
o bản năng quay đầu nhìn cửa
phòng ,một bên nhỏ giọng vội la lên :"Muốn chết ,nếu bị người ta nhìn
thấy thì làm sao bây giờ ?"
"Khóa cửa rồi mà ,tạm thời anh cũng
không cần đổi thuốc , như vậy sẽ không có người vào .Tiểu Lăng trong
người anh rất khó chịu ,vừa rồi em đã nói là nếu thấy khó chịu ở đâu thì phải nói..."
Chu Lăng vừa tức lại vừa buồn cười ,cô cũng đâu có nói đến cái loại này khó chịu đâu ."
Muốn nói cô xem thịt trong tiểu thuyết ,thì cô thích nhất là xem dã chiến ,
nhất là lấy tay sờ sờ linh tinh a... nhưng bây giờ cô lại tự mình ra
trận ,cô thật là không dám ,huống chi Ngô Ngôn lại bị thương nữa ,vạn
nhất không may chạm vào vết thương ,chuyện này mà bị truyền đi ra ngoài ,như vậy cô sẽ không muốn sống nữa !
"Tiểu Lăng ,anh nghĩ muốn ." Anh lại lôi kéo tay cô hướng xuống phía dưới của anh ấn một cái .
Chu Lăng thở dài ,da mặt dày cũng đem tay anh ấn xuống hướng phía dưới của
mình ."Em cũng không có biện pháp a ,anh vẫn là chịu đựng đi ."
Trong ánh mắt của Ngô Ngôn uể oải ,nghĩ nghĩ vẫn là không cam lòng ,nhìn cái vật kia cứng rắn nói :
"Vậy em hãy giúp anh bằng tay tay đi ,được không ?"Muốn nói khuôn mặt này
của anh mà biểu hiện đáng thương như trẻ nhỏ thì rất thích hợp bất quá
đáng tiếc anh là cái mặt than ,nếu biểu tình phong phú một chút ,ánh mắt hơi hơi ngập nước một chút , thì biết đâu lại có thể làm siêu lòng
người nào đó .
Cứ như vậy ,người nào đó cũng vẫn không thể ngăn
cản được ,đành phải ai oán dùng tay cầm lấy tiểu Ngô Ngôn ,lại là sờ
,lại là chà sát . Tiểu Ngô Ngôn được vuốt ve mà cao hứng ,nên phóng ra
rất nhiều tinh dịch.
Ngô Ngôn không được xuất viện ,phải miễn cưỡng ở phòng bệnh một ngày một đêm.
Chu Lăng bất đắc dĩ ,nhưng ngẫm lại nếu anh bị thương rất nặng hẳn là sẽ
phải bị đưa đến bệnh viện đi, hơn nữa bác sĩ cũng không nói gì ,liền
đành phải đồng ý ở lại phòng bệnh không đi đến bệnh viện nữa .
Chỉ có điều là không được đi lại nhiều ,lại càng không được làm việc gì .
Ở nhà đươc vài ngày ,tuy rằng Chu Lăng không có hay đi ra ngoài ,nhưng
nhờ có mấy vị quân tẩu ở đây ,nên cô đại khái biết được tất cả hoàn cảnh ơ chung quanh . Nơi này không hoang vắng như trong tưởng tượng của cô
,mà ở đây cũng có thôn nhà ở .
Nghĩ Ngô Ngôn bị thương cần bồi bổ thân thể ,cô liền cầm tiền đi thẳng đến thôn trang ngay cạnh .
Kỳ thật đây là lần đầu tiên cô tự mình đi ra ngoài ,lần trước là đi theo
Ngô Ngôn ,nhưng chẳng qua là đi ngang qua thôi ,trên cơ bản là ngồi
trong xe nhìn ra ,mơí thấy hai ba gian nhà cũ .
Cô ở trong thôn
đi dạo qua một vòng ,trừ bỏ một tiệm tạp hóa ở bên ngoài ra , hầu như
cái gì cũng đều không thấy . Không có biện pháp ,cô đành hướng đến một
người phụ nữ trung niên có vẻ hiền lành hỏi :
"Chị gái ,cho em hỏi, em muốn mua một con gà ta ,chị ở đây có biết nhà ai bán không ?"
Chị gái kia tựa hồ không biết nói nhiều tiếng phổ thông ,nên lập lại vài
lần Chu Lăng mới hiểu được ,là nhà chị gái này có gà bán ,muốn mua thì
phải bỏ ra ba năm đồng , một cân .
Chu Lăng còn nhớ rõ ,lần trước lúc lão mẹ mua gà là hai năm đồng một cân ,tuy rằng không phải cùng một chỗ ,nhưng đều là ở nông thôn ,hẳn là sẽ không đắt hơn nhiều đến thế
,cô nhân tiện nói :
"Không phải hai năm đồng một cân sao?"
Chị gái ngẩn người ,có chút kinh ngạc cười nói :"hai năm đồng một cân không được ,đây chính là gà ta chính gốc tự nhà tôi nuôi ," chị gái chỉ mấy
con gà mái ở phía trước ,"cô xem xem đều là ăn thóc ,nhưng ăn nhiều nhất là chút cơm thừa ,cô xem xem chân nó kìa ,gà công nghiệp không thể so
được ."
"Gà công nghiệp chỉ có mấy đồng một cân ,gà ta cũng không hơn là bao nhiêu ,em không phải là cũng không mua qua ,muốn nói là cái
giá quá cao ,em cũng là nông dân ,không phải là chị cho em là người
trong thành phố nên không biết sao? đấy là còn may em chưa trả hai mươi đồng một cân ."
Chu Lăng có chút không kiên nhẫn ,cô là người
không hay mặc cả , và cũng ghét nhất bị nói thách ,không thích trả giá , chứ không có nghĩa là cô nguyện ý để cho người ta biến thành đứa ngốc .
"Chị nếu đồng ý bán ,em ăn xong rồi xem có thể còn mua nữa ,và có thể dẫn
theo người khác đên mua ,nếu chị không bán ,thì em phải đi tìm nhà khác
."
"Được rồi được rồi ,cô gái này thật là người thích mặc cả ,hôm nay tôi thật là mệt," chị gái cười nói ,"Về sau hãy mang nhiều người
đến cùng a .Em muốn mua con to hay... ?"
Chu Lăng nghĩ nghĩ nói :"Đương nhiên càng to càng tốt ,chị có thể giết gà hộ cho được không ?"
Chị gái động tác nhanh nhẹn bắt lấy một con gà mái ,nói :"Hôm nay không có
thời gian ,phải đi đưa cơm ,lần sau em đến chị sẽ giúp em giết gà ."
Xem ra vẫn là phải tìm Ngô Ngôn ,cô chỉ có thể làm gà ,chứ không dám giết ,nghĩ đến có Ngô Ngôn giết gà là không thành vấn đề :
"Được rồi ,nhưng phải cân đúng ,em trở về sẽ cân lại ."
"Em cứ yên tâm đi ,gà tư nhà mình nuôi ,sẽ không làm đến cái loại này ,cân thiếu ...Em tới xem ,ba cân hai lạng ."
Chu Lăng đi qua nhìn nói ,"Này gà động đậy suot ,so với không nhúc nhích
,thì nặng cân hơn ,nên phải trừ cân ,tính tròn ba cân ."
"Hai