XtGem Forum catalog
Phiếu Cơm

Phiếu Cơm

Tác giả: Đang cập nhật

Thể loại: Truyện ngôn tình

Lượt xem: 327805

Bình chọn: 8.5.00/10/780 lượt.

i, chỉ chốc lát sau, con gà ngã gục xuống đất, hai móng đạp đạp rồi bất động.

Nông hộ bị mổ nát cửa lúc này mới dám thò đầu ra: “Các anh là cục công an sao?”

Đường Ngạo không lên tiếng, anh đến gần xem thử xem con gà này đã chết thật hay chưa. Đường Dực gật đầu: “Có bao nhiêu con quái vật như vậy?”

Nông hộ vừa nghe thấy thân phận của bọn họ liền thở phào nhẹ nhõm: “Đồng chí cảnh sát à, đúng là sợ hết cả hồn! Quái vật như thế này sợ rằng không dưới ba con, gà nhà lão Hoàng và lão Lý đều có một con đột nhiên lớn như vậy. Con nhà lão Lý kia còn đáng sợ hơn, mổ một phát ăn luôn con trai lão Lý, hệt như mổ con rết vậy.”

Đường Dực ngắt lời anh ta: “Hiện giờ những con gà này đang ở đâu? Trước khi chúng biến dị có xảy ra chuyện gì khác thường không?”

Nông hộ suy nghĩ: “Hai ba ngày trước thì phải, mưa to cuốn một thi thể từ trong núi xuống. Thi thể đó rất đáng sợ, chính là zombie các anh thường nói trên TV đó! Lúc ấy thôn trưởng lập tức đốt thi thể kia theo đúng thông báo sở đưa xuống. Nhưng khi đó thi thể đã thủng lỗ chỗ . . . . Giờ nghĩ lại, chẳng lẽ là do những con súc sinh này ăn xác chết?”

Đường Ngạo và Đường Dực liếc nhau một cái, đều hơi biến sắc. . . . Không ổn! Đường Dực vội vàng thông báo về quân bộ, động vật ăn thịt zombie xong có thể sẽ xảy ra biến dị. Chỉ có Hải Mạt Mạt đang đứng trước con gà kia, còn gật gù hả hê: “Không cần lo về đồ ăn của chúng ta nữa rồi!”

Gâu Gâu không trả lời. . . Nó đã lao vào đánh chén từ lâu rồi.

Đường Dực quay đầu lại nhìn, lập tức rút súng ra. Đường Ngạo vội vàng ngăn anh ta lại: “Không cần không cần, con chó này có cái dạ dày kim cương bất hoại, để nó ăn.”

Đoàn người tìm được hai con gà nữa ở trong núi, dù sao Đường Ngạo cũng đã được giải mã gene lần hai, lại có thành phần Người Tinh Lọc, xử lý hai con gà cũng chỉ là chuyện nhỏ.

Chỉ chốc lát sau, bọn họ liền xuống núi, hai con zombie màu vàng kim ở phía sau khiêng hai con gà béo không dưới ngàn cân. Phía trên ra chỉ thị, lấy mẫu vật rồi thiêu hủy tại chỗ. Đường Ngạo ngăn cản, gọi một chiếc xe tải chở ba con gà về thành phố E . . . . Có thể cho đám zombie đánh chén một bữa cũng không tồi đâu.

Hôm sau, Đường Ngạo bắt đầu cập nhật blog, nội dung anh viết đương nhiên phong phú hơn Hải Mạt Mạt nhiều. Nhưng trong cả blog, trong từng từ từng chữ luôn vô tình thể hiện ra sự trân trọng của anh đối với Hải Mạt Mạt.

Ngay dưới bài viết thứ hai đã có người nói anh bị cuồng yêu con gái, thế nhưng anh đã trả lời bằng một câu – Cô ấy không phải con gái tôi.

Chính câu trả lời này đã khiến cư dân mạng sục sôi, mọi người nhao nhao suy đoán xem vì sao anh lại trả lời như vậy. Có người thậm chí đã cho ra kết luận – Chẳng lẽ Đường tổng yêu Hải Mạt Mạt?

Nhưng vừa nêu ra đã bị một vài fan công kích.

Fan tình yêu cảm thấy tổng giám đốc Đường là người cao thượng, là người thuần túy, là người thoát ly khỏi cấp thấp! Làm sao lại có tâm tư xấu xa với con gái mình như vậy?

Fan lý trí cảm thấy cũng không sao, dù sao Hải Mạt Mạt cũng không có quan hệ huyết thống với anh. Nếu gặp được nữ thần như vậy, ai mà có thể khống chế được?

Fan người qua đường cảm thấy, người ta yêu ai không yêu ai liên quan cái rắm gì đến mấy người.

Tổng giám đốc Đường rảnh rỗi bắt đầu ngồi xem bình luận, nhìn cuộc hỗn chiến.

Trong giới tuyền thông có nhiều người nhạy bén, lập tức muốn phỏng vấn anh, nhưng đều bị anh nhã nhặn từ chối. Hôm sau, Đường tướng quân liền phái người tới đón Hải Mạt Mạt. Nói rằng đã tìm được học viện chấp nhận cô, còn có giáo sư chuyên môn dạy thêm.

Tổng giám đốc Đường giả bộ hỏi ý kiến Hải Mạt Mạt. Hải Mạt Mạt vừa biết có thể đi học, có rất nhiều rất nhiều bạn chơi với mình liền vui vẻ. Tổng giám đốc Đường vội vàng hù dọa: “Nhưng nếu Mạt Mạt đến trường thì sẽ không được gặp anh nữa đâu!”

Hải Mạt Mạt nghe vậy liền kiên quyết từ chối.

Xế chiều hôm đó, tiệm châu báu cuối cùng cũng cấp tốc hoàn thành xong đá quý, tự mình đưa đến thành phố E. Tổng giám đốc Đường cực kỳ hài lòng, nhất là đôi nhẫn trong hộp trang sức kia. Lúc quản lý gần đi, tổng giám đốc Đường sai Tô Bách viết thêm một chi phiếu 10 vạn cho ông ta.

Quản lý không hiểu, tổng giám đốc Đường vuốt ve đôi nhẫn, chỉ có Tô Bách hiểu ý anh: “Tổng giám đốc của chúng tôi muốn cử hành cho vị hôn thê của mình một nghi thức đính hôn lãng mạn nhất.”

Quản lý gật đầu liên tục: “Đường tổng yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không tiết lộ nửa chữ.”

Đường tổng vẫn mỉm cười, Tô Bách chậc một tiếng: “Quản lý Vương, tổng giám đốc của chúng tôi hi vọng nhận được thật nhiều lời chúc phúc.”

Quản lý chợt hiểu ra.

Hôm sau, tin tức chễm chệ trên trang đầu tất cả truyền thông là tổng giám đốc Đường mua nhẫn đôi. Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn, người dân cả nước sôi sục.

Đường tướng quân rốt cuộc không ngồi yên được nữa! !

Ngay hôm sau Đường tướng quân liền chạy tới thành phố E, cách lưới điện chửi mắng Đường tổng một trận. Đường tổng chẳng biết xấu hổ: “Đường tướng quân, tôi đã không còn là con trai của ngài từ lâu rồi, sao có thể bại hoại gia phong nhà ngài được!”

Đường tướng quân giận điê