đoàn K phiền
phức, khiến bí 7 không rảnh truy xét quan hệ giữa Lạc Tiểu Anh và Hạ
Thiệu Nhiên, hoặc là nói cho bọn họ thời gian yêu, mặc dù vừa bắt đầu,
cô cũng không thích Lạc Tiểu Anh.
Nhưng gần đây xảy ra rất nhiều
việc, Lý Khuynh Tâm không xác định, cũng không đoán được tâm tư của Hạ
Thiệu Nhiên, càng không hiểu tại sao Hạ Thiệu Nhiên không trực tiếp xử
lý xong Diệp Nhu, mà phóng túng cô ta tiếp tục diễn trò.
Hai bảo
vệ chạy tới, một đuổi theo Lý Khuynh Tâm, một kiểm tra số liệu phòng
máy, mật mã cửa vừa mới mở ra, đã bị người đánh lén từ phía sau, ngã
xuống đất ngất đi. . . . . .
Bị chó đuổi theo một tháng không
phải uổng công luyện tập, mới bắt đầu Tiểu Anh còn bị Lý Khuynh Tâm lôi
kéo chạy, càng về sau chạy nhanh như Lý Khuynh Tâm, hung hăng bỏ rơi
người phía sau, đoán chừng hiện tại cô chạy còn nhanh hơn so với sói.
Lý Khuynh Tâm giải quyết hai an ninh chạm mặt xông tới, đẩy cửa phòng làm
việc ra, hai người vào nhà thì khóa cửa, dùng tốc độ nhanh nhất cài dây
thừng an toàn. "Rầm rầm!" Âm thanh an ninh dùng thân thể đụng cửa, Tiểu
Anh gấp gáp thiếu chút nữa cài lỗi nút áo, Lý Khuynh Tâm cột chắc mình
xong, phi thân xuyên qua lỗ thủy tinh, nhấn điều khiển từ xa một cái,
người đi.
Tiểu Anh mới vừa cột chắc nút áo, an ninh đụng vỡ cửa,
Tiểu Anh vội vàng nhảy ra hướng ngoài cửa sổ, an ninh phi thân về phía
cửa sổ, cánh tay đưa ra kéo một chân Tiểu Anh. Tiểu Anh giãy giụa,
dùng chân còn lại đá anh ta, an ninh liều mình bóp chặt chân cô không
buông tay, vào thời khắc mấu chốt Lý Khuynh Tâm xuống, súng trong tay
nhắm ngay an ninh, an ninh bị buộc buông tay, hai người đi lên.
Trên sân thượng, hai người thu thập xong ba lô trên lưng trèo sang cao ốc
đối diện. Xuống lầu, lên xe, vẻ mặt Lý Khuynh Tâm nặng nề, giao laptop
cho Tiểu Anh, "Xem đĩa U gì đó còn không?"
Tiểu Anh cắm U bàn vào, tài liệu hiện lên, là nguyên văn hạng mục nghiên cứu mới nhất của Mạnh Mãi Cao Khoa, "Vẫn còn!"
"Vậy thì tốt."
Xe lái đến vùng ngoại ô, Lý Khuynh Tâm một thân một mình tiến hành giao
dịch cùng Robben chủ tịch KVC, U bàn giao vào trong tay Robben, Robben
đem U bàn cắm vào máy tính bảng mang theo người, hiển thị số liệu hạng
mục mới, Robben lộ ra nụ cười quái dị, đem một cái rương tiền mặt giao
cho Lý Khuynh Tâm, lái xe rời đi.
Sau khi trở lại khách sạn, Lý
Khuynh Tâm được Thạch Nam truyền tới cái tin tức khác, nguyên văn mới
Mạnh Mãi Cao Khoa sở hữu là giả, chín giờ sáng mai hai công ty đồng thời triệu khai buổi họp báo sản phẩm mới, Robben KVC lừa họ.
"Shit!" Lý Khuynh Tâm văng tục, quả đấm nện ở trên gối ôm mềm mại.
"Làm thế nào?" Tiểu Anh thấy trầm trọng: "Người ta chịu nhiều đau khổ nghiên cứu ra kỹ thuật mới, thoáng cái đã rơi vào trong tay người khác, khẳng
định tức chết."
Lý Khuynh Tâm nói: "Trên đời này có quá nhiều
chuyện không công bằng khiến cho người ta tức giận, không cần lấy thị
giác của Thượng Đế gạt bỏ mỗi một chuyện."
Tiểu Anh bĩu môi,
không ủng hộ cách nói này, cô muốn mình làm trộm là vì giúp người cần
giúp. "Khuynh Tâm, tôi muốn làm hiệp trộm."
Lý Khuynh Tâm chê cười, cười cô thật ngây thơ. "Nếu không chúng ta đi chỗ Robben trộm U bàn trở lại."
"Tốt! Tốt!" Tiểu Anh hưng phấn gật đầu, Lý Khuynh Tâm đả kích cô: "Không thể nào."
"Tại sao không?"
"Chín giờ sáng tổ chức buổi họp báo, trong dịp này Robben nhất định sẽ bảo
quản nghiêm mật U bàn, phái người canh giữ, hiện tại trộm, tương đương
với chịu chết."
Thạch Nam phụ họa ở trong máy bộ đàm: "Không sai, khô