
ầm mắt đáng sợ kia , trên miệng vẫn tỏ ra kiên cường :"Trừ chú ra , ở đây còn người nào khác sao ?!"
Cố Hành Sâm nhìn thật lâu vào môi cô , ngón tay thon dài vuốt lên trên đó , trong mắt dần dần bốc ra lửa giận "À —— cô gái nhỏ , lá gan của cháu thật to , thèm muốn phải không ?! Để chú làm mồi ngon cho cháu , thích chứ ?!"
Tiếng nói vừa ngừng cũng là lúc môi mỏng của hắn rơi xuống . Động tác vội vã , hung hăng cắn nuốt cánh môi anh đào kia , cái lưỡi mạnh mẽ xông vào , khéo léo mút hết mùi vị ngọt lịm từ trong miệng cô , dùng sức quấn lấy đầu lưỡi thơm tho , cùng nhau dây dưa chà sát nóng bỏng
Niệm Kiều choáng váng , hai mắt trợn to , gắt gao nhìn chằm chằm gương mặt gần trong gang tấc , cô dường như quên mất hô hấp . . . . .
Chú ấy mới vừa gọi mình là gì ?! Cô gái nhỏ ư ?! Chẳng lẽ ——
Niệm Kiều do không chuyên tâm phối hợp cùng hắn , khiến hắn hết sức bất mãn , nụ hôn trở nên tà ác bá đạo hơn , đoạt lấy tất cả từ trong miệng cô
Trái tim cô trở nên kỳ lạ , ngày càng đập mạnh , gần như không thể khống chế được phạm vi nội tâm , cả người giống như sắp tắt thở , cố gắng vực lấy không khí bên ngoài để thở gấp liên tục
Niệm Kiều bị Cố Hành Sâm cưỡng bách hôn vào triền miên , đến nỗi toàn thân cô sắp nhũn ra . Khi cô mém phải trượt xuống , thì ngay lúc đó có một bàn tay chìa ra đỡ lấy bên hông , vững vàng khắc chế vịn lấy người cô . Một bàn tay khác của Cố Hành Sâm dọc theo bên eo Niệm Kiều , lượn lờ hướng lên nơi đẫy đà , ra sức dày vò bóp chặt
"Ưm..."
Niệm Kiều kêu rên thành tiếng , hai tay chống đỡ trước ngực Cố Hành Sâm . Đúng là cô muốn cùng hắn nhiều lần phong tình làm loạn , nhưng mà ~ nhưng mà đêm nay hắn khiến cô thật sự sợ hãi
Cô càng kháng cự lại càng làm cho Cố Hành Sâm tức giận điên cuồng , lực đạo trên tay hắn không thèm giảm sút , ngược lại còn gia tăng lên rất nhiều . Cách lớp áo ngoài , hắn nhẹ nhàng vuốt ve xung quanh tâm điểm , tiết chế ra các loại ham muốn khác nhau , làm cho người ta má đỏ ửng hồng , tim đập rộn ràng
Niệm Kiều bị tác động bởi các kỹ thuật điêu luyện của Cố Hành Sâm , khiến phải ngượng ngùng , hai tay dần dần quấn lên cổ hắn , nhiệt liệt đáp trả nụ hôn , cánh tay mân mê vuốt ve luồng sâu vào tóc hắn
Cảm giác được tay hắn di chuyển xẹt qua phía sau lưng mình , bỗng nhiên đi xuống phía dưới , dùng sức ôm trọn mông cô , đưa lên trên cao , ép lấy cơ thể của cô đè sát về phía hắn , sau đó hung hăng bóp lấy một cái.
Toàn thân Niệm Kiều trở nên tê dại , cảm giác này sắp áp bức cô điên rồi , cô biết chính mình là đang khát vọng hắn , khát vọng để hắn xâm nhập
Cánh tay nhỏ nhắn lặng lẽ dời xuống , lục lọi cởi bỏ nút áo sơ mi trước ngực của Cố Hành Sâm , dò xét đi vào ... Tay Niệm Kiều vừa nãy để trên bồn rửa tay , cho nên lúc này trở nên lạnh ngắt . Cô chỉ mới chạm nhẹ vào da thịt của Cố Hành Sâm , hắn lập tức tỉnh táo lại
Nhìn chằm chằm người trong ngực mình , hắn cơ hồ hoài nghi và hoảng hốt , cứ cho là mình đang nằm mơ vậy !
Nếu như không phải thế , mình tại sao lại ôm hôn con bé như bị ma nhập ?! Làm sao lại muốn gần gũi con bé đến không kiểm soát được bản thân đây ?!
Cảm xúc mãnh liệt đột nhiên bị gián đoạn , Niệm Kiều mở to hai mắt mông lung nhìn Cố Hành Sâm
Hắn thế nhưng lại không nói tiếng nào , tự động buông cánh tay đang ôm ngang eo cô . Một cái tay khác rút ra từ dưới váy cô , bộ mặt phớt lờ tỉnh táo của hắn khiến Niệm Kiều dường như sụp đổ , khiến bản thân tự cho rằng nãy giờ mình đang ân ái cùng người khác !
"Cháu đi nghỉ sớm đi , chú có việc trước"
Dứt lời Có Hành Sâm xoay người chuẩn bị rời khỏi
"Cố Hành Sâm ——" Niệm Kiều gọi tên hắn , chờ hắn xoay người lại , mới chậm rãi mở miệng :"Tại sao , tại sao chú không chịu thừa nhận , thừa nhận là chú có tình cảm với tôi ?!"
Đinh Việt Nhiên từng nói chú ấy có cảm giác với mình , nhưng mình chưa bao giờ dám tin . Chỉ sau khi những chuyện này xảy ra , mình không thể không nói : [Cố Hành Sâm , thật sự là chú quan tâm đến tôi ! Có yêu mến tôi !'>
Cố Hành Sâm đứng lặng , cũng không có đáp trả . Bây giờ có nói gì thì cũng dư thừa , chuyện hắn làm khi đó đã để cô hiểu lầm
Nhìn hắn trầm mặc , Niệm Kiều lập tức bỏ ngay ý nghĩ của mình . Thời điểm hắn hôn cô , cô ngửi thấy mùi rượu , phải chăng do hắn uống nhiều quá , mới có cớ sự này ?! Chẳng lẽ —— hắn xem mình là Nhậm Thiên Nhã ?!
"Chú cũng nên giải thích một chút , khi nãy . . . . . . tại sao lại muốn hôn tôi ?!" Cô lấy hết can đảm để hỏi hắn lần cuối
Vậy mà đáp án vẫn cứ như cũ , vẫn tàn nhẫn theo cách của hắn , luôn làm cô đau lòng "Uống nhiều rượu quá , đầu óc có chút lẫn lộn"
À , ra thế ——
Cô muốn tỏ ra buồn cười , nhưng sao nước mắt cứ phải rơi xuống . Quả nhiên hắn đối với mình , luôn luôn là tránh né ! Hắn hôn mình , cũng giống như hôn những người phụ nữ khác , không mang theo tình cảm , chỉ vì đầu óc mơ hồ
"Cháu khóc cái gì ?!" Nước mắt của cô khiến đáy lòng Cố Hành Sâm bắt đầu phiền não , nhưng hắn vẫn không cách nào nói chuyện dịu dàng . hắn chỉ sợ , sợ cô tiếp tục hiểu lầm
Niệm Kiều tức giận nhìn hắn , vô tình hét lên :"Lần trước thì n