
sao cô sinh con ,mà không có thấy chồng cô đâu ."
Chu Lăng cười
nói : " Đúng vậy ,tại anh ấy không có thời gian trở về ,hôm nay không
biết làm sao lại có thể xin nghỉ phép được ."
"Xin nghỉ một ngày ,buổi tối liền trở về ."
Ngô Ngôn giải thích nói ,"Em cũng biết anh mấy tháng này không thể vận động quá mức kịch liệt ,chỉ có thể sử lý ít việc vặt vãnh ,vì vậy liền xin
nghỉ phép một ngày để đến xem em và con ."
Chu Lăng lo lắng sờ sờ ngực anh : " Vết thương thế nào rồi ? Có cần phải đi bệnh viện kiểm tra hay không ?"
"Yên tâm đi ,anh đã đi kiểm tra qua ,bác sĩ nói đã bình phục tốt lắm ,phế
quản cũng tốt rất nhiều ,tháng sau có thể khôi phục huấn luyện bình
thường ."Ngô Ngôn cẩn thận ôm cục cưng ,thân thể cũng không dám động đậy ,rất mềm ,một chút khí lực anh cũng không dám dùng ,"Anh bây giờ còn có em ,có con ,cho dù như thế nào cũng phải chú ý đến thân thể ."
Chu Lăng là sinh sản tự nhiên ,buổi sáng hôm nay liền ra viện ,thu thập mọi thứ để về nhà .Trong phòng của cô đã chuẩn bị giường nhỏ cho cục cưng
,còn có chiếc nôi mà trước kia cô đã dùng .Bây giờ người ở cữ cũng không giống như trước phải chú ý một tháng không được xuống giường ,không
được ra gió ,không được tắm rửa .Bất quá vừa sinh được hai ngày vẫn
không thể tắm , chỉ có thể dùng nước ấm lau qua người ,cũng may tháng
năm cũng không tính là quá nóng ,bằng không khẳng định cả người cô sẽ
bốc mùi.
Mấy tháng không gặp ,hai vợ chồng liền an vị ở trong
phòng nói chuyện ,một bên vây xem cục cưng ngủ .Tiểu bảo bảo thích vắt
tay qua đầu ,mặc dù giúp con gái buông tay xuống nhưng cô bé vẫn giơ lên .
"Đúng rồi ,còn chưa đặt tên cho cục cưng ,anh mau đặt tên cho
cục cưng đi ? "Cô hỏi ,"Trước kia không biết mang thai là con gái ,bây
giờ mới biết... Em sinh con gái chắc anh không có ý kiến gì đi?"
Ngô Ngôn theo bản năng ôm cô vào lòng, rồi nói : " Anh thích con gái ,có
con gái thật tốt a... Nhưng sau này phải để ý đến mấy nhóm xú tiểu tử ở
chung quanh một chút ,hừ hừ ,đến lúc đó sẽ làm cho bọn chúng hiểu biết
một chút về sự lợi hại của bộ đội đặc chủng như thế nào ."
Chu
Lăng không nói cái gì ,cái tư duy này so với tiểu thuyết cô viết thì còn lợi hại hơn a, đứa bé mới xinh được một ngày ,mà mọi người đã nghĩ đến
chuyện tương lai tuyển bạn trai cho con :"Tên đâu ,nghĩ ra chưa ? Để còn phải đi làm hộ khẩu ."
"Suy nghĩ được vài cái tên ,nhưng còn
chưa có chọn ,anh viết rồi ,em đến xem này ." Anh theo trong ba lô lấy
ra một tờ giấy ,mặt trên là những cái tên được viết ra ,một mặt là tên
con trai ,một mặt là tên con gái ,bất quá hiện tại chỉ nhìn đến tên con
gái .
"Ngô vận , Ngô Ngữ ,Ngô đồng ,Ngô nhu , Ngô quân quắc , Ngô cầm...Tên gì đây a? Anh suy nghĩ mấy tháng mà chỉ nghĩ được mấy cái tên này thôi sao ?" Chu Lăng buồn bực ,bản thân cô đã gọi là người vô tâm
vô phế rồi ,nhưng ai biết được Ngô Ngôn so với cô còn thảm hơn ,"Quên
đi ,không trông cậy được vào anh ,để em đi tìm tên cho con ."
Nhóm bạn chơi biết tin Chu Lăng sinh con ,tất cả đều tới thăm ,trong tay còn mang theo rất nhiều đồ dinh dưỡng ,hoa quả ,quần áo trẻ em .Trước lúc
sinh Chu Lăng cùng lão mẹ đi mua rất nhiều quần áo sơ sinh cả nam lẫn nữ có đủ loại màu sắc ,bây giờ bạn bè và người thân họ hàng lại tặng thêm
rất nhiều quần áo sơ sinh ,Chu Lăng nhìn đống quần áo cảm thấy nếu không phải đứa bé nhanh lớn , thì khẳng định rằng con gái cô có thể mặc đến
lúc hai ,ba tuổi , mà cô cũng không thể trong lúc nói chuyện điện thoại
với bạn ,lại nói :"Không cần phải mua quần áo đến , vì bây giờ quần áo
nhiều lắm ,không mặc được ."
Sau đó nhanh chóng đem các loại hoa
quả ,sữa bột ,bỉm , đồ chơi thu thập lại...Chu Lăng kiểm kê lại một chút ,tổng cộng thu được là ba mươi tám bộ quần áo sơ sinh ,năm cái thảm nhỏ ,ba cái chăn nhỏ ,mười năm bịch bỉm ,mười tám hộp sữa hộp ,ba mươi bẩy
cân táo ,mười hai cân chuối , ba mươi ba cân lê ,hai mươi mốt cân long
nhãn...Đây còn không tính lúc bọn họ ăn ,bao gồm cả đãi khách ăn hoa quả của họ mang đến .
Mỗi ngày cục cưng ăn xong là liền ngủ ,ai cũng không thể đánh thức được cô bé ,cho dù từng người khách đến chơi đều
muốn ôm bé ,sờ khuôn mặt nhỏ nhắn của bé ,nhưng cũng không thể ngăn cản
được lúc cô bé uống sữa xong liền ngủ . Phúc Binh rất thích em gái ,mỗi
lần nhà có khách đến đây ,thời điểm ôm lấy tiểu bảo bảo ,là tiểu tử kia
liền đứng bên cạnh nhìn chằn chằm . Chu Lăng từng tò mò hỏi qua con trai ,tiểu tử kia liền nghiêm trang nói ,"Em gái rất mềm ,con không nhìn
,thì bọn họ sẽ làm em gái đau ."
Nếu có người nào dùng tay quấy
nhiễu cục cưng đang ngủ hoặc là đang uống sữa ,làm cho cô bé khóc lên
,thì tiểu tử kia liền lập tức yêu cầu khách buông cục cưng ra hoặc là
thu tay lại ,mỗi lần như vậy đều làm cho mọi người không nhịn được cười .
"Con trai này của Chu Lăng không phải là nuôi không a ,đối với em gái rất tốt ." Mọi người đều nói vậy .
Nếu là có vị khách nhỏ nào sờ mặt của em gái , Bé Phúc Binh kiên quyết ngăn lại : " Tay của bạn bẩn ." Hoặc là "Khí lực của bạn hơi lớn ." " Bạn sẽ làm em gái đau"...
Chu Lăng mừn