XtGem Forum catalog
Ông Xã Quaí Quỷ, Xem Ai Sợ Ai

Ông Xã Quaí Quỷ, Xem Ai Sợ Ai

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 328325

Bình chọn: 9.00/10/832 lượt.

quen uống café của anh, điều này khiến anh bất ngờ.

“Dĩ nhiên, trí nhớ của em rất tốt”. Cố Chiêu Ninh nhún nhún vai chờ đợi café, vì câu hỏi của Bạch Hiên Dật khiến cô mất tự nhiên, cầm đại một quyển tạp chí lên liếc nhìn.

Bạch Hiên Dật mỉm cười, đến ngồi bên cạnh, vòng tay để lên thành ghế sau lưng cô, cảm giác này như thể Cố Chiêu Ninh tựa vào ngực khiến anh thích thú dù hiện tại anh không thể làm thế.

“Bây giờ đã nói với anh được chưa?”

Quả nhiên, cô vẫn không thể tránh được, sau khi thư ký bưng café vào, Bạch Hiên Dật phá vỡ không khí yên lặng, tiếp tục hỏi.

“Em đã trả lời rồi còn gì.”

“Anh muốn hỏi cuộc sống hôn nhân của em”

Anh nói cuộc sống hôn nhân, xem ra là anh chưa biết.

Đợi một lúc lâu không thấy Cố Chiêu Ninh trả lời, Bạch Hiên Dật nghiêng người áp đảo Cố Chiêu Ninh, anh vây cô trong hai cánh tay, chống người nhìn cô: “Em giấu giếm anh phải không? Em không nói anh cũng biết, em không vui vẻ! Rất buồn bã!” Anh như phát khùng, hung hăng nhìn chằm chằm Cố Chiêu Ninh, trong đáy mắt hiện lên tia lo lắng, đau lòng.

Nếu hôm đó thấy Hoắc Thương Châu ở cùng với Thiên Mộng Tuyết, anh thấy lo lắng cho Cố Chiêu Ninh, thì hôm nay, vẻ giấu giếm của Cố Chiêu Ninh, rõ ràng trên mặt viết đầy chữ tổn thương vẫn giả bộ rất tốt khiến anh tức giận.

Thấy biểu hiện kích động của Bạch Hiên Dật, Cố Chiêu Ninh biết anh đang lo lắng cho mình.

Ban đầu cô tưởng rằng Bạch Hiên Dật chỉ là nhất thời hứng khởi, nhưng bây giờ nhìn lại thì không phải, Bạch Hiên Dật thật sự rất quan tâm đến mình.

Một người đàn ông rõ ràng bị từ chối, sau 5 năm vẫn quan tâm đến cô trước sau như một, vậy mà Hoắc Thương Châu mang đến cho cô những gì? Chỉ toàn là đau khổ.

Trong tình cảnh này, mọi sự ngụy trang đều biến mất, cô không phản kháng, cũng không giận dữ mắng mỏ Bạch Hiên Dật xen vào việc của người khác, ngược lại cô bật khóc, rất thương tâm.

Bạch Hiên Dật trong nháy mắt ngây người, lần đầu tiên thấy cô khóc là lúc mẹ gặp nguy kịch, khi đó anh yên lặng khóc cùng cô; lần thứ hai là trong lễ tang mẹ cô, anh núp trong một góc nắm chặt quả đấm nhìn, có cảm giác muốn xông đến ôm chặt cô vào lòng nhưng Hoắc Thương Châu đang ở bên cô, một người ngoài như anh có thân phận gì mà xuất hiện? Bây giờ, cô lại lần nữa khóc thút thít trước mặt mình, vì Hoắc Thương Châu, vì thằng bạn tốt của anh.

Có câu nói vợ bạn không thể cướp, nhưng lúc này anh không quan tâm.

Anh ôm chặt Cố Chiêu Ninh vào ngực, y như lần đầu tiên, anh nguyện ý làm bến đỗ của cô, chữa trị lúc cô bị thương, anh dừng một lúc, nhẹ nhàng nghịch ngợm mái tóc của cô, nói dịu dàng: “Em biết anh sợ nhất gì không?”

Cố Chiêu Ninh đang khóc thút thít trong ngực anh lắc đầu một cái.

Bạch Hiên Dật đặt cằm lên đỉnh đầu Cố Chiêu Ninh, lưu luyến chậm rãi nhắm mắt lại, nhẹ nhàng cười: “Em sợ nhất là thấy em khóc, cả đời anh ghét nhất là thấy phụ nữ khóc, chỉ có em, anh không chịu nổi, không phải ghét mà tan nát cõi lòng.” Những lời anh nói là thật lòng, ngay từ lần đầu tiên gặp anh đã thích cô gái liều lĩnh này, anh thích sự hồn nhiên của cô, như thế không gì đánh đổ nổi cô. Nhưng lần đầu tiên thấy cô khóc, anh đã biết anh yêu cô rồi, không thể tự kiềm chế được.

“Bạch Hiên Dật”. Cố Chiêu Ninh nghe thấy anh nói vậy, trong lòng áy náy, một công tử vốn lì lợm bướng bỉnh, lúc này lại dịu dàng khiến người ta kinh ngạc. Cô khóc nức nở rúc vào ngực khẽ kêu tên anh.

“Ừ?” Bạch Hiên Dật khẽ mở mắt, không buông cô ra, anh biết cô chỉ là cảm kích, cho nên anh tự cười giễu cợt mình: “Anh ngốc không? 5 năm, anh nghĩ đã có thể từ bỏ em, nhưng khi nhìn thấy Thương Châu ở cùng với Thiên Mộng Tuyết, anh lại cảm thấy vui mừng.” Cảm thấy người trong ngực đột nhiên cứng đờ, anh nói tiếp: “Em không phải kinh ngạc, anh tức giận vì thằng nhóc kia không quý trọng em, anh vui mừng vì sẽ lại có cơ hội. Nhưng bây giờ anh biết rõ, bất kể anh làm gì, vị trí trong trái tim em đều không dành cho anh.” Nói xong, khóe mắt anh cũng lặng lẽ nhỏ một giọt lệ, anh sợ cô nhìn thấy, liền ngẩng đầu lên, mang mấy thứ nước mắt bất lực kia nuốt lại.

“Bạch Hiên Dật… Chúng ta mãi mãi là bạn phải không? Tình bạn là bền vững nhất, em không muốn mất anh, vì vậy cả đời này chúng ta làm bạn của nhau được không?” Nghe anh nói Hoắc Thương Châu và Thiên Mộng Tuyết ở cùng nhau cô không hề ngạc nhiên, chỉ có một chút thất thần, với sự thẳng thắn của Bạch Hiên Dật, cô thấy bất lực, cả cuộc đời này, nếu có một người bạn tri kỷ như anh là cô thỏa mãn rồi, mất mát quá nhiều khiến cô lo sợ, để không gặp lại cảm giác này, cô đành lựa chọn làm bạn Bạch Hiên Dật, mặc dù cô không biết anh có chấp nhận hay không.

“Anh không còn lựa chọn không phải sao?” Ngầm đồng ý với lời Cố Chiêu Ninh, lời nói của Bạch Hiên Dật có chút đùa cợt.

Cuối cùng tảng đá trong lòng Cố Chiêu Ninh đã được gỡ xuống, cô đẩy Bạch Hiên Dật ra, lấy một mảnh khăn giấy trên bàn trà lau nước mắt.’

Lúc Cố Chiêu Ninh đứng dậy, Bạch Hiên Dật cũng vội vàng buông tay xoa xoa mặt, anh không muốn cô thấy bộ mặt buồn cười của mình, không muốn cô thương hại.

“Em mời anh ăn cơm nhé?” Cố