Teya Salat
Ông Xã Tuyệt Không Phải Cực Phẩm

Ông Xã Tuyệt Không Phải Cực Phẩm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 322010

Bình chọn: 9.00/10/201 lượt.

, không thích uống cà phê bởi vì, quá chua, quá cay là không thể tiêu hóa."

Phải nhớ kỹ! Phượng Hề trực giác cho là Thẩm Thiếu Dương dụng ý như thế.

Nhưng là, cô lại còn không phải là vợ của anh, cũng không phải nàng dâu Thẩm gia, vì sao cần phảo lưu tâm những thứ này?

Coi như quên đi, anh muốn nói cô liền nghe đi!

"Xin hỏi một chút, tôi có cần thuận tiện ghi nhớ cả cấm kỵ ăn uống của ông nội không?"

"Kia không nhọc lo lắng. Việc ăn uống của ông nội tự có chuyên gia dinh dưỡng chăm cố rồi, đầu bếp sẽ làm theo đó." Thẩm Thiếu Dương mỉm cười đáp lại, gặp chiêu phá chiêu anh là được nhất rồi."Chỉ là, tôi thật cao hứng Phượng Hề tiểu thư như vậy dụng tâm tại trên người người nhà của tôi." Dù thế nào đi nữa anh am hiểu nhất chính là để cho người khác chiếu theo ý tứ của anh đi làm.

Không phải anh đang khoe khoang, anh được ông nội tôi luyện thật sự không tệ, thường phản đem ông nội một quân.

"Thiếu Dương tiên sinh quả nhiên là kiểu người lợi hại." Hừ hừ!

"Nếu có chọc giận cô có chỗ nào không vui, xin tiểu thư Phượng Hề thông cảm. Dù sao trọng trách trên vai tôi không nhẹ, có lúc tình thế bất đắc dĩ phải hạ quyết sách nào đó, là bởi vì tôi không có lựa chọn nào khác."

Như thế nào đem lời nói được ẩn dấu cốt, vừa lúc nói vào "Người thông minh" trong tâm khảm, Thẩm Thiếu Dương rất biết đúng mực, cộng thêm ánh mắt vạn phần chân thành kia của anh, hại con tim nhỏ bé của Quách Phượng Hề mất khống chế đập loạn.

"Tôi hiểu người chủ trì lo liệu việc nhà rất khó xử, tựa như cha tôi thường phải hạ quyết định rất gian nan." Cô hít sâu một hơi, cố giữ vững trấn định.

"Tôi lựa chọn tiểu thư Phượng Hề quả nhiên không có sai." Anh hời hợt nói, lại nhìn thẳng vào cô.

Tại đây hiểu rõ hết thảy ánh mắt sắc bén của người đàn ông này , Phượng Hề cảm thấy hô hấp khó khăn, rất muốn buông đao đầu hàng để cho anh đóng gói mang đi. Nguy hiểm, thật là quá nguy hiểm!

Bất kể người phụ nữ nào yêu anh, đều sẽ bị anh ăn đến gắt gao!

"Thiếu Dương tiên sinh, chúng ta. . . . . ." Có thể từ từ yêu sao?

Hai người chính ở chỗ này vòng tới vòng lui, Thẩm Điệp Y đã chịu không được mà cười lên, cánh môi tràn ra một đóa hoa xinh đẹp.

"Hai vị thật sự rất buồn cười nha! Mặc dù chị nghe không hiểu lắm các người đang nói cái gì, nhưng rõ ràng là bạn trai bạn gái yêu thương lẫn nhau, lại ‘Thiểu Dương tiên sinh ’ đến ‘tiểu thư Phượng Hề’ đi, chẳng phải buồn cười? Nhờ các người thẳng thắn một chút, trực tiếp kêu tên thì tốt rồi."

Thẩm Điệp Y cười đến ngốc trong ngốc nghếch, Phượng Hề xấu hổ đỏ mặt.

Phan Vinh Mỹ tận dụng mọi thứ, vội vàng giành lời nói, "Nói đúng là nha, mọi người đều là bạn tốt, biết đâu tương lai còn có thể là người một nhà, kêu tên lẫn nhau mới thân thiết, không hiện khách khí." Nhìn một hồi này, trừ bỏ tài xế riêng, phía sau Thẩm Thiếu Dương vẫn đi theo hai người vệ sĩ, trong nhà còn có quản gia, người giúp việc, đầu bếp, chuyên gia dinh dưỡng, oh, oh, oh! Đây mới thật sự là cuộc sống hào môn nha! Bảo cô ta làm sao không yêu Thẩm Thiếu Dương đây?

Đàn ông ái mộ cô ta dĩ nhiên là càng nhiều càng tốt, nhưng nếu muốn cùng cô ta cùng kết liền cành, Trần giám đốc. . . . . .

Cút sang một bên đi!

Chỉ có đàn ông cực phẩm như vậy mới xứng đôi với nữ vương xinh đẹp như hoa! Người thừa kế " tập đoàn Đế Khánh ", điều kiện bản thân lại cấp bách đạt đến hoàn mỹ, mà còn xa cuối chân trời, gần ngay trước mắt, Phan Vinh Mỹ không thể không ra sức đánh một trận.

Cái gì? Anh ta là bạn trai của em họ? Phi, dù là vị hôn phu của em họ cũng theo giành đến cùng,

Phan Vinh Mỹ có lòng tin bằng bản thân xinh đẹp cùng dáng người ma quỷ, chỉ cần cô ta muốn đàn ông nào đều trốn không thoát.

Thẩm Thiếu Dương cũng không thèm nhìn cô ta một cái, thuận tay nhận lấy túi xách trên tay Điệp Y, đoàn người đi thang máy đi nhà hàng Tây trên lầu dùng cơm trưa.

Chọn phần món ăn thịt bò bít tết đắt tiền nhất, Phan Vinh Mỹ cười xinh đẹp như hoa, thẳng tắp nhìn anh."Thiểu Dương, anh quả nhiên là nhân vật quan trọng, liền ăn cơm đều có hộ vệ đứng bên ngoài gác."

Thẩm Thiếu Dương kéo ra nhất mạt cười lạnh."Nhìn ở mặt mũi của Phượng Hề, tôi không cho vệ sĩ đuổi cô đi, cô tốt nhất tự trọng, tôi không có ân chuẩn cô kêu tên tuổi của tôi."

Phan Vinh Mỹ cười đến mập mờ."Ai u, làm sao anh khách khí như vậy nha, kêu anh Thiểu Dương. . . . . ."

"Đừng làm cho tôi đem lời giống vậy nói lần thứ hai." Sắc mặt của anh thật sự trầm xuống.

Phong độ nữ vương của Phan Vinh Mỹ là dùng suy nghĩ nịnh bợ trên người đàn ông của cô ta, đổi lại với Thẩm Thiếu Dương toàn thân lóng lánh kim cương hào quang, đến phiên cô ta làm chó Nhật rồi.

"Được thôi, được thôi, chờ chúng ta quen thân hơn về sau lại kêu." Làm như anh ta là người đàn ông thâm trầm không muốn ở trước mặt Phượng Hề làm ra ái muội, Phan Vinh Mỹ nghiêng người về phía trước, thật sâu lộ ra rãnh ngực ngạo nghễ."Thẩm Thiếu Dương tiên sinh, rôi lần nữa tự giới thiệu mình, tôi là con gái của Phan Tổng giám đốc khách sạn JR Ôn Tuyền, nhậm chức ở bộ phận PR, thỉnh anh đem hành trình du lịch của nhân viên trong quý cong ty giao ch