The Soda Pop
Ông Xã Là Bộ Đội Đặc Chủng

Ông Xã Là Bộ Đội Đặc Chủng

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 325194

Bình chọn: 8.5.00/10/519 lượt.

u đó, cô nghe thấy có âm thanh kêu đau của người phía sau vang lên: “Thả… Buông tay…”

Cô cả kinh, còn chưa có xoay người, đã bị Ngô Ngôn một phen kéo ra phía

sau, trong tay còn chặt chẽ cầm lấy một người đàn ông, người đàn ông kia bị anh xoay bẻ cổ tay, đau đến sắc mặt trắng bệch, không thể động đậy,

mà miệng lại còn mở lời uy hiếp:

“Lắm chuyện… Xen vào việc của người khác… Mày… Mày liệu không muốn… không muốn sống à?”

Chu Lăng hết sửng sốt rồi lại sửng sốt, bừng tỉnh đại ngộ, vội vàng cúi đầu xem xét túi xách của chính mình, phía sau thế nhưng đã bị rạch một lỗ

hổng thật dài, ví tiền cũng còn ở miệng rách nửa chừng, mọi thứ đều vẫn

còn nguyên.

Cô nhẹ nhàng thở ra, trái phải nhìn xem xung quanh

một chút, muốn tìm cảnh sát để đem giao người ra, không nghĩ tới lại

thấy vài người đàn ông cầm mã tấu ngắn trong tay bức xúc tiến lại gần.

Cô không khỏi vô cùng kinh ngạc, kéo kéo quần áo Ngô Ngôn nói: “Cẩn thận, hắn có đồng lõa.”

Ngô Ngôn vô tình liếc mắt một cái, cũng không biết anh đã làm như thế nào,

chỉ lôi kéo đẩy một cái, kẻ trộm kia liền té thẳng trên mặt đất ai ải

kêu, ôm lấy cánh tay, chạy lên phía trước rồi quay mặt trở lại lần nữa.

Lúc này, vài đồng lõa của kẻ trộm kia đã xông tới.

“Dám rảnh rỗi lắm chuyện quản chuyện của mấy ông đây, mày là không muốn sống sao?”

“Tiểu tử, ngoan ngoãn đem tiền giao nộp ra đây, tự mình đánh mười cái tát, lão tử đây liền để ngươi đi.”

“Nhị ca, cùng hắn nói làm cái gì, trực tiếp phế hắn đi là được.”



Chu Lăng không biết có nên ôm tin tưởng vào Ngô Ngôn hay không.

Lẽ ra Ngô Ngôn là quân nhân, ở bộ đội khẳng định sẽ được học chút cước

quyền quân đội gì đó, nhưng là anh ngày thường có tham gia huấn luyện

sao?

Sẽ không phải chỉ là học được mấy cái động tác võ thuật đẹp mắt thôi chứ?

Hơn nữa đối phương lại nhiều người như vậy, trong tay còn có mã tấu .

Cô hết nhìn đông tới nhìn tây, vừa là tìm cảnh sát, vừa là hy vọng có thể có người hỗ trợ báo cảnh sát.

Đang phân tâm như vậy, Ngô Ngôn liền cùng cùng vài người kia bắt đầu lao vào đánh nhau.

Anh đưa cánh tay lên chống đỡ mã tấu , tung quyền đánh vào đầu gã kia,

Chu Lăng che miệng lại sợ chính mình kêu ra tiếng sợ hãi làm cho Ngô Ngôn phân tâm.

Cô là một người thường, xem không hiểu mỗi chiêu thức này, nhưng là có

thể nhìn ra Ngô Ngôn tựa hồ rất lợi hại, tựa hồ như mã tấutrong tay tên

côn đồ này là đầu gỗ, mà đầu quyền Ngô Ngôn lại là thiết quyền, từng

quyền đấm vào da thịt.

Không đến 2 phút sau, bay tám kẻ kia liền đều nhanh chóng rên rỉ ngã xuống đất, mà cảnh sát cũng khoan thai đến

chậm giống như đã chiếu trong TV vậy.

“Ở nhà ga đánh nhau gây nháo loạn, tất cả đều mang đi!”

Trong đó có một người đi lên không phân rõ phải trái trắng đen như thế nào , liền nắm tay Ngô Ngôn kéo ra.

Chu Lăng giận dữ, thân thủ vội vàng ngăn đón, kêu lên: “Cái này mà gọi là đánh nhau sao? Anh nhìn xem túi xách của tôi này!

Đây rõ ràng là công việc của các ngươì lại không đến, để cho những người

này ở nhà ga có thể càn rỡ đến như vậy, không trộm được ví tiền liền

muốn mượn mã tấu đánh người.

Các Anh bắt người như vậy, về sau ai dám thấy việc nghĩa hăng hái làm a?

Tôi đây về sau bị trộm bị cướp có phải hay không chính là rất xứng đáng?” (*bật ngón cái*)

Khuôn mặt của vị cảnh sát kia liền trong một khoảng thời gian ngắn hết xanh

rồi lại đỏ, một vị lão thành ở bên cạnh vội vàng kéo hắn, cười nói

: “Là cậu ta hơi lỗ mãng một chút, nhưng mà vị tiên sinh bắt kẻ trộm này, cũng phải theo chúng tôi trở về cục để làm bản ghi chép, còn nhờ giúp

chút việc.”

Chu Lăng vốn là ăn mềm không ăn cứng, cũng biết đây

đang là lúc có chuyện, liền gật gật đầu hướng Ngô Ngôn nói: “Vậy đi một

chuyến đi?”

Ngô Ngôn không có ý kiến, đoàn người liền ngồi lên xe cảnh sát.

Chu Lăng vừa ngồi xong liền nhớ tới còn chưa có nói với người trong nhà,

liền lấy ra di động ở trong túi xách, nghĩ nghĩ lại đều đem hết đồ trong túi xách lấy ra, để vào trong tay Ngô Ngôn nói:

“Em không có túi, những vật này trước tiên anh hãy giữ đi, về nhà rồi đưa lại cho em .”

Nói xong cũng không quản anh phản ứng gì, chính mình gọi điện thoại cho lão mẹ,

“Mẹ, chúng con sẽ trở về trễ một chút, xe lửa vốn đã trễ giờ, ở nhà ga còn

đụng phải kẻ trộm… Con không sao, cũng không có bị mất gì, Ngô Ngôn bắt

được kẻ trộm… Ân, anh ấy thật sự là rất lợi hại, một người đánh bảy,

tám người… Dạ, chúng con hiện tại đang trên đường đến Cục công an, phải

đi làm bản ghi chép… Tìm anh rể?

Không cần phiền toái như vậy đi… Được rồi, con sẽ gọi điện thoại cho anh rể.”

“Anh rể, là em… Đón được rồi, vừa mới từ nhà ga đi ra thôi, anh cùng chị

buổi tối đến ăn cơm nha… anh rể, em nói cho anh nghe ,vừa nãy ở nhà ga

em đụng phải kẻ trộm… Không có việc gì, chính là Ngô Ngôn cùng bảy, tám người đánh nhau một trận, làm em sợ muốn chết…

Chúng em hiện

tại đang ở trên xe cảnh sát a, là muốn đến Cục công an để làm bản ghi

chép…” Cô đột nhiên che di động quay đầu sang hỏi Ngô Ngôn, “Anh đã ăn

cơm chưa?”

Ngô Ngôn hạ giọng: “Ở trên xe lửa đã ăn rồi.”

Chu Lăng gật gật đầ