Old school Easter eggs.
Ông Xã Satan Đến Gõ Cửa

Ông Xã Satan Đến Gõ Cửa

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 3215231

Bình chọn: 8.5.00/10/1523 lượt.

Sâm lười nhìn hắn, cũng chẳng thèm trả lời

An Hi Nghiêu cười khẽ một tiếng "Hành Sâm à , cậu không nói lời nào thì tôi đành chịu vậy , nhưng là hai năm trước . . . . . ."

"Cậu càng ngày càng giống bà tám rồi" Cố Hành Sâm mắt lạnh trừng An Nghi Hiêu , trước kia hắn đâu có nhiều chuyện như vậy chứ ?!

An Hi Nghiêu giơ tay đầu hàng , nhưng mà trong lòng đại khái cũng hiểu chuyện

Hai người đi theo Niệm Kiều tới Thẩm Điều , thì thấy có người ra ngoài đón cô , một nam một nữ

Nữ là An Manh Manh , còn nam thì hắn đoán là Đinh Việt Nhiên hoặc là Mộ Bạch gì đó .

"Sao Manh Manh cũng ở đây ?! Hôm nay ngày gì ?!" An Hi Nghiêu nhìn ba người đó đi vào Thẩm Điều , không khỏi tò mò hỏi người bên cạnh

Ánh mắt hắn lãnh đạm nhìn về phía trước , khạc ra ba chữ :"Là sinh nhật của con bé"

Sinh nhật ?!

"Sinh nhật của cháu gái nhỏ ?!"

Cố Hành Sâm gật đầu , một tay bám lấy trán , môi mỏng mím chặt .

"Cậu không đi vào sao ?! Sinh nhật thì nhiều người mới vui nha , nghe Manh Manh nói , cháu gái nhỏ hình như không có nhiều bạn"

Cố Hành Sâm không nói lời nào , cùi chỏ để trên cửa xe , lông mày nhíu chặt

"Hành Sâm , thật ra thì cháu gái nhỏ rất đáng thương , cậu để cho con bé một mình ở đó , không định tìm người giúp việc chăm sóc con bé sao ?!"

Cố Hành Sâm thở dài , hắn đã rất phiền , An Hi Nghiêu còn nói không ngừng . Vào lúc này đây , trong lòng hắn càng thêm sầu não , nghĩ hết mọi cách mà vẫn không tìm được thứ để phát tiết

Chợt hắn cúi người mở ra cửa xe ở phía tay lái , trực tiếp đẩy An Hi Nghiêu xuống , chính mình di chuyển đến ghế lái , quay đầu lại An Hi Nghiêu :"Tôi đi xem hội nghị một tý , cậu ở nơi này theo dõi , khi nào con bé đi ra , gọi điện thoại cho tôi"

An Hi Nghiêu còn chưa kịp phản ứng , cỗ xe màu trắng kia giống như cung tên , thật nhanh rời đi

Sắc trời dần dần tối xuống , đèn neol ven đường bắt đầu lấp lánh , Cố Hành Sâm lái xe lượn một vòng , sau đó lại chạy về Thẩm Điều

Hắn nghĩ rằng mình nhất định là điên rồi , nếu không tại sao lại không muốn buông tay Cố Niệm Kiều chứ

Nhìn khuôn mặt buồn hiu khi nói tôi sẽ không dây dưa chú nữa , làm trong lòng hắn nảy sinh mâu thuẫn , cảm giác lúc đó liền trở nên khác thường.

Hắn sợ cô uống quá nhiều rượu , sợ cô như lần trước đùa giỡn cùng người con trai khác , nói muốn đi thuê phòng , chỉ cần nghĩ đến những điều này , hắn đã có ý muốn giết người !

Xe mới vừa lái đến Thẩm Điều , Cố Hành Sâm đã thấy An Hi Nghiêu đang đỡ Cố Niệm Kiều

Niệm Kiều lần này so với lần trước uống đến còn lợi hại hơn , cả người dường như mất đi ý thức , dưới chân cũng không còn sức

An Hi Nghiêu vừa nhìn thấy Cố Hành Sâm , dường như trút được gánh nặng "Cuối cùng cậu đã tới , tôi sắp bị cháu gái nhỏ hành hạ điên rồi !"

Cố Hành Sâm nhìn hắn , sau đó nhìn sang Niệm Kiều . Cái bộ dáng quen thuộc này , hắn đã từng chứng kiến qua . Cho nên hắn hoàn toàn hiểu được tâm trạng của An Hi Nghiêu giờ phút này

Cô Hành Sâm trực tiếp khom lưng đem Niệm Kiều bế lên , vừa đi vừa hướng người bên cạnh nói :"Hôm nay tôi mượn xe cậu lái về , ngày mai cậu cho người đến nhà tôi lấy nhé"

An Hi Nghiêu căn bản không có cách phản đối , chỉ có thể trơ mắt nhìn Cố Hành Sâm lái xe đi Xe mới vừa dừng lại , Niệm Kiều liền đẩy cửa xe chạy ra , đứng ở một bên ói lên ói xuống.

Cố Hành Sâm đi tới vỗ nhè nhẹ vào lưng cô :"Uống bao nhiêu rượu ?!"

Niệm Kiều quay đầu , híp mắt nhìn hắn hồi lâu , giống như vẫn chưa thấy rõ hắn là ai , chỉ nghe được cô nói :"Tôi không sao , chú trở về đi"

Nói xong , cô đứng dậy đi về phía trước , một tay che bụng thật chặt

Sinh nhật năm nay thật là xui mà ! Toàn những chuyện không hài lòng , sáng sớm thì bị chửi , giờ lại còn vướng phải thời kỳ kinh nguyệt !

Mỗi lần đến ngày là cô như mất đi hết sinh lực , dưới bụng thì rất đau , mà đêm nay mình lại còn uống nhiều rượu nữa chứ

Người sau lưng theo kịp , kéo lại hỏi :"Thế nào ?! Cháu đau bụng ư ?!"

Đầu cô choáng váng vô cùng , bụng gần như đau đớn không thôi , khoát tay về phía hắn , đầu lưỡi như cứng lại :"Không có. . . . . . Không có sao. . . . . ."

Cố Hành Sâm di chuyển qua trước mặt cô , vừa nhìn thấy sắc mặt của cô , hắn không khỏi cau mày , biểu hiện như thế mà bảo không có gì ?!

Hắn không nói lời nào , liền kéo cô về phía xe hơi , Niệm Kiều đứng lại hỏi hắn :"Đi đâu ?!"

"Bệnh viện" Cố Hành Sâm cũng không quay đầu , chỉ nói ra hai chữ.

Niệm Kiều sửng sốt , ngay sau đó mãnh liệt lắc đầu "Tôi không đi !"

Cố Hành Sâm quay đầu lại , con mắt nhìn cô chòng chọc "Tại sao không đi ?!"

"Tôi chỉ là đau bụng , cũng không phải ngã bệnh , đi bệnh viện làm gì ?!" Ánh mắt Niệm Kiều ngấn lệ , sắc mặt đỏ chót

Cố Hành Sâm cau mày "Đau bụng không tính là bệnh ?!"

Sắc mặt cô như vậy , lòng bàn tay thì lạnh hơn băng , cái trán đổ mồ hôi kịch kiệt , có quỷ mới tin cô không sao !

"Tôi nói là tôi không muốn đi bệnh viện ! Tôi không cần chú phải quan tâm !"

Niệm Kiều vừa nói vừa tránh tay của hắn , sau đó chạy vào trong nhà , rồi đi đến phòng rửa tay , nhất thời cô trợn tròn mắt , nơi này không có băng vệ sinh à !

Cố Hành Sâm gõ g